BẢO ANH LÀM SAO KHÔNG YÊU EM

CHƯƠNG 637

“Cô chọn ai?”

An Diệc Diệp khẽ cười, đặt hai tay lên bàn, rồi ngẩng đầu nhìn quanh văn phòng.

“Tôi.”

Mọi người nghe xong thì sửng sốt, rồi nghi ngờ nhíu mày, lắc đầu lia lịa.

“Không được.”

“Đúng vậy, đây là chuyện của tập đoàn M.I, đâu liên quan gì đến cô?”

“Chuyện này vẫn chưa đến lượt cô lên tiếng, trong tập đoàn có nhiều người xuất sắc như thế, dựa vào cái gì mà để cô tới quản lý?”

An Diệc Diệp gật đầu nói tiếp: “Dựa vào chuyện tôi là vợ Khúc Chấn Sơ, đồng thời cũng là người thừa kế hợp pháp của nhà họ Nguyễn.”

Giọng nói cô không lớn, nhưng rất hùng hồn, khí phách.

Mấy thành viên hội đồng quản trị đều bị câu nói của cô chấn động đến mức nửa ngày không nói nên lời.

Vế đầu tiên còn dễ nói, dù gì cuộc hôn nhân của hai người cũng là giả.

Nhưng ai cũng nhìn ra, Khúc Chấn Sơ xem An Diệc Diệp còn quan trọng hơn tính mạng của bản thân.

Nếu chỉ có điều này thì thôi, nhưng giờ cô còn có thân phận lớn hơn, đó là người thừa kế hợp pháp của nhà họ Nguyễn.

Chỉ riêng điều này thì ai cũng không thể ngăn cản cô.

Nếu An Diệc Diệp muốn, đừng nói là tạm thời quản lý công ty, dù là thừa cơ nuốt chửng toàn bộ tập đoàn M.I, cũng không ai dám nói một câu.

An Diệc Diệp hài lòng nhìn mọi người đã bình tĩnh lại.

“Được, kể từ hôm nay, tôi sẽ thay Khúc Chấn Sơ quản lý tập đoàn M.I, cho đến khi anh ấy quay lại.”

Mấy thành viên hội đồng quản trị bất mãn hừ lạnh, lẩm bẩm.

“Một người phụ nữ thì còn có thể làm được gì? Sớm muộn gì tập đoàn cũng phá sản. Sao có thể đợi tới khi Khúc Chấn Sơ quay về chứ?”

An Diệc Diệp liếc nhìn bọn họ, lạnh lùng đáp: “Tôi nhớ, thành viên hội đồng quản trị trong công ty không được xen vào chuyện hành chính và quyết định của tổng giám đốc.”

“Điều duy nhất mà các ông cần phải làm là đợi cổ tức hằng năm, còn công ty thì không cần các ông phải bận tâm.”

Mọi người đều bị giọng điệu của An Diệc Diệp chọc tức đến mức mặt đỏ tía tai, bất mãn đập bàn đứng dậy.

“Được! Để tôi xem cô có thể quản lý công ty thành bộ dạng gì?”

Trong suốt quá trình, Chiết Lam luôn trợn mắt há mồm đứng sau lưng An Diệc Diệp, nhìn cô áp đảo mọi người, bức lui sáu thành viên hội đồng quản trị đức cao vọng trọng.

Trong ấn tượng của anh, tính cách An Diệc Diệp luôn hơi mềm yếu, hiếm khi tỏ ra thái độ cứng rắn như vậy.

Hơn nữa anh không ngờ, mình lại nhìn ra chút bóng dáng của Khúc Chấn Sơ từ trên người cô.

Anh không khỏi liếc nhìn cô lần nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc