Thông qua trận đấu đó, ân oán giữa Đỗ Long và thái tử đảng này tạm thời ngừng lại. Năm mươi triệu nhân dân tệ thanh toán rất nhanh, sau đó lấy danh nghĩa là quỹ Đỗ Hoa tham gia đóng cổ phần, gia nhập vào quỹ an ninh Xục an ninh Quốc gia.
Xây dựng hệ thống đã nữa năm, hạng mục của Đỗ Long bắt đầu đi vào giai đoạn thứ ba. So với hai giai đoạn trước xây dựng ổ cứng và biên soạn hệ thống tầng thấp phần mền, thì điểm khác biệt là giai đoạn thứ ba là giai đoạn bắt đầu kiếm tiền.
Hạng mục tổ lại được công khai bán đấu giá ra bên ngoài, đối tượng đấu thầu lần này là thiết bị tiếp nhập cầm tay, hay còn gọi là máy tính bảng. Thứ đồ chơi này đã xuất hiện nhiều năm rồi, kỹ thuật đã rất thành thạo rồi. Ở Âu Mỹ và các nước phát triển, có rất nhiều cơ quanđã sử dụng máy tính bảng thay thế cho máy bàn nặng nề cồng kềnh hoặc những máy tính xách tay không được tiện dụng cho lắm, trở thành lựa chọn hàng đầu cho những công việc cần di chuyển. Còn trong nước, ngoại trừ những nơi nền giáo dục kinh tế nghèo nàn xin chính phủ mua được máy tính bảng ra thì có mấy cơ quan có thể chạy theo mốt.
Có một số yếu tố so sánh giữa máy tính bảng sử dụng tron hóm hạng mục cần thiết và máy tính bảng thông thường, đầu tiên là an toàn. Máy tính bảng cần kết nối liên tục với máy chủ của Cục an ninh quốc gia, và nhất định phải cấp phát cho vô số nhân viên cấp dưới sử dụng. Trong máy chủ lại có một lượng lớn các tài liệu nhạy cảm, thiết bị đầu cuối trước đây đều thuộc nội bộ Cục an ninh quốc gia, rất ít bị xâm nhập. Nhưng bây giờ máy tính bảng có thể mang theo người bất cứ lúc nào, nếu như bị lấy trộm, bị cướp, những tài liệu cơ mật sẽ bị tiết lộ. Vì thế tính năng bảo mật của máy tính bảng được coi là mục tiêu hàng đầu.
Tiếp theo đương nhiên là tính năng và giá cả, còn cả tính thuận tiện, độ bền và các tiêu chuẩn khác.
Để tiết kiệm tiền, nhà thầu sẽ lựa chọn tổ chức tại phòng học Giai Thêcủa trường học. Hiệu trưởng rất ủng hộ, đồng thời họ cũng tiết lộ cho Đỗ Long một thông tin, nhóm hạng mục đó của Bộ công an mới bước vào giai đoạn thứ hai không lâu, hơn nữa vấn đề phần cứng của hệ thống vẫn chưa dứt điểm. Khoản tiền thứ hai mười triệu nhận dân tệ mà họ xin đã dùng hết, hiện tại đang xin thêm một khoản nữa, mở miệng là muốn một trăm triệu nhân đân tệ, nhưng hiệu trưởng Lý thấy, hạng mục này là một cái động không đáy, đổ bao nhiêu tiền vào thì cũng không lấp đầy, vẫn là nhóm của Đỗ Long có triển vọng.
Đỗ Long luôn quan tâm tới tình hình của hạng mục đó, tất cả đều nằm trong dự tính của Đỗ Long và Nhạc Băng Phong. Nhóm hạng mục tiếp tục xin tiền vốn đầu tư là không có gì lạ, bởi vì đây là con đường kiếm tiền không còn con đường nào khác của một số người. Trước tiên lợi dụng quan hệ để tiếp cận hạng mục, sau đó tiêu gần hết tiền lại xin thêm vốn đầu tư, hạng mục một triệu làm thành mấy chục triệu là bình thường. Dù sao thì tiền của nhà nước tiêu cũng không tiếc, không biết chừng còn có thể đúc vào túi mình một số tiền lớn.
Đối với chuyện này Đỗ Long tỏ ra lạnh nhạt, thờ ơ, không bình luận. Hắn chuyên tâm làm tốt dự án của mình, đó là hạng mục mà bố hắn phải khó khắn lắm mới để lại được cho hắn, hắn không thể làm hỏng nó.
Ngày tổ chức đấu thầu, hầu hết các hãng máy tính bảng tên tuổi trong và ngoài nước đều tham gia, khiến giảng đường Giai Thê rộng như vậy cũng trở nên chật cứng. Trước khi buổi lễ đấu thầu bắt đầu khoảng năm phút, Đỗ Long nhận được một tin nhắn, đó là do Lâm Nhã Hân gửi tới, nội dung của tin nhắn rất đơn giản:
- Em đến rồi.
Không sai, Lâm Nhã Hân cũng tới tham gia buổi lễ đấu thầu ngày hôm nay. Nửa năm trước cô đã mua một nhà máy sản xuất điện tử nhãn hiệu lâu đời, lấy tên là Long Hân. Nửa năm qua thiết bị điện tử nắm giữ trong tay trải qua rủi ro không nhỏ. Máy tính bảng sản phẩm điện tử Long Hân mới nổi, chỉ trong vòng nửa năm lượng tiêu thụ đã đứng top năm, có thể nói là thành quả lẫy lừng. Vì thế Long Hân tham gia buổi đấu thầu này là hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Đỗ Long là người phụ trách, buổi lễ đấu thầu do hắn tổ chức. Khi hắn bước lên khán đài, việc đầu tiên là nhìn qua một lượt, có rất nhiều gương mặt quen thuộc lọt vào tầm mắt. Rất nhanh nhìn thấy Lâm Nhã Hân, cô và kế toán của cô Hồng Yến Linh, còn cả thư ký riêng Triệu Ngọc Bảo, ngoài ra bên cạnh cô còn một người trung tuổi, đó là tổng giám đốc của Long Hân, mọi hoạt động của Long Hân chủ yếu do anh ta quản lý.
Lâm Nhã Hân cũng đang nhìn Đỗ Long, ánh mắt hai người vừa gặp nhau rồi lại quay đi. Lâm Nhã Hân không chào Đỗ Long, hiện tại là thời điểm tương đối mẫn cảm, cứ coi như là không quen biết lại tốt hơn.
Đỗ Long thấy ngạc nhiên khi hắn nhìn thấy Tô Linh Vân và Tề Quan Bưu. Tô Linh Vân vẫn luôn làm về lĩnh vực sản phẩm điện tử, nhưng về cơ bản thì cô thích làm một cái gì đó có cơ sở một chút, thí dụ như linh kiện điện tử. Cô đã bắt đầu chuyển sang lĩnh vực máy tính bảng từ khi nào? Điều này Đỗ Long không hề biết.
Đỗ Long hắng giọng một tiếng nói:
- Được rồi, buổi lễ đấu thầu sắp bắt đầu, xin mọi người yên tĩnh.
Đưới khán đài dần trở nên yên tĩnh lại, Đỗ Long nói:
- Đầu tiên xin giới thiệu một chút, tôi là Đỗ Long, là người phụ trách hạng mục này của Cục An ninh Quốc gia. Hôm nay tổ chức buổi lễ đấu thầu này tôi cũng là người chủ trì. Bây giờ tôi xin giới thiệu với mọi người một chút về quy trình đấu thầu...
Đỗ Long tuyên bố quy trình của buổi đấu thầu, trong đó người tham gia đấu thầu phải nộp một triệu tiền bảo đảm, đây là để phòng chống quấy rối, đây cũng là nội dung phổ biến trong ngành.
- Một triệu tiền bảo đảm ư? Như vậy là quá nhiều rồi?
Một người phản đối nói.
Đỗ Long thản nhiên nói:
- Đây là hạng mục hàng trăm triệu, nếu công ty nào không muốn bỏ ra hoăc không có một triệu thì có thể rút lui, chúng tôi cũng không ép buộc mọi người đến tham gia.
Tất cả mọi người đều quay lại nhìn, ai mà lại ngu ngốc nói ra câu như vậy, kết quả là nhìn thấy một người không quen biết, người đó không chịu nổi ánh mắt của mọi người đành ấp úng nói:
- Ai nói là tôi không có thực lực? Không phải là một triệu ư? Mười triệu anh mày cũng có!
Đỗ Long nói:
- Nếu không có ý kiến nào khác, buổi đấu thầu bắt đầu!Mọi người có thể bắt đầu đấu thầu được rồi!
Yêu cầu của buổi đấu thầu sớm đã được dùng nhiều cách khác nhau để công bố, vì thế không cần phải nói nhiều nữa. Nhãn hiệu mà mọi người đã chuẩn bị xong không được đổi lại nữa, những đơn vị tham gia đấu thầu lần lượt đem nhãn hiệu của mình lên, và chuyển tiền bảo đảm vào tài khoản của ban tổ chức.
Đỗ Long lạnh lùng quan sát, thấy người vừa nãy kiến nghị gọi điện thoại, sau đó hạ quyết tâm, nộp nhãn hiệu của mình lên.
Đó là một công ty nhỏ không có tên tuổi gì, sau khi Đỗ Long biết tên công ty đó lập tức lên trang web của Cục công thương tìm kiếm thông tin. Công ty này mới thành lập được hai năm, là một xưởng đúc nhỏ.Trước đó một thời gian bị một công ty khác thu mua, hiện tại thuộc công ty Côn Long.
Đỗ Long lại search công ty Côn Long, chỉ thấy đăng ký tại Bắc Kinh, người đại diện là La Kiến Trúc, tài sản đăng ký cũng chỉ có một triệu.
Côn Long? Là khốn Long đi... Đỗ Long cười thầm, hắn sớm đã biết công ty này đến quấy rối rồi. Hà Nguy đúng là không muốn hắn bớt lo lắng, tuy nhiên thêm một người mang tiền đến cho hắn thì cũng không có gì là không tốt cả.
Sau khi đã thu hết nhãn hiệu, liền bắt đầu thẩm duyệt, chứ không phải là ai đưa ra giá thấp mới trúng thầu. Khi nhận được từng nhãn hiệu, sẽ do tổ thẩm định do Vương Hồng Lực, Quách Công cùng với Nhạc Băng Phong hợp lại xem xét, sau đó chấm điểm, cuối cùng trúng thầu là đơn vị có điều kiện tương đối cao. Đỗ Long không thạo nghiệp vụ lắm, vì thế không tham ta thẩm định, để tránh có người nói ra nói vào.