CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Vương Lập Bân nức nở nói:

-Tổ trưởng Đỗ, các anh không cần lo cho tôi, mau chạy đi, đừng vì tôi mà bị liên lụy.

-Nói nhảm ít thôi!

Đỗ Long quát nhẹ một tiếng, hắn đột nhiên thập người xuống, vác Vương Lập Bân lên, sau đó chạy bước to, bắt đầu chạy như điên. Mới đầu Hồ Tiểu Vĩ còn chạy phía sau giúp đỡ, chạy hơn 10m liền theo không kịp, y lảo đảo mấy bước rồi ngã sấp xuống đường băng biên, lại quật cường nhìn về phía hai người kia, chỉ thấy Đỗ Long càng chạy càng nhanh, hốc mắt Hồ Tiểu Vĩ đã ươn ướt, trong mắt y bong dáng Đỗ Long và Vương Lập Bân đã hòa làm một.

Đỗ Long càng chạy càng nhanh, gần như là dùng tốc độ chạy 400m của người bình thường. Mọi người đứng xem so tài ở bên cạnh liền phát ra tiếng kinh hô. Người bình thường có thể chạy hết 10 km đã tốt rồi, huống chi còn vác thêm người, người này thực sự là quá dũng mãnh!

Đến giám khảo cũng đều kinh ngạc nhìn Đỗ Long, người này chạy hơn 9000m mới đột nhiên bùng nổ, xem ra thực lực của hắn không chỉ có thế này, thành phố Thụy Bảo từ khi nào lại xuất hiện một người lợi hại như vậy?

Dưới con mắt nhìn chăm chú cùng tiếng hoan hô của mọi người, Đỗ Long chạy qua vạch đích nhanh hơn thành tích nửa phút, giám khảo đều viết sau tên hắn và Vương Lập Bân là đạt tiêu chuẩn, sau đó còn điểm nhẹ bên cạnh tên Đỗ Long.

-Thành công rồi!

Hồ Tiểu Vĩ hưng phấn mà ôm lấy Đỗ Long, còn có Vương Lập Bân khóc trên vai hắn đến rối tinh rối mù. Đỗ Long thả y xuống, thở hổn hển nói:

-Khóc cái gì, khi về thì rèn luyện cho tốt, lần sau còn như thế tôi sẽ không cõng anh nữa đâu.

-Ừ!

Vương Lập Bân dùng sức gật đầu, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.

Tất cả mọi người vội tới chúc mừng Đỗ Long, khâm phục vạn phần sự dũng mãnh của hắn. Đỗ Long thở gấp một hồi, uống hai hớp nước, hô hấp liền khôi phục bính thường, giám khảo vẫn quan sát Đỗ Long thấy thế lại càng bất ngờ.

Mặc kệ mấy người còn chưa hoàn thành xong quãng đường, giám khảo thồi còi chấm dứt thời gian, những người đang liều mạng chạy toàn thân liền mềm nhũn, ngã trên mặt đất cũng không muốn đứng lên nữa.

Giám khảo tụ tập mọi người lại, những người không đi được thì kêu người dìu đến, khi mọi người đều tập trung trước mặt, giám khảo tuyên bố:

-Mục tiêu của khảo hạch hôm nay là trong 60 phút chạy xong 10 km, chỉ cần là những người thường xuyên rèn luyện thì sẽ cảm thấy việc này là không khó, đáng tiếc vẫn có người không đạt tiêu chuẩn, thật sự là khiến người ta tiếc nuối.

Những người không chạy xong có chút ảm đạm, nhưng giám khảo lại tiếp tục nói:

-Khiến người ta vui mừng chính là, tôi nhìn thấy có nhiều người đã đưa bàn tay tình hữu nghị ra cho bạn mình, đặc biệt là vị cảnh sát đã cõng bạn mình chạy qua vạch đích kia, khiến chúng ta không khỏi nghĩ đến những quân nhân ở chiến trường đã cõng bạn mình trên lưng!

Tất cả mọi người trầm mặc, đều quay đầu lại dùng ánh mắt khâm phục nhìn Đỗ Long, giám khảo tiếp tục nói:

-Có người hoặc có rất nhiều người sẽ nói người khác khảo hạch đều là chạy 1000m, tôi muốn các anh chạy 10000m là cố ý làm khó dễ các anh. Đối mặt với nghi ngờ này, tôi nói thật cho các anh biết, mục đích chính của cuộc khảo hạch hôm nay không ở thể lực của các anh mà ở việc khảo nghiệm khi đối mặt với khó khăn các anh có đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau không!

Trên mặt giám khảo lộ ra nét tươi cười:

-Cũng may kết quả làm người vừa lòng, tuy có vài cá nhân không thể hoàn thành quãng đường, nhưng tôi nhìn thấy có rất nhiều người giúp đỡ họ. Là cảnh sát, bất cứ lúc nào các anh cũng phải đối mặt với phần tử tội phạm, nhiều khi một người là không đủ, đoàn kết hợp tác mới là mấu chốt của thắng lợi! Cho nên...thành tích khảo hạch hôm nay cũng không ghi vào hồ sơ, không ảnh hưởng đến việc thăng hàm của các anh, chúc mừng các anh, các anh đã thông qua rồi.

Nghe được tin tức này, rất nhiều người còn không kịp phản ứng, nghe được tiếng người khác hoan hô, bọn họ rốt cuộc cũng tỉnh ngộ lại. Trên mặt họ đều lộ ra vẻ hưng phấn tươi cười, đáng tiếc là bọn họ đều mệt muốn chết rồi nên căn bản là không có sức lực nhảy dựng lên hoan hô.

Giám khảo lại nói:

-Buổi chiều sẽ cử hành nghi thức trao quân hàm tại lễ đường Cục Công an, nhớ rõ không được tới trễ, giải tán! Nghỉ ngơi 10 phút, các anh có thể đi nhờ xe về.

Mọi người đều hoan hô sau đó liền tản ra, Đỗ Long đang muốn giúp Vương Lập Bân qua một bên nghỉ ngơi thì giám khảo đã chạy tới, nói với Đỗ Long:

-Anh tên Đỗ Long à? Điều đến đây khi nào? Trước đây tôi chưa từng gặp anh.

Đỗ Long đáp:

-Tôi được điều đến đây đầu năm, trước kia công tác ở thành phố Ngọc Minh.

Giám khảo nói:

-Thể năng của anh không tồi, bình thường có thường xuyên rèn luyện không? Thành tích chạy 10km tốt nhất của anh là bao nhiêu?

Đỗ Long lắc đầu nói:

-Tôi chưa từng tính cụ thể, trong vòng 40 phút chắc cũng khá nhẹ nhàng.

Giám khảo lắc đầu, nói:

-Không đến, tôi thấy anh chạy trong 35 phút cũng không thành vấn đề, tập luyện tốt một chút thậm chí chỉ mất 30 phút...Đỗ Long, tháng mười sẽ cử hành đại hội thi đấu võ cảnh sát cả nước tại Bắc Kinh, anh có muốn tham gia không, dựa vào thực lực của anh thì chạy cự li dài rất có hy vọng.

- Đại hội thi đấu võ cảnh sát cả nước?

Đỗ Long hình như đã nghe qua cuộc thi này, giống như sinh viên có đại hội thi đấu thể dục thể thao, nông dân thì có nông vận hội thì cảnh sát có đại hội thi đấu võ cảnh sát cả nước. Tuy nhiên sức ảnh hưởng của nó không lớn bằng hai đại hội thể dục thể thao kia.

Giám khảo cho là hắn không biết, giới thiệu nói:

-Đúng thế, mỗi năm tổ chức một lần, về cơ bản thời gian đều được định sau Quốc khánh, nếu trong cuộc thi mà đạt được danh thứ thì sau này rất có lợi cho việc thăng chức.

Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút, nói:

-Trận đấu còn có những hạng mục gì?

Giám khảo đáp:

-Hạng mục rất nhiều, có liên quan đến công việc của cảnh sát, hạng mục chủ yếu có chạy cự li dài, bắn súng, đấu võ,...Tôi thấy anh tham gia nội dung chạy cự li dài rất có tiềm lực, anh chẳng những có thể tham gia chạy dài thậm chí có thể tham gia chạy Ma-ra-tông hoặc triathlon (kết hợp ba môn), anh tính thế nào?

Đỗ Long nói:

-Một người có thể tham gia nhiều hạng mục không?

Giám khảo kiên nhẫn đáp:

-Chỉ cần về mặt thời gian không trùng nhau thì một người có thể tham gia nhiều hạng mục. Tuy nhiên không phải là báo rồi đều có thể tham gia, tháng 9 Cục Công an thành phố Ngọc Minh sẽ tổ chức tuyển các ứng viên, nếu anh đồng ý báo danh thi hạng mục chạy cự li dài, tôi có thể huấn luyện anh, đây là một cơ hội không tệ, anh nhất định phải nắm chặt lấy.

Đỗ Long nói:

-Tôi muốn suy nghĩ một chút, nếu muốn tham gia thì báo danh ở đâu?

Giám khảo đưa cho Đỗ Long một tấm danh thiếp, nói:

-Anh muốn tham gia thì gọi điện thoại cho tôi, tất nhiên anh cũng có thể đi tìm Phó cục trưởng người quản lí việc này để báo danh.

Trên danh thiếp in chữ Hạ Vũ huấn luyện viên bậc một trụ sở huấn luyện cảnh sát Cục Công an thành phố Thụy Bảo. Đỗ Long nói lời cảm ơn sau đó liền cáo từ huấn luyện viên Hạ, đỡ Vương Lập Bân đến bãi cỏ sân bóng, lại lần nữa giúp y đấm bóp chân.

Vương Lập Bân hiện giờ đều hoàn toàn thả lỏng, nếu không thả lỏng cơ thể, rất có thể sẽ bị rút gân. Đỗ Long vừa đấm bóp cho y vừa nói với y:

-Bắt đầu từ ngày mai, buổi sáng các anh dậy sớm một chút, theo tôi chạy bộ, từ 6:30 chạy đến 7:30, đặc biệt là anh, tôi thật sự không nghĩ khả năng của anh lại kém như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc