CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

– Hồng Quân, cậu hãy nghe tôi nói, hành động đó là một cạm bẫy, các cậu ngàn vạn lần đừng đi. Đỗ Long đêm khuya gọi điện thoại cho Hạ Hồng Quân, khuyên cậu ta bỏ hành động kia đi.

– Sao cậu biết là một cái bẫy? Hạ Hồng Quân nghiêm túc nói: – Tiểu Mai nói cho cậu

Đỗ Long nói: – Không, không phải tiểu Mai nói, là tự tôi đoán ra. Tuy tôi không thể nói cho cậu biết tôi làm thế nào có được tin nay, tuy nhiên cậu nhất định phải tin tưởng tôi.

Hạ Hồng Quân nói: – Tôi rất tin tưởng cậu, nhưng tôi đã nhận nhiệm vụ này, hơn nữa Theo những tư liệu trước mắt có được, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy đây là một cái bẫy, Đỗ Long, nhiệm vụ này chúng tôi nhất định phải chấp hành. Tuy nhiên cậu yên tâm, tôi sẽ cẩn thận hơn.

Đỗ Long vội vã kêu lên: – Chỉ cần các cậu vừa đến Afghanistan, thân phận của các cậu sẽ bị bại lộ, các cậu sẽ bị bao vây hoàn toàn dưới sự giám sát của CIA. Tất cả các cậu sẽ bị tiêu diệt ở Afghanistan đấy.

Hạ Hồng Quân nghi hoặc hỏi: – Tại sao cậu nắm rõ như vậy? Chẳng lẽ cậu là CIA sao?

Đỗ Long cười khổ nói: – Sao tôi lại là CIA được? Hồng Quân, cậu hãy nghe lời tôi, tôi biết rằng lần này các cậu đi đến Afghnistan chấp hành nhiệm vụ gì, tôi còn biết bên kia phụ trách tiếp đối đãi các cậu chính là một người tên là., nhưng gã thật ra là một gián điệp hai mang, hành động của các cậu đã bị gã tiết lộ cho CIA biết rồi. Cậu báo lên cấp trên biết đi, điều tra lai lịch của người này một chút, sẽ biết gã mất tích hơn hai năm. Đó là lúc gã được CIA bí mật đặc biệt huấn luyện.

Hạ Hồng Quân nghi ngờ nói: – Làm sao cậu biết được?

Đỗ Long cười khổ nói: – Bây giờ tôi không có cách nào nói cho cậu biết được. Thật sự, Hồng Quân, cậu nhất định phải báo cho cấp trên một tiếng, hành động này ngàn lần không thể đi.

Hạ Hồng Quân ngẫm nghĩ một chút nói: – Được rồi, tôi sẽ báo lên cấp trên, tuy nhiên kết quả thế nào tôi cũng không biết, nếu cấp trên không đình chỉ hành động, cho dù biết là cạm bẫy chúng tôi cũng phải đi, Đỗ Long, cảm ơn cậu

Đỗ Long có chút bất đắc dĩ cúp điện thoại, xoay người đang muốn về phòng ngủ, chợt thấy Hồ Tuyết Mai đang đứng ở cửa, ngạc nhiên nhìn hắn, Đỗ Long cười khổ nói: – Em đều nghe thấy rồi à? Thật ngại đã đánh thức em dậy.

Hồ Tuyết Mai nói: – Lúc ngủ em cũng rất cảnh giác, anh rời khỏi giường là em cảm giác được ngay, sao vậy? Nhiệm vụ kia có vấn đề sao?

Đỗ Long nói: – Nếu ngày mai Hồng Quân gọi điện thoại nói cho em biết nhiệm vụ bị hủy bỏ là tốt nhất, còn nếu là nhiệm vụ vẫn tiếp tục chấp hành, anh sẽ không cho em đi.

Hồ Tuyết Mai cau mày nói: – Vậy sao được, biết rõ bọn Hồng Quân gặp nguy hiểm, làm sao em có thể không đi?

Đỗ Long sa sầm mặt nói: – Anh nói không được đi là không được đi. Hôm qua em đã hứa với anh rồi đấy, hôm này đã không nghe lời anh rồi sao?

Hồ Tuyết Mai không nhượng bộ chút nào nói: – Em nói trong cuộc sống nghe lời anh, nhưng đây là công việc.

Đỗ Long nói: – Vậy cũng không được đi, em không nghe lời, anh sẽ trói em lại, khóa ở trong địa lao. Cho em muốn đi cũng không đi được.

Sau một hồi cãi nhau cuối cùng Hồ Tuyết Mai đành hạ giọng, cô nói: – A Long, em không thể ngồi nhìn bọn Hồng Quân đi vào nơi nguy hiểm, anh cho em đi đi

Thái độ Đỗ Long vẫn kiên quyết như vậy hắn nói: – Bây giờ về ngủ đi, nếu sáng mai anh phát hiện ra em bỏ trốn, sau này cũng đừng có trở về nữa.

Hồ Tuyết Mai khổ sở nói: – A Long, như vậy chẳng phải làm khó em sao? Đội trưởng bọn họ cũng là anh em với anh, nếu bọn họ xảy ra chuyện, anh cũng sẽ không yên tâm.

Đỗ Long nói: – Anh đã cảnh cáo bọn họ, họn họ không biết tốt xấu còn muốn đi chịu chết, điều này có thể trách anh sao? Em muốn làm phụ nữ của anh thì mau trở về ngủ đi, thành thật ở lại đó. Nếu ngày mai em bước ra cửa một bước, cũng đừng trở về nữa.

Hồ Tuyết Mai không nói gì quay người bỏ đi, Đỗ Long âm thầm đắc ý đi theo trở về phòng ngủ. Hồ Tuyết Mai nằm ở trên giường, quay lưng về phía Đỗ Long, Đỗ Long ôm cô nằm xuống nói: – Anh muốn tốt cho em, sau này em sẽ rõ.

Hồ Tuyết Mai nghẹn ngào nói: – Anh thật là gia trưởng, nếu bọn họ xảy ra chuyện, em sẽ ân hận cả đời.

Đỗ Long cười nói: – Nói vậy thì em không đi nữa rồi.

Hồ Tuyết Mai một lát sau mới cúi đầu dạ, Đỗ Long cười nói: – Giờ mới ngoan chứ

Hồ Tuyết Mai kháng cự vặn vẹo uốn éo cơ thể, Đỗ Long cười nói: – Em nghĩ anh không lo lắng cho bọn Hồng Quân sao? Yên tâm, nhiện vụ đã bị hủy, bọn Hồng Quân không gặp nguy hiểm nữa.

Hồ Tuyết Mai ngừng giãy dụa, cô nghi hoặc hỏi: – Sao anh biết nhiệm vụ đã bị hủy? Hay là bọn đội trưởng đi rồi

Đỗ Long nắm thật chặt hai tay nói:

– Không đâu, anh nói không có việc gì thì sẽ không sao đâu, em đừng suy nghĩ nữa, ngủ đi, nếu không sẽ lại lần nữa nhé?

– Em không có hứng Hồ Tuyết Mai nói: – Em vẫn rất lo

Đỗ Long nói: – Đến em còn thiếu tin tưởng anh như vậy. Như vậy đi, nếu như sáng sớm em không thấy Hồng Quân gọi điện thoại đến nỏi hủy bỏ nhiệm vụ, vậy em hãy đi đi, anh không ngăn cản em nữa.

Hồ Tuyết Mai vui mừng bất ngờ xoay người nói: – Thật vậy sao?

Đỗ Long nói: – Đương nhiên là thật, bây giờ tâm trạng khá hơn chút nào chưa? Chúng ta không phải có thể chứ

Hồ Tuyết Mai thẹn thùng dạ nói: – A Long rất xin lỗi

Đỗ Long hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, cởi bỏ hết áo ngủ trên người cô, nhẹ nhàng vỗ về làn da đàn hồi cơ thể sung mãn khỏe đẹp của cô. Hồ Tuyết Mai chỉ chốc lát cả người nóng bỏng. Cổ hướng lên để hít khí, Đỗ Long nhẹ nhàng nâng chân của cô, sau đó không ngần ngại chút nào trượt vào thân thể cô.

– Vâng nha Những âm thanh quyến rũ lại không ngừng quanh quẩn trong phòng

Sáng sớm, lúc bốn người ăn sáng Hồ Tuyết Mai đứng ngồi không yên, Đỗ Long không khuyên cô. Lúc sắp ăn no, Đỗ Long đột nhiên có điện thoại, sau khi bật loa, chỉ nghe thấy giọng Hạ Hồng Quân nói: – Đỗ Long, nhiệm vụ bị hủy rồi, cậu nói với Tiểu Mai, không cần đến nữa. Buổi chiều chúng tôi phải đi tới thành phố Lỗ Tây, tiểu tử cậu phải nói rõ cho tôi biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.

Đỗ Long cười nói: – Bị hủy? Bị hủy là tốt rồi, Tuyết Mai tối hôm qua còn lo lắng cả đêm Đến đây đi, buổi tối mời các cậu ăn khuya, về chuyện kia, bây giờ tôi không thể trả lời cậu, quốc gia cơ mật! không được thăm dò!

Hạ Hồng Quân ừ một tiếng nói: – Cậu chờ đấy, đêm nay trừng phạt cậu

Hồ Tuyết Mai ở bên cạnh kinh ngạc hỏi: – Đội trưởng, thật sự hủy bỏ nhiệm vụ sao?

Hạ Hồng Quân nói: – Ừ a, sao em mới sáng sớm đã ở chỗ Đỗ Long thế? Các người chẳng lẽ?

Nháy mắt, Hồ Tuyết Mai liền đỏ bừng mặt như quả cà chua, cô không biết phải trả lời thế nào. Đỗ Long lại cười hì hì nói: – Đến đây rồi nói sau, hiện tại tôi phải đi làm. Tuyết Mai, nếu ở nhà mà nhàm chán quá thì lên mạng hoặc xem TV nhé.

Hồ Tuyết Mai chỉ muốn lập tức tìm một cái lỗ để chui xuống đất. Đỗ Long này quả thật là to mồm! Người ta còn chưa chuẩn bị chút nào cả!

Bình luận

Truyện đang đọc