CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

đơn vị anh sẽ được tặng thi đua, nói không chừng cuối năm anh sẽ nằm trong số những người đân được thành phố khen thưởng!

Người tài xế kia tinh thần trở nên phấn chấn, vội vàng gọi điện thoại đến đài giao thông, đem tình hình nói ra. Đài giao thông nghe nói là hỗ trợ cảnh sát phá án, lập tức ra sức ủng hộ, thông báo cho tất cả taxi cùng tìm kiếm chiếc xe tải kia. Không bao lâu sau thì có hai lái xe báo cáo nói thấy được chiếc xe tải kia, tuy nhiên hai người này trống đánh xuôi kèn thổi ngược, căn bản không ở cùng một chỗ. Đỗ Long lập tức hiểu được, chiếc xe đụng người kia chỉ sợ là dùng biển số giả!

Nếu như mục tiêu đã thay biển số xe, cảnh sát giao thông bên kia sẽ tra không được thân phận thật sự của chủ xe rồi, một khi để đối phương chạy mất, đổi lại biển số xe, vậy cũng sẽ khó tìm thấy. Vốn chuyện này không có liên quan gì đến Đỗ Long, hắn có thể không cần quan tâm đến, nhưng đối phương đã đụng hư xe của hắn, quan trọng hơn là, tay đua nữ kia có khả năng có dính dáng đến một vị lãnh đạo tỉnh nào đó. Nếu như Đỗ Long đã gặp phải, vậy hắn cũng không có lý do để khoanh tay đứng nhìn.

Cảnh sát giao thông làm việc quả thực rất chậm, vẫn là những người tài xế nhiệt tình, hễ nghe đường dây nóng của đài thông báo thì đều chú ý đến biển số xe của chiếc xe tải kia. Hơn nữa Phúc Xà cũng đang không ngừng gọi điện thoại liên lạc với Đỗ Long, biển số chiếc xe kia căn bản vẫn không đổi. Đỗ Long ngồi trên xe taxi vẫn theo sát mục tiêu, đi đường tắt nhanh chóng tiếp cận mục tiêu…

Trên chiếc xe tải kia cũng nghe được thông báo của đài giao thông, lúc nghe thấy một tài xế taxi thông báo vị trí mới nhất của bọn chúng, tài xế xe tải mắng to:

- Bọn chó này hôm nay muốn chết sao, không lo lái xe lại nhìn chằm chằm vào chúng ta!

- Chúng ta tính toán không để sót chi tiết nào, không ngờ lại gặp phải một tên thích chõ mõm vào chuyện của người khác như vậy…

Người thanh niên ngồi bên cạnh tài xế đeo kính mắt nhìn gương chiếu hậu nói:

- Trước tiên chúng ta phải giải quyết xong chiếc xe máy phía sau kia đã, tìm chỗ dừng lại một chút. Hai người các anh đi giải quyết hai người kia, sau đó quay về điểm tập trung thứ nhất gặp mặt, nếu phát hiện có gì bất thường, phải đi đến điểm tập trung thứ hai. Nếu là bị bắt, thì cứ một mực khai là do gây ra chuyện nên trong lòng hoảng loạn mà chạy trốn, dù thế nào cũng ko được nói thật, bằng ko ai cũng đừng hòng trốn thoát.

Xe tải tấp vào lề đường dừng lại, hai người thanh niên bước xuống xe. Phúc Xà cũng ko có ngốc, đã sớm dừng xe ở phía xa, chỉ cần chiếc xe tải kia bắt đầu chạy, anh ta sẽ lập tức đuổi theo. Anh ta ko sợ đánh nhau, nhưng bây giờ ko phải là lúc đánh nhau, Phúc Xà đang muốn bắt cướp.

Hai người thanh niên kia đi gần đến chỗ Phúc Xà, Phúc Xà theo chân bọn chúng chơi trốn tìm. Cuối cùng em trai Phúc Xà ở phía sau xuống xe, từ phía sau lưng rút ra con dao xếp dài hơn nửa thước, cầm trong tay có vẻ rất thuần thục. Hai tên từ trên xe tải xuống liền chần chừ một chút, ko dám đến gần thêm nữa.

Xe tải lại khởi động lần nữa bắt đầu chạy nhanh về phía trước, Phúc Xà vội vàng đuổi theo. Khi dừng lại ở đây, Đỗ Long đã đuổi tới chạy vượt lên đến giao lộ phía trước, nghe nói xe tải sắp đến đây, Đỗ Long muốn tài xế taxi chuẩn bị tông vào xe tải. Tài xế taxi hỗ trợ đuổi bắt người thì không có vấn đề gì, nhưng muốn anh ta tông xe thì lại không đồng ý rồi.

Mắt thấy xe tải điên cuồng chạy tới đây, Đỗ Long chợt hạ kính chắn gió xe taxi chỗ gần GPS xuống. Sau khi xuống xe nhìn chính xác là chiếc xe tải đang lao tới, lập tức nắm lấy thiết bị GPS ném mạnh ra ngoài.

GPS ầm một phát đâm sầm vào kính chắn gió, lập tức bị vỡ thành vô số mảnh nhỏ. Kính chắn gió của xe tải bị đụng phải cũng xuất hiện một vết lõm nhỏ, vết nứt như mạng nhện lan rộng ra lớn như mặt bồn. Quan trọng nhất là, tài xế xe tải bị hoảng sợ, theo phản xạ tự nhiên mà giơ chân đạp mạnh phanh xe, chiếc xe mất đi sự khống chế, lập tức nằm chắn ngang giữa đường, nhiều chiếc xe thiếu chút nữa thì đụng vào xe tải.

Trên đường lớn tiếng thắng xe vang lên không dứt. Đỗ Long chờ tình hình ở hiện trường ổn định lại sau đó xông tới phía trước, nắm cửa xe bên ghế lái kéo ra, đem tài xế kéo xuống dưới, một chân giẫm lên dùng còng số tám còng tay gã lại.

Người thanh niên ngồi ở vị trí kế bên tài xế thấy thế cũng không căng thẳng lắm, gã nói:

- Sĩ quan cảnh sát, chỉ là đụng vào người khác thôi mà, không cần thiết phải còng tài xế lại chứ?

Đỗ Long lạnh lùng nói:

- Thật không? Chỉ là đụng vào người khác thôi sao? Các anh tông cho xe máy của tôi nát bét ra, còn mang bạn của tôi lên xe, có phải các anh muốn đem cô ấy đến nơi không có người vứt ở đó, coi như không có chuyện gì xảy ra đúng không?

Đỗ Long lại đi tới ghế lái phụ, sau khi mở cửa xe người thanh niên đeo kính giải thích nói:

- Sĩ quan cảnh sát, chúng tôi chỉ là muốn đưa cô ấy đến bệnh viện gần đây mà thôi.

- Bớt nói nhảm đi, các anh cũng đã bỏ qua mấy bệnh viên rồi! Có trời mới tin lời của các anh, cũng xuống xe cho tôi!

Đỗ Long lôi gã đeo kính ra khỏi xe, không chút lưu tình cũng đem gã trói ngược lên.

Trên xe còn có một người, cũng bị Đỗ Long còng tay lại. Đỗ Long đi lên phía sau xe thấy tay đua nữ kia vẫn đội mũ bảo hiểm ngồi ở hàng thứ hai. Cô mặc trang phục bó sát người dành cho tay đua mô tô chuyên ngiệp, ngửa mặt ngồi ở đó, hai ngọn núi trước ngực cao ngất vô cùng nổi bật. Ánh mắt Đỗ Long quét qua trên người cô, không nhìn thấy có vết máu hoặc vết thương nào rõ ràng. Trên quần áo của cô rất nhiều chỗ có dấu vết của việc ma sát, nhưng quần áo của cô là trang phục đua xe có chất lượng tốt, có khả năng bảo vệ rất tốt, chút vết tích ma sát này có lẽ không gây tổn thương gì lớn cho cô.

Đỗ Long thở phào nhẹ nhõm, tháo mũ bảo hiểm của cô xuống, ngay lúc ấy một mái tóc như mây lập tức xõa xuống. Đôi hàng mi thanh tú mỹ lệ như trăng rằm, chiếc mũi cao thanh thoát, hai gò má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng như hoa anh đào. Khuôn mặt tự nhiên không chút phấn son cùng với hai lúm đồng tiền duyên dáng tạo thành một vẻ đẹp động lòng người không thể diễn tả được. Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một đại mỹ nhân như vậy, làm cho Đỗ Long không thể không ngẩn ngơ.

Người đẹp đua xe vẫn còn đang hôn mê, nếu không thì cộng thêm đôi mắt xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng rất có thể sẽ còn cao hơn một bậc.

Bàn tay Đỗ Long luồn vào trong mái tóc cô gái, sờ khắp đầu cô một hồi, cũng không phát hiện bị sưng và vết thương nào. Đỗ Long liền xuống xe, nhìn ba người đang bị còng tay quát:

- Lên xe!

Đỗ Long khởi động xe tải định chạy đi, tài xế taxi kia lại chạy tới, ngăn xe lại nói to:

- Sĩ quan cảnh sát, tiền xe sáu mươi tám, chỉ cần trả gấp đôi là được...

Đỗ Long rút ra hai tờ tiền có mệnh giá trăm tệ đưa cho anh ta, khởi động xe đi khỏi ngã tư đường. Anh tài xế kia sau khi lấy được tiền mừng rỡ cười toe toét, chỉ có điều rất nhanh anh ta vừa nhớ lại một chuyện rất quan trọng. Đó chính là anh ta trên đường chạy quá tốc độ lại vượt đèn đỏ, nếu như Đỗ Long không giúp anh ta giải quyết chuyện vi phậm luật giao thông này, hai trăm này căn bản không đủ nộp phạt, anh ta cũng chịu không hết tội.

Đỗ Long cũng không quản nhiều như vậy, hắn mở cửa xe, chạy tới bệnh bệnh Công Nhân thành phố Ngọc Minh gần nhất. Người nam mang mắt kính bên cạnh không ngừng lải nhải:

- Cảnh quan, anh bắt chúng tôi như thế là phạm pháp đó…

Đỗ Long xem như gió thoảng bên tai. Đến phòng cấp cứu dưới lầu của bệnh viện, Đỗ Long ôm cô gái xuống xe. Sau đó khóa cửa xe lại tránh ba tên kia xuống xe chạy thoát.

Đỗ Long bế người cô gái kia vào phòng cấp cứu, hắn kêu lớn:

- Y tá! Y tá! Có người bị thương! Cần cấp cứu!

Y tá vội vàng chạy đến, đỡ cô gái lên trên xe đẩy, vừa đẩy vào phòng cấp cứu vừa nói:

- Cảnh quan, cô ấy bị thương thế nào? Làm sao bị thương?

Đỗ Long nói:

- Cô ấy chạy xe motor, bị một xe tải đụng phải. Bên ngoài thì không bị thương nhưng lại hôn mê bất tỉnh, có thể là bị nội thương rồi. Mấy cô làm ơn kiểm tra toàn diện cho cô ấy. Cần làm những thủ tục gì? Đóng tiền ở đâu?

Y tá nói:

- Chúng tôi chụp CT cho cô ấy trước đã. Tiểu Lệ, mau hướng dẫn vị cảnh quan này đi làm thủ tục cấp cứu.

Không biết tên cô gái được đưa vào phòng cấp cứu, cô y tá tên tiểu Lệ kia nói với Đỗ Long:

- Anh đi theo tôi.

Đỗ Long nhanh chân đi theo cô y tá tiểu Lệ, trên tay hắn đang cầm một chiếc ví dạng gấp màu hồng phấn. Đó chính là ví tiền của cô gái kia mà Đỗ Long thuận tay lấy được.

Bình luận

Truyện đang đọc