- Đỗ Long cuối cùng đã đi rồi sao?
Xa tại nước Mỹ có người đang thở dài. Một ngày ngắn ngủn, thiên la địa võng tự mình dệt xuống không ngờ đã bị Đỗ Long kéo tới tán loạn, lộn xộn, ngay cả Lư Hội Hân cũng bị bắt. Tuy rằng y sẽ không cung cấp ra bản thân, nhưng rơi vào trong tay cảnh sát, thời gian dài cũng khó bảo đảm lúc nào y sẽ đột nhiên cung khai. Cho nên phải mau chóng giải quyết xong y.
Còn có cái tênTiểu Tam Tử kia, hai lần hại cậu ta không ngờ cũng chưa giết chết được. Chuyện của Âm Minh Công cũng bởi vậy mà bại lộ. Cổ Dật Phi cũng là một con cáo già, khó bảo đảm ông ta có nổi lòng nghi ngờ đối với mình hay không. Ôi, thật sự là đau đầu a, hy vọng miếng Ngọc Điệp kia sớm về tới tay. Nếu như tiếp tục rơi vào trong tay Cổ Dật Phi hoặc là Đỗ Long, thì một chút hy vọng cũng không có.
Còn có rất nhiều người đang từng giờ từng phút chú ý tới động hướng của Đỗ Long. Nghe được tin hắn đã lên xe trở về thành phố Lỗ Tây, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, tai họa này cuối cùng đã đi...
Đỗ Long đi thật sao? Mọi người chỉ thấy hắn lên xe, sau đó vẫn lấy khăn tay che mặt nằm ngáy o..o..., tựa như mệt mỏi rã rời. Nhưng lại không biết Đỗ Long sớm đã dùng kế đánh tráo, người che dấu tai mắt ở trên xe chỉ là tiểu chiến sĩ Lý Văn Quân. Điều này chỉ có Nhạc Băng Phong biết, cảm giác rất mới mẻ. Nhạc Băng Phong hết sức giúp Đỗ Long che dấu. Tuy rằng cô cũng không biết Đỗ Long đi làm gì, nhưng cô tin tưởng Đỗ Long nhất định có lý do chính đáng...
Đỗ Long hoá trang thành bộ dạng của một nông dân, lăn lộn trên xe buýt lên thành phố Song Môn. Thành phố Song Môn là một thành phố công nghiệp, hơn nữa hiện tại lại là thời điểm sắp đến tết. Người giống bộ dạng này của Đỗ Long có khối người, Đỗ Long cũng không bắt chuyện với người khác. Vừa lên xe liền nhắm mắt lại chợp mắt, một chặng đường vô cùng bình yên thuận lợi đi đến thành phố Song Môn.
Vừa ra khỏi bến xe, lập tức có người tuyển nhân công nghênh đến trước mặt, hỏi Đỗ Long có muốn làm việc vặt. Bởi vì sắp bước sang năm mới rồi, rất nhiều công nhân ngoại địa rời khỏi trở về quê, thành phố Song Môn đã bước vào thời điểm sử dụng công nhân khó khăn.
Đỗ Long giả vờ câm điếc khoa tay múa chân nói mình phải về nhà, không ngờ lại càng thu hút càng nhiều môi giới chú ý. Mấy năm nay tất cả mọi người thích tuyển chọn một số công nhân ngốc câm, như vậy sẽ tiện quản lý. Hoặc là nói khống chế, cho dù bị lừa, bọn họ cũng không thể nói ra.
- Các người kia đừng làm khó dễ người ta, mau tránh ra!
Một người đàn ông gạt mọi người ra, đi tới trước mặt Đỗ Long. Thoạt nhìn như một người tốt bênh vực lẽ phải, tuy nhiên nhìn thấy những bộ dạng vội vàng rời khỏi của môi giới khác, Đỗ Long biết rằng người kia chỉ sợ mới chính là kẻ lừa đảo lớn nhất ở nơi này.
Đỗ Long không ngừng lắc đầu, thật vất vả mới thoát khỏi người kia. Rồi lại xuất hiện một cảnh sát đi tới, y chặn Đỗ Long, nói:
- Lấy chứng minh thư ra!
Đỗ Long đành phải lấy chứng minh thư đưa ra, cảnh sát kia chỉ nhìn thoáng qua đã nói:
- Người này chứng minh thư có vấn đề, theo tôi đến văn phòng!
Đỗ Long sốt ruột kêu nha nha, cảnh sát kia vẫn không chút do dự xô đẩy hắn đi. Những người môi giới sau lưng đều lắc đầu, tiếc nuối mà thẳng bước đi:
- Người này cùng chúng ta đi, ít nhiều cũng có chút tiền công. Nếu như đi nơi nào đó, chỉ sợ đến da cũng bị lột một lớp, về nhà thì đừng mong…
Cái người cảnh sát kia dẫn theo Đỗ Long đi đến một phòng nhỏ không biết tên, nghiêm trang nói với hắn:
- Chứng minh thư này của anh là giả, vốn là phải nhốt đấy. Tuy nhiên nhìn anh câm điếc khá đáng thương, chúng tôi tìm cho anh một công việc tốt. Anh đi làm vài ngày công, đợi chúng tôi xác nhận chứng minh thư không có vấn đề, thì sẽ gửi về nhà cho anh. Nếu như anh không nghe lời, thì ít nhất phải nhốt hai tháng! Biết chưa?
Đỗ Long làm bộ kêu la oa oa, hoa chân múa tay muốn giật lấy chứng minh thư. Cảnh sát kia rút gậy điện ra chọc lên người hắn một chút, Đỗ Long a một tiếng liền ngã trên mặt đất. Cảnh sát kia gọi hai người tới, nói với bọn họ:
- Người này rất không thành thật, dáng người cũng khôi ngô. Hai người trên đường cẩn thận một chút, đừng để cho hắn chạy.
Hai người kia cười ha hả nói:
- Chỉ cần lên xe, sẽ không sợ hắn còn có thể lật trời!
Thời điểm hai người kia nâng Đỗ Long lên chậc chậc nói:
- Người này thật đúng là nặng đấy...
Hai người mang Đỗ Long từ cửa sau ra, vứt lên một chiếc xe. Trên xe đã có vài người đang nơm nớp lo sợ ngồi ở đó, còn có người trông coi ngồi ở cuối cùng, cầm trong tay thanh dao găm đang ở nơi đó cạo móng tay.
- Cũng gần đủ rồi, chuẩn bị đi thôi.
Một người nói, sau đó liền đóng cửa xe tải lại, ô tô liền khởi động rời khỏi bến xe.
Sau khi ô tô khởi động, Đỗ Long mới đứng lên. Chỉ thấy cái gã trong tay vuốt vuốt dao găm lạnh lùng chờ hắn, nói:
- Ngoan ngoãn ngồi xuống, bằng không sẽ cho mày dao trắng đi vào dao đỏ đi ra., thi thể chôn trong hầm mỏ. Sau một ngàn năm đào ra, có thể trưng bày trong nhà bảo tàng đấy!
Đỗ Long làm bộ như sợ hãi ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng trong lòng bất đắc dĩ thở dài. Bản thân vốn định hời hợt làm xong việc thì đi khỏi, không ngờ tự mình không muốn gây ra phiền toái, phiền toái lại cố tình phải tìm tới tận cửa rồi. Xem ra bản thân lại phải dây dưa chút thời gian rồi.
Xe tải dường như rất nhanh liền đi vào vùng núi, sau đó ngừng lại. Cửa khoang xe bị mở ra, cái gã cầm trong tay dao kia nhảy xuống xe trước, sau đó quay đầu lại thét to nói:
- Đều xuống xe! Nhanh lên! Đừng để phải rút roi ra a!
Người trên xe bị lừa hoặc bị bắt tới trong lòng run sợ nhảy xuống xe. Chỉ thấy mình đang ở trong một mỏ quặng, xung quanh có người đẩy xe nhiên liệu qua lại không ngớt, tất cả máy móc lớn nhỏ đang kêu ầm ầm.
Đỗ Long nhìn tình hình xung quanh, phát hiện môi trường xung quanh rất quen thuộc. Đây chẳng phải là núi mỏ quặng đen đã từng đã xảy ra vụ hơn mười người bị bắt cóc đến đây làm công nhân nô lệ sao? Tổ chuyên án chân trước mới vừa đi, những người này liền lại bắt đầu cưỡng bắt người khai mỏ, thật đúng là quá càn quấy.
- Đều đừng lo lắng, đến bên này!
Có người hô to nói, bọn Đỗ Long đã bị đuổi đi tới bên kia. Chỉ thấy một người trung niên đứng ở bên cạnh một chiếc xe đẩy chở quặng, gã cầm một khối khoáng thạch lớn tiếng nói:
- Tôi biết rằng mọi người muốn về nhà. Mọi người yên tâm, ở trong này chỉ cần biểu hiện công việc tốt, là có thể trở về nhà trước năm mới, còn có thể mang về một khối khoáng thạch làm tiền lương. Mọi người xem, kim quang lóng lánh đây là cái gì? Đây chính là vàng a, ai muốn mang vàng về nhà thì làm việc cho giỏi. Được rồi, bây giờ xếp hàng đến bên cạnh gọi điện thoại, nói cho người nhà biết mọi người đã tìm được công việc tốt, phải nán lại vài ngày mới có thể trở về. Ai dám nói lung tung, đừng trách chúng tao không khách khí!
Mọi người lần lượt đi gọi điện thoại, dưới sự cưỡng bức của một đám thanh niên trai tráng cầm hung khí ở bên cạnh, không ai dám mạo hiểm. Đều gọi điện thoại, nói mình tìm được một công việc tạm thời tốt và vân vân, phải về nhà chậm vài ngày. Như vậy người nhà cũng sẽ không bởi vì bọn họ mất tích mà báo cảnh sát rồi.
Khi đến lượt Đỗ Long hắn kêu nha nha, hoa chân múa tay, không ai nghe hiểu được hắn nói cái gì. Nhưng tất cả mọi người hiểu được ý của hắn, câm điếc thì không có cách nào gọi điện thoại. Lúc này người vừa rồi nói kia liền nói:
- Thôi đi, một người câm, mất cũng sẽ không có người quản đâu. Dẫn bọn họ sang bên cạnh lĩnh công cụ, lập tức làm việc!
Có người trẻ tuổi giọng năn nỉ nói:
- Đại ca, tôi cơm trưa cũng chưa ăn, hiện tại đói bụng lắm, có thể ăn trước phần cơm rồi làm việc hay không?
Một người lực lưỡng bên cạnh vung roi quất lên người cậu ta, người tuổi trẻ kia lập tức nứt thịt. Cậu ta lớn tiếng hét thảm lên, người lực lưỡng kia lạnh lùng quát:
- Còn chưa tới giờ ăn cơm, ai còn lôi thôi thì trước tiên sẽ ăn no roi!