CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Trên đường về thành phố Thụy Bảo, Thạch Siêu Vũ không ngừng bị mọi người lôi kéo. Đỗ Long thỉnh thoảng nhìn trộm sắc mặt Thẩm Băng Thanh, phát hiện y không thèm quan tâm, tên tiểu tử này thật sự là không có nhận xét gì về cô bé Đao.

Về đến thành phố Thụy Bảo, việc đầu tiên mà Đỗ Long làm chính là đi tìm Lý Tùng Lâm, đưa cho y một bản kiểm điểm, đồng thời giải thích cặn kẽ những chuyện đã qua.

Sau Lý Tùng Lâm nghe xong y nói với Đỗ Long:

-Cậu làm việc không tồi, chỉ có điều vận may kém một chút. Đỗ Long, sau khi thảo luận, tổ chức quyết định cảnh cáo cậu trong nội bộ. Xét thấy hiện nay cậu kiêm hai chức vụ, hơn nữa lại rất quan trọng trong tổ trọng án, vì thế tổ chức quyết định hủy bỏ chức vụ Trưởng đồn công an xã Mãnh Tú của cậu, về việc này cậu có ý kiến gì không?

Đỗ Long thành thật nói:

-Tôi không có ý kiến, tôi phục tùng sắp xếp của tổ chức.

Lý Tùng Lâm rất hài lòng với thái độ của Đỗ Long, nói:

-Về người sẽ tiếp nhận chức vụ Trưởng đồn công an xã Mãnh Tú cậu có đề nghị gì không?

Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút, nói:

-Tần Tuấn thì tuổi còn trẻ, không làm chủ được tình hình, tôi nghĩ hay là để giữ chức đồn phó ở đấy hai năm, trước tiên hãy phái một người có kinh nghiệm đi làm đồn trưởng thì tốt hơn.

Lý Tùng Lâm nói:

-Ừ, ý kiến của cậu cũng giống với ý kiến của tổ chức. Tổ chức quyết định điều đội trưởng đội trị an La Bính Lâm đi tiếp nhận chức vụ trưởng đồn công an xã Mãnh Tú, năng lực cá nhân của cậu ta cũng không tệ lắm, cậu mau chóng làm thủ tục bàn giao với cậu ta đi.

Đỗ Long kinh ngạc nói:

-La Bính Lâm? Điều anh ta đi làm Trưởng đồn công an sao? Việc này hình như có điểm không đúng?

Lý Tùng Lâm nói:

-Không có gì là không đúng cả, cậu ta gây ra chút chuyện, vấn đề còn nghiêm trọng hơn cậu, coi như là giáng chức xử phạt đi.

Đỗ Long giật mình, hắn nói:

-Thì ra là thế, tôi hiểu rồi, một lát nữa tôi sẽ đi tìm y, cũng không có gì để bàn giao, tôi giới thiệu với y về tình hình xã Mãnh Tú sẽ thực tế hơn.

Lý Tùng Lâm nói:

-Còn về vòng loại đại hội thi đấu võ, tôi đã xin nghỉ giúp mấy người các cậu rồi, cậu dự định bao giờ đi trụ sở huấn luyện tìm huấn luyện viên làm khảo hạch?

Đỗ Long nói:

-Ngày mai, hôm nay tôi còn có chút việc, ngày mai chắc là rảnh.

Lý Tùng Lâm nói:

-Vậy cậu đi làm việc của mình đi.

Đỗ Long rời khỏi văn phòng Cục trưởng, đi vào đại đội trị an. La Bính Lâm bực dọc hút thuốc trong phòng làm việc, khi Đỗ Long đến, trên mặt La Bính Lâm miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười nói:

-Đồn trưởng Đỗ, anh tới rồi...Ngồi đi, hút điếu thuốc chứ...

Từ lần đầu gặp mặt Đỗ Long đã có chút mâu thuẫn với y, tuy nhiên mâu thuẫn này Đỗ Long cũng không để trong lòng. Ngược lại Đỗ Long có chút thương hại La Bính Lâm, người này vì chuyện của Phó chủ tịch thành phố mà cũng bị liên lụy.

-Đội trưởng La, Cục trưởng bảo tôi đến bàn giao công việc cho anh, anh đến đồn công an xã Mãnh Tú, Phó đồn trưởng đồn công an Tần Tuấn sẽ bàn giao công việc cho anh. Hôm nay tôi đến chủ yếu là để nói một cách tỉ mỉ với anh về tình hình xã Mãnh Tú để chuẩn bị tâm lý cho anh trước khi đi, đảm nhận chức Đồn trưởng đồn Công an xã Mãnh Tú cũng không đơn giản đâu.

Đỗ Long cặn kẽ giải thích cho La Bính Lâm về tình hình phức tạp ở xã Mãnh Tú. Ngay từ đầu La Bính Lâm đã không có tâm tư nghe, dần dần mới lấy lại được tinh thần. Theo như lời Đỗ Long thì tình hình ở xã Mãnh Tú quả thực là phức tạp, chức Đồn trưởng này đúng là không dễ làm.

Đỗ Long ở văn phòng La Bính Lâm hơn 1 giờ đồng hồ, cuối cùng La Bính Lâm tiễn Đỗ Long ra ngoài, hai người không hề có ân oán cá nhân gì. Trải qua lần thất bại này, La Bính Lâm cũng hiểu rõ không ít sự thật. Đỗ Long giúp y, y tự nhiên sẽ cảm kích vô cùng.

Sau khi rời khỏi đại đội trị an Đỗ Long tìm danh thiếp hôm đó vị huấn luyện viên Hạ Vũ đưa cho hắn, hắn gọi điện thoại, hẹn huấn luyện viên ngày mai tiến hành khảo hạch. Sau đó Đỗ Long lại gọi điện thoại cho Tần Tuấn, nói cho y biết mình bị mất chức rồi, mấy ngày tới Đồn trưởng La sẽ tới nhậm chức. Qua cuộc nói chuyện, những điều lệ và khen thưởng mà Đỗ Long từng đặt ra cho xã Mãnh Tú sẽ không thay đổi để Tần Tuấn sẽ phối hợp tốt với Đồn trưởng La.

Vốn dĩ Tần Tuấn cũng có cách nghĩ riêng của mình, đáng tiếc là đột nhiên gặp phải đả kích, điều này cũng khiến y hiểu rõ nhiều việc, tạm thời y cũng không có ý niệm gì với vị trí Đồn trưởng này, cho nên y nhanh chóng chấp nhận việc này.

Gọi xong cuộc điện thoại này Đỗ Long cũng xong việc, hắn đi dạo một vòng ở tổ trọng án. Mười ngày hắn không có mặt, tổ trọng án cùng đội hình sự tiếp nhận một vụ án. Đỗ Long nhìn tài liệu của vụ án một chút sau đó bảo bọn họ tiếp tục, hắn lấy cớ mệt mỏi phải về nghỉ ngơi, sau đó chuồn mất.

-Chị Lâm, tôi đã trở về, chị đang ở đâu? Bây giờ có rảnh không?

Đỗ Long rời khỏi cục Công an liền gọi điện cho Lâm Nhã Hân.

Lâm Nhã Hân nhỏ giọng nói:

-Tôi đang nói chuyện với Bí thư Đường, đợi lát nữa tôi sẽ gọi lại cho cậu.

Nói xong liền cúp điện thoại.

Lúc này Lâm Nhã Hân đang trong phòng làm việc của Đường Lệ Phượng, Đường Lệ Phượng cười nói:

-Bạn trai gọi tới phải không?

Lâm Nhã Hân mỉm cười lắc đầu nói:

-Bí thư Đường, đề nghị của cô tôi sẽ cân nhắc thật kỹ, Thụy Bảo là một thành phố đẹp hơn nữa tiềm lực cũng rất lớn, lại có sự lãnh đạo của bí thư Đường, sau này nhất định sẽ phát triển rất nhanh. Tôi rất kỳ vọng có thể tham gia vào quá trình phát triển này.

Đường Lệ Phượng cười nói:

-Tôi cũng rất kỳ vọng tập đoàn Long Hân sẽ tham gia dự án xây dựng khai thác thành phố Thụy Bảo. Nếu Lâm tổng có việc bận thì lần sau chúng ta sẽ bàn tiếp chuyện này.

Lâm Nhã Hân lễ phép cáo từ, Đường Lệ Phượng nhìn bóng lưng cô vội vàng rời đi, trong lòng có chút tò mò. Sắc mặt Lâm Nhã Hân rất vui mừng hơn nữa còn có chút vội vã, điều này sao có thể lừa cô được. Những điều này đều là cú điện thoại kia, nếu không phải là bạn trai gọi thì có thể là ai được chứ?

Đường Lệ Phượng và Lâm Nhã Hân tuổi xấp xỉ nhau, khó tránh khỏi cô có chút tò mò về chuyện của cô ta, đoán tới đoán lui cũng không thấy rõ ràng. Đường Lệ Phượng không nghĩ ngợi lung tung nữa, cúi đầu tiếp tục làm việc. Vừa mới cầm lấy tư liệu của tập đoàn Long Hân, đột nhiên nhìn thấy hai chữ Long Hân, trong lòng Đường Lệ Phượng thầm nghĩ:

-Long Hân Long Hân...nếu Hân là tên của cô ta...thì Long là tên ai?

Người tên Long mà Đường Lệ Phượng đang phỏng đoán nhanh chóng nhận được điện thoại của Lâm Nhã Hân, Lâm Nhã Hân nói:

-Em ra ngoài rồi, anh ở đâu?

Đỗ Long cười nói:

-Nhanh như vậy đã gạt Bí thư Đường qua một bên như vậy sao? Đi từ đó ra em quẹo phải hơn mười mét, sau đó đi về hướng bắc thêm một đoạn thì sẽ nhìn thấy anh.

Năm phút sau Lâm Nhã Hân gặp được Đỗ Long, hắn đi chiếc xe cảnh sát bán tải, chậm rãi dừng lại bên cạnh Lâm Nhã Hân.

Lâm Nhã Hân không nói gì cả, sau khi lên xe liền ôm hôn Đỗ Long, Đỗ Long cũng ôm cô, chơi đùa cái lưỡi đinh hương của cô, nhanh chóng cởi bỏ nút áo trước ngực Lâm Nhã Hân dò xét đi vào trong, xoa nắn một đống da thịt mềm mại trong tay. Tay còn lại thì để phía sau lưng từ từ sờ soạng xuống dưới, chui vào quần Lâm Nhã Hân...

Hô hấp của hai người nhanh chóng dồn dập, nhiệt độ trong xe dường như cũng nhanh chóng tăng cao, Đỗ Long thật vất vả mới rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn đấy được, nói:

-Ở đây không được, chúng ta đến chỗ khác.

Lâm Nhã Hân nói:

-Ủy Ban nhân dân thành phố đặt cho em một phòng cao cấp ở khách sạn Thụy Hồng, tuy nhiên ra vào đó không thuận tiện, em tính mua cái biệt thự ở Thành phố Thụy Bảo để có chỗ dừng chân khi đến Thụy Bảo. Hơn nữa em dự đoán hai năm tới giá đất Thành phố Thụy Bảo sẽ tăng rất nhiều, mua biệt thự cũng là một cách để đầu tư, anh thấy sao?

Đỗ Long nói:

-Vậy thì mua đi, dù sao chúng ta cũng không thiếu chút tiền đấy...

Bình luận

Truyện đang đọc