CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Hoàng Kiệt Hào nhíu mày nói:

– Vậy cậu nói muốn kéo dài thời gian đến bao giờ?

Đỗ Long nói:

– Trước sau nửa giờ, nói cách khác bắt đầu từ năm giờ mười lăm phút đến sáu giờ mười lăm.

Mạnh Hạo lập tức phản kháng nói:

– Đỗ Long, cậu có biết một tiếng này đúng lúc giờ cao điểm, chỗ hai đường giao nhau một giờ có khoảng mấy nghìn chiếc xe qua lại.

Đỗ Long cười nói:

– Nếu không phải chỗ khó, tỉnh điều chúng ta đến làm gì?

Hoàng Kiệt Hào nói:

– Được, Đỗ Long chúng ta phân công hợp tác, chúng tôi xem nửa giờ sau, các cậu xem nửa giờ trước, lấy bốn giờ mười lăm làm mốc, như vậy công tác phía trước của chúng tôi cũng không phí công, cậu cảm thấy thế nào?

– Cứ làm thế đi.

Đỗ Long sảng khoái nói.

Đỗ Long mời Trịnh Tôn Trạch ra chỗ hai cái máy tính, điều tra ở trong màn hình giám sát ở hai đường giao nhau. Sau đó điều tra đồng thời ở một máy tính khác qua bốn màn hình giám sát qua hai đường giao nhau, chẳng qua không cùng thời gian, một cái là theo dõi vào buổi chiều, một cái là vào buổi tối, đầu đường ánh đèn rất rõ, bởi vậy video thoạt nhìn khá rõ ràng.

– Lúc nào các cậu đến con đường kia triển khai điều tra vậy?

Đỗ Long hỏi.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ ý tứ của Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh đáp:

– Đại khái khoảng tám giờ năm mươi.

Đỗ Long đợi đến tám giờ năm mươi tối, mấy chiếc xe cảnh sát quả nhiên đi qua giao lộ, mọi người thậm chí có thể nhìn thấy khuôn mặt của người ngồi ở hàng ghế trước.

Đỗ Long nói:

– Mọi người chú ý những chiếc xe tiến vào hai bên, sau đó lại chú ý xem những chiếc xe rời đi ở hai bên. Tìm ra điểm không giống bình thường trong đó, nếu không nhớ được thì dùng bút ghi lại, lập danh sách từng chiếc. Con đường này nếu không có ngã rẽ, như vậy trong thời đoạn bận rộn không thể thường có hiện tượng vượt qua, nếu như trong đội xe đột nhiên có nhiều hơn một chiếc… hoặc là thứ tự chiếc xe rời đi phát sinh biến đổi rất lớn, vậy rất có vấn đề.

Mọi người khẩn trương lấy bút ra và ghi chép văn bản, bắt đầu nghiêm túc ghi chép. Đỗ Long một mình nhìn chằm chằm vào video cả buổi chiều, cho video tua nhanh khiến Thẩm Băng Thanh và Nhạc Băng Phong nhìn đến hoa cả mắt, đảo mắt đã xem xong đoạn video dài nửa tiếng. Thẩm Băng Thanh và Nhạc Băng Phong chỉ thấy một đống xe qua lại tán loạn, gì đều không thấy rõ ràng.

Đỗ Long lại cố gắng nói với bọn họ:

– Tôi đã xem lại một lần, phát hiện có mấy chiếc xe khá khả nghi…

Thẩm Băng Thanh và Nhạc Băng Phong đều kinh sợ nhìn hắn, Đỗ Long đắc ý liếc nhìn bọn họ một cái, tua cho video chạy ngược lại, hắn nói:

– Mọi người xem, chiếc này rất khả nghi, nó phù hợp với tiêu chuẩn của vài chiếc xe tình nghi. Thứ nhất, đây là một chiếc xe ô tô bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, tuyệt đối không phải là xe công, cũng sẽ không phải là xe của con nhà giàu mới nổi hay xe của đại gia, dù là đi ở đường cái hay trong ngõ nhỏ, nó đều có thể ung dung đối phó, không có người cảm thấy đột ngột.

Nhạc Băng Phong nói:

– Được rồi, không phải là một chiếc minibus chứ, nói thần kỳ như vậy, ngoại trừ điểm ấy, chiếc xe tình nghi còn có tiêu chuẩn gì?

Đỗ Long nói:

– Tiêu chuẩn khác anh vừa nói rồi, thí dụ như từng đột ngột xuất hiện hay không, hoặc là lúc đi ngang qua thứ tự xảy ra sự thay đổi lớn và vân vân. Chỉ cần quan sát cẩn thận, chung quy sẽ phát hiện ra manh mối.

Đỗ Long lập tức bắt đầu giải thích những nguyên nhân hắn cảm thấy chiếc xe kia khả nghi. Hắn kéo màn ảnh đến hình ảnh chiếc xe minibus kia lúc tiến vào giao lộ Đỗ Long nói:

– Nhìn xem, lúc chiếc xe minibus đến phía trước là một chiếc Mercedes – Benz, đằng sau là chiếc BMW, sau đó mọi người nhìn lại lúc đi ra ngoài, Mercedes – Benz, BMW đều đi qua, xe minibus còn chưa tới, lại qua ba phút, chiếc xe minibus này mới xuất hiện. Nó ở trên con đường này muộn hơn ba phút, tại sao lại vậy chứ? Băng Phong nhìn thấy biển số không? Lập tức điều tra chi tiết đó?

Nhạc Băng Phong lập tức lấy ra máy tính bảng bắt đầu điều tra, Đỗ Long lại tiếp tục điều tra chiếc xe khả nghi tiếp theo của hắn. Lần này là một chiếc QQ cũ, nó đột nhiên xuất hiện, không tìm thấy hình ảnh lúc đến, hẳn là đã tiến vào ít nhất từ nửa giờ trước.

Lúc này Thẩm Băng Thanh nghĩ đến một vấn đề cậu ta nói:

– Đỗ Long, chỗ này mặc dù không có lối rẽ, nhưng bên cạnh có không ít văn phòng làm việc và cửa hàng, có rất nhiều bãi đỗ xe. Ven đường cũng có rất nhiều chỗ đỗ xe, rất nhiều xe sớm đã vào và dừng ở đấy rồi, vừa lúc này rời khỏi mà thôi, như vậy điều tra sẽ có rất nhiều phán đoán sai?

Đỗ Long nói:

– Cho dù có phán đoán sai, cũng ít hơn nhiều so với mục tiêu của khắp đường phố. Huống chi hiện tại không phải giờ cao điểm, tan tầm người nên đi đều đã đi rồi. Trong vòng nửa tiếng đồng hồ này chỉ có hai chiếc xe đã đỗ bên trong trước đó và rời đi khi các cậu điều tra, phạm vi này đủ nhỏ rồi chứ?

Thẩm Băng Thanh nhún vai nói:

– Cậu nói đúng… được, còn gì nữa không? Tiếp tục.

Đỗ Long lại chọn ra mấy chiếc hắn cảm thấy khả nghi, sau khi chụp lại ảnh thì trực tiếp in ra bằng máy in bên cạnh. Nhạc Băng Phong cũng dùng mày tính bảng nhanh chóng tìm thấy được tư liệu của chủ xe, nhưng trải qua việc sử dụng phương pháp so sánh đối lập các điều kiện khác, những người này hình như đều không có hiềm nghi.

– Đỗ Long, những người này anh cảm thấy người nào khả nghi?

Nhạc Băng Phong cầm xấp tài liệu hỏi Đỗ Long, cô thật sự không nhìn thấy ai giống với tên sát thủ kia.

Đỗ Long tiếp nhận tài liệu, nhìn qua tờ thứ nhất xong ném xuống:

– Nữ sát thủ liên hoàn rất hiếm thấy, có thể bỏ qua, không đến ba mươi tuổi cũng có thể bỏ qua, tố chất tâm lý của nghi phạm trong bản án rất tốt, có lối suy nghĩ cẩn thận, người ít hơn ba mươi tuổi rất khó làm được… Năm mươi tuổi trở lên có thể bỏ qua, đến tuổi đó rất ít người còn tinh lực để mỗi tuần giết một người. Trên xe không chỉ có một người cũng có thể bỏ qua, hung thủ liên hoàn sẽ có rất ít đồng bọn, loại cơ hội hưởng thụ này, hắn sẽ không để cho người bên ngoài quấy nhiễu. Đi làm vùng gần đó cũng có thể loại trừ, hung thủ hẳn là không có công việc ổn định, hoặc là khá nhàn nhã, có thể đi cả ngày từ rạng sáng tìm kiếm mục tiêu, sáng 9h đi làm, chiều 5h về nhà cũng không có nhiều thời gian như vậy…

Trong tay cũng cầm mấy trang tư liệu, sau khi đưa Đỗ Long chọn không chọn được cái nào. Nhạc Băng Phong bất đắc dĩ nhìn Đỗ Long, Đỗ Long cũng không kinh ngạc, hắn cầm tất cả tư liệu trong tay nhìn kỹ một chút nói:

– Trong này khẳng định có vấn đề, chỉ cần chúng ta tìm được cốt lõi của vấn đề, vụ án này sẽ được phá.

Mọi người vùi đầu vào nghiên cứu, Đỗ Long đem mấy bức ảnh kia đưa cho bọn Tạ Ba, bảo bọn họ đối chiếu một chút xem có cái xe nào nhìn quen mắt từng xuất hiện vào buổi chiều không.

Tạ Ba mấy tấm ảnh tìm kiếm, không bao lâu sau cậu liền kinh ngạc nói:

– Chiếc xe Toyota vừa rồi hình như tôi đã gặp hôm qua.

Hắn nhanh chóng tìm lại nội dung mình đã ghi lại trong sổ, đối chiếu biển số xe và màu sắc chiếc xe. Trong tấm ảnh kia chiếc xe Toyota SUV hiển nhiên buổi chiều cũng từng xuất hiện ở trên con đường này.

– Có lẽ người ta đến đây làm thêm giờ?

Thẩm Băng Thanh nói.

Đỗ Long cầm lấy tấm hình kia, so sánh với tư liệu Nhạc Băng Phong đưa cho hắn, sau khi nghiên cứu một hồi Đỗ Long nói:

– Không thể nào, người này là thành phần tri thức, cả ngày 9h sáng đi làm, 5h chiều về nhà làm sao có thời gian đi làm chuyện xấu? Hơn nữa tuổi cũng lớn rồi… Khác nhiều so với những gì tôi dự đoán…

Bình luận

Truyện đang đọc