QUAN THẦN

Ngô Tài Dương gọi điện thoại tới, nhanh hơn rất nhiều so với dự liệu của Hạ Tưởng. Hiển nhiên Ngô Tài Dương là bị hắn nhanh chóng quyết đoán dập tắt ngọn lửa, mà cảm thấy bất ngờ và căm tức

- Hạ Tưởng, có phải anh định đi đến cùng không?

Ngô Tài Dương giọng điệu vô cùng không tốt.

-Anh rốt cục còn có nguyên tắc, lập trường gì nữa không đây?

- Trưởng ban Ngô...

Hạ Tưởng không muốn biện luận cái gì với Ngô Tài Dương, lại càng không muốn giải thích lập trường của hắn. Hắn chỉ thản nhiên nói:

- Tôi có nguyên tắc và lập trường. Đầu tiên, tôi là Thị trưởng của thành phố Thiên Trạch nên luôn vì lợi ích của thành phố Thiên Trạch mà suy xét. Thứ hai, tôi là cán bộ của tỉnh Yến nên vì lợi ích của tỉnh Yến mà suy xét, Sự kiện Thiên Cương vừa rồi vừa không phù hợp với lợi ích của Thiên Trạch vừa không phù hợp lợi ích của tỉnh Yến nên cần phải xử lý nghiêm túc.

- Nói như vậy là anh chưa từng coi lời của ông cụ ra gì phải không?

Ngô Tài Dương thân là Ủy viên bộ Chính trị. Bình thường ông ta nói chuyện rất bình thản, nhưng lại nhìn Hạ Tưởng không thuận mắt - cũng có thể hiểu được. Bất cứ một ai đều sẽ nhìn không thuận mắt với người đã lừa con cái của chính mình - Vì thế nên mỗi lần đều tự nhắc mình phải bình tĩnh nói chuyện, nhưng vừa mới nghe Hạ Tưởng nói với cái giọng sóng yên biển lặng thì cơn giận của ông ta lại ập tới.

Cũng thật là lạ. Tâm trạng không tốt hay là do không biết kiềm chế? Đương nhiên đều không phải. Ông ta đâu phải là người bình thường. Đến cấp bậc như ông ta thì không tồn tại vấn đề kiềm chế nữa rồi. Nhưng lại rất dễ tức giận với Hạ Tưởng. Rốt cục là vấn đề Liên Nhược Hạm hay là bởi vì Hạ Tưởng luôn có thể hóa giải những thủ đoạn mà ông ta cho là rất cao minh?

Ngô Tài Dương ở trước mặt Hạ Tưởng luôn luôn có một cảm giác bị nhìn thấu. Mấy lần ông ta ra tay thì Hạ Tưởng đều thong dong tiếp chiêu. Ông ta liền có cảm giác mất mặt.

-Tôi vô cùng tôn trọng ông cụ, cũng vô cùng tôn trọng ông. Nhưng tôi là Thị trưởng Thiên Trạch, sự kiện Thiên Cương mà xử lý không tốt thì rất có lỗi với sự phó thác của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng rất có lỗi với nhân dân Thiên Trạch. Trưởng ban Ngô, tôi không có lựa chọn nào khác.

Điều Hạ Tưởng thật sự muốn nói là, trước khi ông ra tay, không suy xét đến hậu quả nghiêm trọng mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch phải gánh vác. Chỉ vì lợi ích nhà họ Ngô mà không tiếc hi sinh lợi ích của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch. Thậm chí còn có cả tiền đồ của bản thân hắn nữa. Như thế thì giữa hắn và Ngô Tài Dương còn có gì để nói với nhau nữa đây?

Ngô Tài Dương hừ lạnh một tiếng:

- Tôi biết là anh có thành kiến với tôi. Nhưng anh cũng phải tự mình tìm ra nguyên nhân. Nếu như không phải anh lên giọng ủng hộ Tống Triêu Độ trong hội nghị liên hợp mà không suy xét gì đến hậu quả thì cũng không có chuyện như ngày hôm nay xảy ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Tần Tài Lai đã bị cách chức và bị điều tra…

Hạ Tưởng cũng không cam yếu thế. Việc liên hợp tài nguyên gang thép của tỉnh Yến là chiều hướng phát triển lớn. Ngô Tài Dương ngăn cản không được lịch sử thủy triều.

-Thiên Cương sẽ đón chào sự liên hợp một cách toàn diện và tích cực.

- Có niềm tin là chuyện tốt. Nhưng niềm tin quá độ thì là mù quáng.

Ngô Tài Dương không nhẹ không nặng nói một câu, sau đó ngắt điện thoại.

Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu. Giữa hắn và Ngô Tài Dương dường như có một cái hào rộng không thể vượt qua. Mới đó không lâu thì có dấu hiệu xích gần lại, bây giờ thì lại một lần nữa cách xa rồi.

Cách xa thì cách xa. Hạ Tưởng kiên quyết con đường của mình. Bởi vì hắn tin rằng sẽ có một ngày tìm được lối thoát.

Quay trở lại văn phòng, xử lý đơn giản một số việc vặt vãnh liền lập tức cùng mọi người đi báo cáo công tác với Trần Khiết Văn. Sau đó liền triệu tập một hội nghị công việc bí thư, nghiên cứu sự thay đổi nhân sự và kết quả xử lý vụ việc của Thiên Cương. Vừa lúc đang họp thì Lưu Nhất Cửu gọi điện thoại đến - Ông ta rất thông minh đã trực tiếp gọi cho Bùi Nhất Phong - thẩm tra được Tần Tài Lai có vấn đề kinh tế nghiêm trọng, bước đầu đã nắm vững được chứng cứ, có thể đệ trình việc bắt người được rồi.

Bùi Nhất Phong âm thầm kinh hãi, Lưu Nhất Cửu bình thường làm việc rất hoang đường, nhưng nếu thật sự trở nên nghiêm túc thì tuyệt đối nghiêm túc. Mới chưa bao lâu mà đã điều tra ra vấn đề của Tần Tài Lai rồi… Xem ra, Thị trưởng Hạ đã hạ quyết tâm phải giết một người răn trăm người rồi.

Đương nhiên Bùi Nhất Phong cũng biết, cán bộ lãnh đạo hiện tại thực sự phải nghiêm túc điều tra, không dám nói một trăm phần trăm là có vấn đề thì cũng có đến 80 % chạy không thoát. Ai bảo Tần Tài Lai đánh giá sai tình thế, cho rằng Thị trưởng Hạ không dám hạ độc thủ? Chẳng còn cách nào khác, tự rước lấy nhục mà thôi.

Bùi Nhất Phong trước mặt mọi người nói ra lời xin chỉ thị của Lưu Nhất Cửu. Hạ Tưởng không nói lời nào, chỉ nhìn hướng về phía Trần Khiết Văn.

Trần Khiết Văn hơi sửng sốt liền quyết định:

- Điều tra, điều tra đến cùng.



Sự kiện Thiên Cương bị Hạ Tưởng giải quyết nhanh gọn dứt khoát từ cái nôi bên trong. Hạ Tưởng do đó cũng được nhân dân Thiên Trạch biết đến với thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn.

Tần Tài Lai do phạm tội chức vụ nên bị đệ trình bắt giữ. Thiên Cương thay đổi nhân sự, điều chỉnh tầng lớp lãnh đạo. Sau đó, chuyện lại quay trở về sự bình lặng. Dường như kế hoạch liên hợp lại tạm thời gác lại.

Thực sự không phải là gác lại mà là Hạ Tưởng đang đợi một thời cơ. Hắn biết rằng sự kiện Thiên Cương nhất định sẽ có ảnh hưởng sâu xa đến toàn tỉnh.

Hạ Tưởng đoán đúng rồi. Sự kiện Thiên Cương tuy đã được khống chế trong một phạm vi nhất định, không có tin tức truyền ra ngoài. Nhưng bảy thành phố gang thép của tỉnh Yến, ai nấy đều cảm thấy lo lắng sự kiện Thiên Cương sẽ lại tái diễn ở địa phương của mình. Nên việc đầu tiên làm là gọi người phụ trách nhà máy thép lên họp, nhấn mạnh không được để xảy ra rối loạn. Nếu như xuất hiện bất cứ một sự kiện tập thể nào thì sẽ hỏi ngay nhân vật số một.

Nhưng ngoài điều đó ra, trừ Tần Cương và Đan Cương bắt đầu tổ chức lại liên hợp quy mô lớn ra, thì tất cả các nhà máy thành phố khác thì đều là tiếng sấm lớn, tiếng mưa nhỏ. Tạm thời chẳng có động tĩnh gì lớn. Thực ra đều là đang chờ đợi bước đi tiếp theo của Thiên Cương.

Ngày 15 tháng 5 Tào Vĩnh Quốc vào Bắc Kinh báo cáo công tác, gặp mặt Thủ tướng tiến hành hội đàm trong một thời gian dài.

Ngày 20 tháng 5, đông y Phó Thị và Uỷ ban nhân dân thành phố Thiên Trạch ký hợp đồng đầu tư. Phó Tiên Tiên là đại biểu pháp nhân. Nhà họ Phó chính thức đầu tư 1 tỷ dựng lên căn cứ thuốc Đông y ở huyện Bào Mã. Thị trưởng Hạ Tưởng tham dự nghi thức ký kết hợp đồng, phát biểu nói chuyện. Nguồn tài nguyên Đông y Thiên Trạch phong phú, khí hậu thích hợp với việc gieo trồng nhiều loại thảo dược. Thành phố Thiên Trạch có ý tạo thành cơ sở Đông y phương Bắc.

Ngày 21 tháng 5, Đông y Phó Thị cử hành nghi thức cắt băng khởi công xây dựng tại huyện Bào Mã. Thị trưởng Hạ Tưởng tham dự và cắt băng. Phó Tiên Tiên trang phục đẹp đẽ, xinh đẹp rung động lòng người.

Ngày 22 tháng 5, Hình Đoan Đài vừa đến nhận chức ở tỉnh Tề gần được một tuần liền vì một chuyện không lớn mà có xích mích nho nhỏ với Khâu Nhân Lễ. Cuối cùng tuy đã giải quyết thương lượng xong xuôi nhưng vẫn khiến cho Khâu Nhân Lễ tức giận. Sau đó mượn cớ là có việc nên quay vê Bắc Kinh.

Ngày 25 tháng 5 Tưởng Tuyết Tùng trong khi phát biểu tại một hội nghị tọa đàm giới công thương đã nhấn mạnh chỉ ra Bắc Kinh khá xem trọng sự phát triển trong vài năm tới của thành phố Thiên Trạch. Các nhà đầu tư của Bắc Kinh có thể suy nghĩ đến việc khảo sát trước thị trường Thiên Trạch. Thị trưởng Thiên Trạch Hạ Tưởng là một Thị trưởng trẻ rất có đầu óc. Dưới sự dẫn dắt của hắn thì môi trường đầu tư thành phố Thiên Trạch có sự cải thiện lớn.

Sau khi thiện ý và thâm ý của Tưởng Tuyết Tùng truyền đến Thiên Trạch thì không ít người đoán rằng đó là sự kết nối giữa Thị trưởng Hạ và Bí thư Tưởng? Bí thư Tưởng nghe nói là người mà Tổng Bí thư rất coi trọng. Nếu không thì mảnh đất Bắc Kinh làm sao lại để cho ông ta làm nhân vật số một cơ chứ?

Ngày 27 tháng 5, chính là sinh nhật của Hạ Tưởng. Đang lúc Hạ Tưởng ở bên Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm chúc mừng sinh nhật ở trên cao nguyên thì tin tức truyền ra từ bộ Giao thông, dưới sự quan tâm của Thứ trưởng Lý Hán Ninh, công trình giai đoạn ba đường cao tốc Kinh Thiên trở lại làm việc. Dự kiến sẽ hoàn thành trước ngày thành lập Đảng cộng sản Trung Quốc.

Đây tương đương như là một món quà cho ngày sinh nhật Hạ Tưởng.

Tin tức truyền đến Thành ủy. Chiến Kính Bằng hồi lâu không nói gì, mở cửa sổ ra nhìn bên ngoài thì thấy Trần Khiết Văn đang đi cùng với Vũ Thiên người mới nhậm chức thư ký ngồi xe đi ra ngoài. Ông ta nhìn thấy vẻ tươi cười kiêu ngạo cùng với cách ăn mặc trang điểm kỹ càng của Trần Khiết Văn, trong lòng bất giác có cảm giác phiền chán.

Lần trước Trần Khiết Văn đề cập đến việc mời Quốc Hàm Thanh ra mặt xử lý mối quan hệ với bộ Giao thông. Chỉ đưa ra thế thôi chứ không có công văn. Nhưng Hạ Tưởng thì chẳng nói gì liền mời luôn chủ nhiệm Diệp ra mặt mời cả Lý Hán Ninh. Chiến Kính Bằng có cách để biết rằng biết Lý Hán Ninh là do ai mời đến. Nhưng Diệp Thạch Sinh lại có mối quan hệ thế nào với Hạ Tưởng đây? Trong lòng ông thấp thỏm, không nói ra lời.

Bí thư Trần và Thị trưởng Hạ… Một người là nhân vật số một, một người già đời trên chốn quan trường. Quyền lớn trong tay, dục vọng quyền lực rất mạnh. Một người là nhân vật số hai, có năng lực. Nhưng cũng có một mặt rất mạnh mẽ và khó có thể nắm bắt được. Hai người không dễ chung sống, nhưng rốt cuộc là nghiêng về bên nào đây?

Nếu không phải bởi vì Kim Nhan Chiếu khiến y trong lòng có khúc mắc, y chắc chắn sẽ không chút do dự đứng cùng một chỗ với Thị trưởng Hạ. nhưng đàn ông, đặc biệt là với thân phận và cấp bậc của y, vị hôn thê truyền ra chuyện xấu, mà y còn phải nuốt giận, cũng là uất ức.

Chiến Kính Bằng lại nghĩ tới kế hoạch liên hợp tạm thời nén xuống, trong lòng lay động bất định là nên ủng hộ hay phản đối đây…

Sinh nhật của Hạ Tưởng cũng coi như náo nhiệt. Tuy chỉ có hai người đẹp Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm ở bên nhưng nhận được rất nhiều tin nhắn. Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm cũng không biết là có thực sự tin tưởng hắn hay không hay là cố ý ra vẻ rộng lượng. Dù sao thì với những tin nhắn không ngớt của hắn thì cũng đều coi như không nhìn thấy. Cũng là Hạ Đông và Liên Hạ thừa dịp Hạ Tưởng không chú ý, vụng trộm cầm điện thoại di động của hắn đi. Vừa lúc đó thì tiếng tin nhắn vang lên. Liên Hạ liền thấy được. Nó đã biết đọc nên liền đọc lớn lên.

- Bây giờ không tận hưởng hết niềm vui thì tương tư ngày sau còn có ích gì đây?

Âm thanh non nớt vang lên rất có hương vị. May thay Liên Hạ còn nhỏ, không biết ngắt câu nên đọc ngắt quãng. Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm đều nghe được nhưng có vẻ nghe không hiểu lắm.

Hạ Tưởng thiếu chút nữa thì toát cả mồ hôi lạnh.

Hắn vừa mới nhận được tin nhắn chúc mừng sinh nhật của mấy mỹ nữ Nghiêm Tiểu Thì, Cổ Ngọc, Vệ Tân, Phó Tiên Tiên. Tiếu Giai vẫn chưa gửi. Cô ấy là tự giác nhất, chưa bao giờ chủ động quấy rầy cuộc sống của Hạ Tưởng. Thậm chí hắn còn nhận được cả tin nhắn của Hoa Nhài Vàng, Bạc, Vương Sắc Vi, Lý Thấm, Tùng Phong Nhi. Những người nên mờ ám thì đã mờ ám rồi. Còn ai sẽ nói câu đó với hắn nữa chứ?

Hắn vội vàng cầm lấy điện thoại. Liên Hạ không chịu mà còn muốn cướp lại. Liên Nhược Hạm liền lên tiếng:

- Con à, đừng có xem thư của người khác. Con phải tôn trọng quyền riêng tư của người khác chứ.

- Ba không phải là người khác. Là ba mà.

Liên Hạ thở phì phì trừng mắt nhìn Hạ Tưởng.

- Ba không cho con nghịch điện thoại, con không chơi với ba nữa.

Hạ Tưởng có thể không có thời gian để ý đến lòng dạ hẹp hòi của Liên Hạ. Nhìn kỹ lại, hóa ra là Dương Bối. Không khỏi lắc đầu cười. Trong lúc vô ý, Dương Bối đã như một đóa hoa trong cuộc đời của hắn, phiêu du đến nơi chân trời không tên, có cố cũng không nhớ ra.

Cũng may, Tào Thù Lê cũng giả đò hỏi một câu thì Liên Nhược Hạm mới không để ý đến bí mật trong máy điện thoại của Hạ Tưởng nữa, mà còn nói với Tào Thù Lê đàn ông là không quản được. Đừng có để ý đến họ nhiều quá không bọn họ lại đắc ý.

Sau khi kết thúc tiệc sinh nhật, Hạ Tưởng về tới phòng làm việc của Thị trưởng, vừa muốn xử lý công việc trong tay thì liền nghe được một thông tin kinh ngạc. Vì kế hoạch liên hợp sắt thép mà Lý Đinh Sơn đã xảy ra chuyện rồi. Lại còn là chuyện lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc