QUAN THẦN

Lôi Trị Học đang cùng điện thế tỉnh Tây, lưới điện quốc gia cử đi tọa đàm ba phương, vừa mới hàm súc đề cập đến thái độ của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đối với việc lưới điện quốc gia có ý thôn tính điện thế tỉnh Tây, trên nguyên tắc cũng không phản đối, phía Ủy ban nhân dân tỉnh đang tiến hành nghiên cứu một số chi tiết của vấn đề, tin rằng vài hôm nữa là có thể đưa ra các quy tắc.

Còn chưa kịp hòa hợp với bầu không khí để tiến sâu vào trò chuyện, tin tức có liên quan tới việc Hạ Tưởng lần nữa mở cuộc họp báo đã truyền tới tai y, nhất thời khiến y không kịp lấy lại hơi, suýt nữa phun hết ngụm trà mới uống vào miệng lên người Trần Hạo.

- Khi nào vậy?

Lôi Trị Học bất mãn với Hạ Tưởng lên tới cực điểm, náo loạn gì chứ, hành động của Hạ Tưởng không phải xuất phát từ muốn giải quyết vấn đề, mà e sợ cho thế giới không loạn.

- Thông báo của văn phòng thông tin Ủy ban nhân nhân là trong vòng hai giờ mở cuộc họp báo, khi tôi biết được thì đã qua một giờ rồi, giờ phóng viên cũng đã đến gần đủ rồi

Trần Hạo còn là từ trong miệng Vương Hướng Tiền biết được tin tức, trước đó, bên phía Ủy ban nhân dân tỉnh giữ rất kín chuyện, sau khi thông báo phát ra được một giờ, mới do Mã Dục thôn báo cho bên Tỉnh ủy

Rõ ràng là muốn tranh thủ sự chênh lệch thời gian

Trần Hạo cũng cực kì bất mãn với cách làm của Hạ Tưởng, chủ tịch tỉnh không báo cáo xin chỉ thị mọi việc với bí thư, chủ tịch tỉnh Hạ Tưởng này, thật đúng là cao ngạo! Rõ ràng không xem Lôi Trị Học ra gì, liên đới khiến y nhìn Đường Thiên Vân cũng không thuận mắt, một thư ký tỉnh ủy thứ hai, mỗi ngày cứ kiêu ngạo không xem ai ra gì như thư ký tỉnh ủy số một, cùng một đức tính với Hạ Tưởng.

Kỳ thật danh tiếng Đường Thiên Vân ở Tỉnh ủy rất tốt, khiêm tốn hòa nhã với mọi người, vừa không tự kiêu, cũng dễ nói chuyện, so với con người Trần Hạo có duyên hơn.

Trần Hạo sau khi nhận được thông báo của Vương Hướng Tiền giật nảy người, lập tức hiểu rõ ý đồ của Hạ Tưởng, cố tình kéo dài một giờ sau mới để phía Tỉnh ủy biết tình hình, là Hạ Tưởng cố ý khiêu chiến quyền uy của bí thư Tỉnh ủy, hàm súc biểu đạt sự bất mãn đối với lập trường của bí thư Lôi trong vụ điện lưới quốc gia thôn tính điện thế tỉnh Tây

Cũng là Trần Hạo mọi chuyện đều cho là Hạ Tưởng không đúng, kỳ thật sự tình nào có phức tạp như vậy? Hạ Tưởng ra quyết định mở cuộc họp báo, yêu cầu Vương Hướng Tiền thông báo ngay cho tỉnh ủy một tiếng, Vương Hướng Tiền cố tình kéo dài một giờ, là y gây trở ngại từ trong, muốn phá hoại quan hệ của Hạ Tưởng và Lôi Trị Học, ngồi không hưởng lợi.

Vương Hướng Tiền sợ rồi, y tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị mức độ Hạ Tưởng xử lý sự kiện sự cố mỏ hù dọa, tác phong của Hạ Tưởng chẳng những kiên quyết quyết đoán, thủ đoạn táo bạo dứt khoát, sợ là cuối cùng sẽ không chỉ tra tới Giang Cương thì thôi, chẳng may cả y cũng bị dính líu vào, như vậy y chủ động hiệp trợ Hạ Tưởng điều tra rõ chân tướng tai nạn mỏ hơn nữa đề xuất cái gọi là bốn điều kiến nghị, chẳng lẽ tự đem đá ném vào chân mình sao?

Hạ Tưởng không thể qua sông phá cầu, hắn dù sao cũng đã cùng y duy trì nhất trí cao độ ở trên sự cố mỏ than, cũng là xuất phát từ sự công chính để giải quyết vấn đề, cũng là suy nghĩ cho đại cục

Trong thời gian một giờ nữa diễn ra cuộc họp báo, Vương Hướng Tiền suy nghĩ rất nhiều, y không cho rằng Hạ Tưởng sẽ có ý mượn sự kiện tai nạn mỏ hỏi tội y. Nếu chân tướng sự kiện mỏ than rõ ràng, sẽ không còn là sự cố mỏ, mà là vụ án hình sự, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ai cũng không nhận nổi trách nhiệm lãnh đạo, chỉ cần tìm ra một người chịu tội thay là được.

Ai làm người chịu tội thay y cũng nghĩ xong rồi, thì cứ đưa Phó tổng giám đốc Lưu Lộ sau khi tổ chức lại bị lui xuống ra chống đỡ là được, Lưu Lộ dễ thu phục, cũng có nhược điểm trong tay y, không sợ Lưu Lộ không nghe lời

Cứ như vậy, chẳng những y bình yên vô sự, Hạ Tưởng cũng không dính líu, ngay cả người khởi xướng Giang Cương cũng có thể tránh được một kiếp.

Mặc dù biết rõ giờ liên hệ với Giang Cương không phải là cử chỉ sáng suốt, nhưng Vương Hướng Tiền suy nghĩ lại, vẫn gọi cho Giang Cương một cuộc điện thoại, y vô cùng bất mãn đối với việc Giang Cương lấy người sống làm sự cố mỏ. Cũng chính là xuất hiện biến cố mạng người trên hết, mới khiến cho y phải chuyển hướng ủng hộ Hạ Tưởng.

Điện thoại của Giang Cương vừa gọi đã thông

Âm thanh của Vương Hướng Tiền có ba phần bất mãn bốn phần chỉ trích:

- Giang Cương, chơi quá đà rồi…

- Phó chủ tịch Vương…

Giang Cương kéo dài giọng điệu, thể hiện sự bất mãn mãnh liệt của y đối với Vương Hướng Tiền.

- Tôi nghe không hiểu anh đang nói gì, tôi đang ở nhà phản tỉnh sai lầm, phải cố gắng làm một công dân thủ pháp, căn bản là không đi ra ngoài chơi.

Vương Hướng Tiền cười ha hả:

- Tổng giám đốc Giang, có một số việc đã qua, theo không kịp biến hóa, tôi cũng không có biện pháp, anh cũng đừng tức giận.

Y và Giang Cương quen biết nhiều năm, hai bên đều là bạn tốt của nhau, có đôi khi chênh lệch của cấp bậc vẫn thật không thể dùng cách nghĩ của người bình thường ma suy luận

- Tôi hiện tại phát hiện thi thể của Lão Tiền Đầu.

- …

Giang Cương ở bên kia điện thoại im lặng ước chừng một phút, mới hỏi một câu.

- Sự tình có rối loạn, Hướng Tiền, anh nói làm thế nào?

Rõ ràng là Giang Cương cũng sợ ba cô con dâu như cọp cái của Lão Tiền Đầu? Vương Hướng Tiền muốn cười ra tiếng, Giang Cương nhiều năm không hề kêu trực tiếp tên y, hôm nay lại buộc miệng nói ra, y liền biết, Giang Cương đã hoảng loạn.

Sự cố mỏ than là tính đào một hố sâu cho Hạ Tưởng, kết quả không ngờ khi đào hầm lại bị sạt lở, thế là chôn cả người mình vào đó, Giang Cương xác thật luống cuống, y vẫn luôn ngồi trong nhà chờ tin tức tốt, không ngờ lại đợi được tin tức bất lợi, đầu tiên là Hạ Tưởng lập tức mở cuộc họp phóng viên, hiện lại là Lão Tiền Đầu bị nổ chết.

Sao lại loạn cào cào thế này? Giang Cương tâm loạn như tê dại, đứng lên ngồi xuống, đứng ngồi không yên.

Vương Hướng Tiền cũng trầm lặng một hồi:

- Việc cấp bách, chính là muốn tìm một người chịu tội thay. Sự tình không dấu được nữa, chủ tịch tỉnh Hạ sắp công bố sự thật dưới giếng là người chết, bước tiếp theo, chỉ sợ phải điều động thiết bị khái thác cỡ lớn trực tiếp đào bới. Nếu lo lắng phía dưới có người sống, thì công việc giải cứu rất khó khai triển. Nhưng nếu tất cả đều là người chết, thì dễ hơn nhiều. Ra lệnh một tiếng, nửa ngày là đào xong.

Giang Cương không hổ là nhiều năm bạn bè xấu xa của Vương Hướng Tiền, thoáng cái đã cùng nghĩ đến:

- Lưu Lộ?

- Làm sao làm thông công tác với Lưu Lộ, thì phải do anh ra mặt, tôi hiện tại vẫn phải đi cùng với chủ tịch tỉnh Hạ suốt, cũng tiện có thể nắm được tư liệu trong thời gian sớm nhất

Vương Hướng Tiền chuẩn bị bỏ điện thoại xuống thì, lại nghĩ tới cái gì.

- Đúng rồi, Trần Diễm sao không có động tĩnh?

Nhắc tới Trần Diễm, mí mắt của Giang Cương nháy liên tục không ngừng, may là Vương Hướng Tiền nhìn không thấy, do dự một lát, y vẫn nói:

- Không rõ lắm, hiện có không tâm tư để ý đến cô ấy.

Vương Hướng Tiền tin là thật, thấy thời gian không còn nhiều nữa, vội ngắt điện thoại.

Vương Hướng Tiền báo cho Tỉnh ủy trễ một giờ, đúng là tranh thủ sự chênh lệch thời gian, thong thả mà hoàn thành sắp xếp của chính mình, cũng gián tiếp làm Hạ Tưởng và Lôi Trị Học có hiềm khích. Phải nên nói là, kế hoạch của y, vô cùng hoàn mỹ, gần như hoàn hảo

Hơn nữa liên quan đến việc giải quyết hậu quả sự cố mỏ như thế nào, Vương Hướng Tiền cũng tự nhận sắp xếp kín không kẽ hở, vừa có thể bảo vệ y, cũng có thể khiến Giang Cương không bị kéo vào đầm lầy, mặc kệ sức mạnh của Hạ Tưởng là bao nhiêu, đao nhanh đến đâu, cuối cùng giơ tay chém xuống, cũng chẳng qua chém rơi vài tên thủ hạ thôi

Nhưng khiến Vương Hướng Tiền hoàn toàn không nghĩ đến chính là, Giang Cương nói dối y, đúng là việc nói dối mà Giang Cương cho rằng quá bé nhỏ không liên quan đến đại cục, cuối cùng sự việc dẫn đến sự xuất hiện lệch lạc không thể lường trước

Lệch lạc to lớn, khiến nhiều người bóp cổ tay than thở.

Trần Diễm mất tích, xác thật có quan hệ với Giang Cương. Mà ngay lúc Giang Cương nói chuyện điện thoại với Vương Hướng Tiền, Trần Diễm đang ở cách vách, bị Giang Cương giam lỏng ở trong phòng với cách thức văn minh.

Cuộc họp báo lần thứ hai được tổ chức đúng dự kiến, phòng hội nghị không dư ghế nào, vô số phóng viên ký giả chở sẵn, chờ Hạ Tưởng xuất hiện.

Cuộc họp báo lần trước, Hạ Tưởng với phong cách khác biệt khiến vô số người mở mang tầm mắt, sau đó 90% số ký giả đều nổi lên lòng hứng thú trước nay chưa từng có đối với vị chủ tịch tỉnh trẻ tuổi này

Sau cuộc họp bào lần đầu, tin tức liên quan đến khu mỏ được đăng tải ngập trời, nhưng phần lớn đều nhấn mạnh vào công lý, chỉ đăng tải về bản thân khu mỏ, không dẫn dắt đến việc tổ chức lại khu mỏ An Đạt, cũng không tạt nước bẩn vào sự chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, có thể nói là bài báo về mỏ than lý trí nhất khách quan nhất trong mấy năm nay

Đồng thời, giới truyền thông phần lớn rất tán dương đối với sự khai sáng của Hạ Tưởng, cùng với cách làm chủ động tích cực kết nối với giới truyền thông, không ít ký giả dùng những từ ngữ nào là "khai sáng" " tự tin " "rộng lượng" "phong độ" để miêu tả Hạ Tưởng, hơn nữa còn tán dương Hạ Tưởng là quan lớn cấp tỉnh bộ đầu tiên trong nước có dũng khí thản nhiên đối mặt với sự cố mỏ

Sự cố mỏ ở khắp các nơi đều là hết che dấu rồi lại báo cáo thiếu, cũng có trì hoãn báo cáo đũ mọi cách thức, quả thật giấy không gói được lửa, sau này mới bị giới truyền thông khui ra, nhìn qua nhìn lại tất cả đều là tin tức tiêu cực, Hạ Tưởng chủ động trong thời gian sớm nhất thời tổ chức họp báo, xác thật là hành động phá thạch kinh thiên. Nhưng phải thừa nhận, Hạ Tưởng đã thành công, hơn nữa còn là đạt được thành công lớn.

Thông báo của cuộc họp báo lần thứ hai vừa tuyên bố, tất cả phóng viên ký giả lập tức gác công việc lại, chạy tới trong thời gian sớm nhất, khát khao có thể lần nữa nhìn thấy phong thái của chủ tịch tỉnh Hạ, thậm chí còn vượt cả sự quan tâm đối với sự cố mỏ

Nhưng tất cả ký giả đều đến đủ cả rồi, thời gian ước định cũng tới rồi, chủ tịch tỉnh Hạ lại trễ nãi chưa xuất hiện

Chủ tịch tỉnh Hạ đến trễ sao?

Đám phóng viên ngơ ngác nhìn nhau, xảy ra chuyện gì, Chủ tịch tỉnh Hạ sao lại đến trễ?

Hạ Tưởng xảy ra chuyện gì? Không phải là việc lớn gì, nhưng cũng không phải việc nhỏ, ngay lúc hắn sắp tới cuộc họp, bị Lôi Trị Học giữ lại

Khi Hạ Tưởng đang chuẩn bị ra cửa, vừa ngẩng đầu, phát hiện Lôi Trị Học vững vàng từng bước tiến đến cửa, hắn liền biết, Lôi Trị Học là người đến không có chuyện tốt

Quả nhiên, Lôi Trị Học vừa vào đã nói:

- Đồng chí Hạ Tưởng, cuộc họp báo hôm nay không thể tổ chức

Hạ Tưởng ồ một tiếng:

- Đồng chí Trị học, xảy ra chuyện gì?

- Không xảy ra chuyện gì cả, tôi nhận thấy sự cố mỏ trước khi chưa điều tra rõ chân tướng, không cần thiết thông báo tiến triển tình hình với giới truyền thông, dễ dàng tạo thành khủng hoảng quần chúng, dễ dàng khiến bên ngoài hiểu lầm thái độ chân thành nghiêm chỉnh của Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đối với sự cố mỏ.

- Tôi không đồng ý với quan điểm của đồng chí Trị Học. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Hạ Tưởng áp chế cường thế của Lôi Trị Học, cũng không mềm không cứng mà đáp lại:

- Kết nối mới sẽ không để bên ngoài hiểu lầm, vả lại chân tướng sự cố mỏ, đã bước đầu được điều tra rõ, cuộc họp báo hôm nay, trong thế phải làm.

- Nếu tôi phản đối mở cuộc họp báo thì sao?

Lôi Trị Học lần đầu tiên thể hiện quyền uy của nhân vật số một trước mặt Hạ Tưởng, với ý đồ làm cho Hạ Tưởng cúi đầu.

Hạ Tưởng hơi kinh ngạc, dường như do dự, dưới áp lực uy quyền của Lôi Trị Học, trầm lặng một lát, sau đó ngẩng đầu nói:

- Đồng chí Lôi Trị Học, anh là sếp lớn, tôi luôn tôn trọng quyết định của anh, nhưng….

Bình luận

Truyện đang đọc