Ngay từ đầu, Khâu Nhân Lễ đã nổi giận đùng đùng đập bàn, thái độ rất kiên quyết, biểu thị nhất định phải nghiêm trị người đứng phía sau giật dây, quyết không bỏ qua chuyện để lộ tin tức. Một khi tra ra, sẽ không tha thứ, bởi vì sự việc đã vượt quá giới hạn.
Thái độ của Khâu Nhân Lễ cũng đã nằm trong dự liệu.
Cũng giống như sự kiện biệt thự PS trước đây, thuộc loại đọ sức bình thường, giống như giới truyền thông trong nước đã đưa tin, một thành phố nào đó nghiêm túc điều tra vấn đề giá cả của siêu thị Carrefour, hay là thực phẩm của công ty nào đó có chứa chất độc, nồi nấu của một thương hiệu nào đó có chứa chất gây ung thư..v..v..đã thuộc loại tranh đấu chính trị được thể hiện ra trong những cuộc tranh đấu kinh tế.
Cũng tức là, đấu tranh chính trị cũng được, đọ sức kinh tế cũng thế, đều phải có một điểm dừng cụ thể. Hơn nữa điểm dừng này cũng phải thật cụ thể và có giá trị lợi dụng, có vấn đề để điều tra, có đề tài để nói.
Ghi âm cuộc nói chuyện của lãnh đạo được đưa lên mạng, thuộc loại thủ đoạn cấp thấp nhất trong đấu tranh chính trị, hơn nữa còn vượt qua quy tắc đã được ước định, là một hành vi tuyệt đối không thể bao dung, nhất định phải nghiêm trị và kiên quyết ngăn chặn. Nói đi cũng phải nói lại, Khâu Nhân Lễ tức giận thì tức giận, nhưng cũng biết là Tôn Tập Dân bức người quá đáng, nếu không đối phương cũng sẽ không đường cùng mà công bố những lời nói không ra gì của y ra công chúng. Bởi vì những lời nói ở trên là nhằm vào ai, Tôn Tập Dân nhất định biết, vừa nghĩ đã biết.
Cho nên nói, dám làm ra những điều như vậy chứng tỏ một điều, người này không định quay đầu lại.
Thật ra Tôn Tập Dân sau khi đột nhiên thay đổi với Hạ Tưởng tối ngày hôm qua, sau khi bình tĩnh lại một chút, liền cảm thấy hối hận. Bởi vì trong cơn thịnh nộ, y cho rằng đó là âm mưu mà Hạ Tưởng nghĩ ra còn Lý Đinh Sơn hành động. Nhưng sau khi ngồi lại mới nghĩ lại, lúc đó y nói ra lời này, chỉ có hai người có mặt ở đó, vậy thì người thu âm cũng chỉ có thể là một người khác.
…Vương Chi Phu!
Cũng tức là, bất luận Hạ Tưởng có tham gia vào bên trong hay không, bất luận Lý Đinh Sơn có phải là người đứng phía sau giật dây hay không, thì người thực hiện cụ thể vẫn là Vương Chi Phu.
Y trách Hạ Tưởng…là không có lý!
Nhưng lời đã nói ra, không thể rút lại được, cũng không thể để mất thể diện, sai thì cũng sai rồi.
Mặc dù có lý do để tin rằng, sự kiện sẽ nhanh chóng bị dập tắt, bởi vì tính chất của sự kiện cũng khác biệt. Ban Tuyên giáo Trung ương cũng được, các trang web chính thức cũng thế, cũng không thể đăng tin khắp nơi. Sức ảnh hưởng của sự việc chắc chắn sẽ nhỏ hơn nhiều so với sự kiện biệt thự lần trước.
Nhưng vấn đề là, thanh danh của y xem như xuống dốc không phanh.
Ai cũng không muốn bị người ta vạch trần vết sẹo, đặc biệt là những nhân vật chính trị, còn để ý đến mặt mũi hơn cả những minh tinh, còn chú trọng đến quá khứ của mình hơn. Nếu không thì trong quan trường tại sao lại có những ví dụ điển hình về việc thay tên đổi họ bóp méo lý lịch để thăng quan tiến chức? Điều đó đã chứng tỏ được mê lực lớn của quan trường, khiến cho người ta điên cuồng. Tôn Tập Dân thật không dễ dàng gì mới không nghĩ đến những tiếng xấu và sỉ nhục ở tỉnh Yến, bây giờ thì hay rồi, không những bị người ta bới móc chuyện cũ, còn có người lắm chuyện đưa những bức ảnh năm đó y từ chức lật ra nữa.
Càng làm cho Tôn Tập Dân thẹn quá hóa giận chính là danh xưng thiên hạ đệ nhất Chủ tịch tỉnh quả thật quá vang dội, sau này còn có ai muốn vào bộ máy của y nữa chứ? Sau này y rất khó để triển khai được công việc của mình.
Hội nghị thường vụ hôm nay, nhất định sẽ định tính sự việc này, đồng thời báo cáo lên Trung ương, phải để cho Vương Chi Phu từ chức sớm để về nhà ôm cháu đi thôi!
Khâu Nhân Lễ nói xong, đến lượt Tôn Tập Dân phát biểu, biểu hiện của y có vẻ đau khổ, trầm giọng nói:
- Các đồng chí, tôi rất đau lòng!
Khi nói chuyện, ánh mắt y vô tình lướt qua trên người Lý Đinh Sơn.
Hạ Tưởng bình tĩnh phân tích thế cục, biết Hội nghị hôm nay nếu không làm tốt nhất định sẽ loạn, bởi hắn đã nhìn thấy được lửa giận trong mắt Hà Giang Hải và sự oán giận của Chu Hồng Cơ. Nếu tình thế mất đi sự khống chế, hắn có thể phải xuất sát chiêu rồi.
- Tất cả những tin đồn trên mạng tôi đều đã xem, chắc các đồng chí cũng đều đã xem qua rồi. Nói thật, tôi thật sự đã nói những lời như vậy, nhưng lúc đó chỉ là những tranh luận bình thường trong công việc, có tính là gì đâu? Hả? Ai mà chưa từng nói những lời quá trớn quá độc trong công việc? Nếu tất cả những lời nói thiếu suy nghĩ của chúng ta từng nói đều bị đưa lên mạng làm trò đùa, sau này chúng ta cũng đừng làm việc nữa, làm người câm điếc đi là được!
- Lúc này, tôi mong Tỉnh ủy và Bí thư Khâu đứng ra làm chủ cho tôi, làm sáng tỏ với Trung ương giúp tôi, đồng thời điều tra rõ động cơ của từng người, đừng để những con sâu làm rầu nồi canh ở Tỉnh ủy làm hủy hoại hình tượng tỉnh Tề!
Tôn Tập Dân cũng có một trình độ phát biểu nhất định, y phát biểu có lý có căn cứ, lại vừa bi phẫn mà không mất đi sự uy nghiêm, đạt được hiệu quả muốn có. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Không ít Ủy viên thường vụ đều nhìn Tôn Tập Dân với ánh mắt đồng cảm và tán thưởng.
Hạ Tưởng cũng tỏ thái độ của mình:
- Loại hành vi này tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, phải nghiêm túc xử lý. Tôi nghĩ tình hình cụ thể, Chủ tịch tỉnh Tôn chắc chắn biết rõ, bởi vì lời nói lúc đó là nói với ai, Chủ tịch tỉnh Tôn chắc chắn nhớ rất rõ ràng.
Lời của Hạ Tưởng vừa nói xong, ánh mắt mọi người lập tức đều hướng về phía Tôn Tập Dân.
Vừa rồi mọi người chỉ quan tâm đến bản thân sự việc, mà quên mất một tình tiết quan trọng của sự việc. Lời nói của Hạ Tưởng, lập tức khiến tâm tư của những Ủy viên thường vụ đang ngồi được rộng mở. Đúng vậy, một chuyện rõ ràng như vậy, còn phải điều tra gì chứ, Chủ tịch tỉnh Tôn chắc chắn biết là ai làm.
Tôn Tập Dân không ngờ Hạ Tưởng lại trực tiếp nói thẳng vào vấn đề như vậy, y đương nhiên biết là ai làm, nhưng nói ra trước mặt tất cả những Ủy viên thường vụ thì lại mất phong thái, cũng tổn hại cho hình tượng. Việc này chỉ phù hợp để báo cáo riêng với Khâu Nhân Lễ, không thích hợp để nói trước mặt nhiều người như trong Hội nghị thường vụ.
Hành động này của Hạ Tưởng là có ý gì? Là muốn đánh sụp hoàn toàn Vương Chi Phu, hay là còn có cánh tay phía sau muốn bảo vệ Vương Chi Phu?
Tôn Tập Dân bị Hạ Tưởng hỏi làm cho sững người, một lúc sau mới lắc đầu nói:
- Thật sự đã để Phó bí thư Hạ hỏi trúng rồi, bây giờ trong lòng tôi rất rối loạn, trong chốc lát thật sự không nghĩ ra lúc đó là đang nói với ai.
Sao thế được? Mọi người ở đó ngơ ngác nhìn nhau, quả thực không ngờ được câu trả lời, Chủ tịch tỉnh Tôn làm sao vậy? Lẽ nào lại buông tha cho thủ phạm?
Tuy nhiên cũng có người đoán được tâm tư của Tôn Tập Dân, là lưu lại một con đường, cũng tốt để nếu sau này gặp mặt, vừa muốn trừng trị nghiêm người đứng phía sau, lại muốn làm sự việc thật bí mật. Cũng tức là, vừa muốn có được thanh danh, lại vừa muốn trả thù.
Chu Hồng Cơ hiểu được tâm tư của Tôn Tập Dân, Liêu Đắc Ích cũng có thể hiểu được, Khâu Nhân Lễ lại càng có thể hiểu, nhưng có một người không thể hiểu được, chính là Hà Giang Hải!
Hà Giang Hải ngày hôm qua đang rất phấn khởi, tự nhận mình đã nắm phần thắng, cũng không quan tâm đến việc của Chủ tịch tỉnh Tôn, cho rằng chẳng qua chỉ là một trò khôi hài thôi. Không ngờ hôm nay trời vừa sáng lại đã phát hiện, sự việc lớn rồi, danh xưng thiên hạ đệ nhất Chủ tịch tỉnh cũng đã được đặt rồi, thật quá đáng, quá đáng lắm rồi.
Hà Giang Hải không được như Tôn Tập Dân gặp chuyện mà vẫn suy nghĩ trước sau, cũng không được trầm ổn khi gặp chuyện như Chu Hồng Cơ. Vốn dĩ tâm tình đắc thắng của y ngay lập tức bị sự việc của Tôn Tập Dân làm cho phiền não, trong lòng biết rõ đối phương là nhằm vào Tập đoàn Đạt Tài, là vì phá vỡ thế cục, liền một lòng khẳng định là đối phương ở phía sau phá rối.
Bây giờ thấy Hạ Tưởng còn cố làm ra vẻ hỏi rõ trước mặt mọi người, bức Tôn Tập Dân không dám nói rõ ra, sự tức giận của Hà Giang Hải đột ngột tăng lên, cười lạnh nói:
- Phó bí thư Hạ, anh còn không biết là ai làm chuyện này?
Giọng điệu có vẻ mỉa mai.
Hạ Tưởng cũng không phiền lòng, lắc đầu nghiêm trang nói:
- Tôi làm sao biết được? Phó bí thư Hà nói gì kỳ quái vậy?
- Kỳ quái?
Hà Giang Hải cười nhạt,
- Phải nói, anh trước mặt nhiều người hỏi Chủ tịch tỉnh Tôn là ai làm mới kỳ lạ, tôi còn muốn hỏi Phó bí thư Hạ, anh nói thử xem rốt cuộc là ai làm việc này?
Bất kỳ ai cũng có thể nghe ra sự châm chọc trong lời nói của Hà Giang Hải, đồng thời còn có ý ngấm ngầm hại người. Lý Đinh Sơn trong cơn tức giận, đang muốn đập bàn đứng dậy, lại bị ánh mắt Hạ Tưởng ngăn lại.
Thậm chí Hạ Lực cũng muốn đứng lên thay Hạ Tưởng phản bác vài câu, cũng bị Hạ Tưởng âm thầm xua tay ngăn cản.
Hạ Tưởng hôm nay phải một mình đấu với Hà Giang Hải!
Hà Giang Hải rất mạnh mẽ, vẫn luôn cho rằng tỉnh Tề là thiên hạ của y, muốn làm gì thì làm, hơn nữa còn có ý đồ đem tất cả hệ thống hiện tại đảo ngược lại, để làm tròn cái mộng xuân thu của mình.
Hạ Tưởng chủ yếu cũng bị sự mạnh miệng của Nha Nội làm nổi lên sự tức giận, cũng vì việc Tôn Tập Dân giúp đỡ Nha Nội, mượn cớ làm khó dễ Tập đoàn Đạt Tài. Ý đồ khống chế Tập đoàn Đạt Tài quá trơ trẽn, có đi thì có lại, Tôn Tập Dân có kết cục như ngày hôm nay, cũng là tự làm tự chịu.
Tuy rằng Vương Chi Phu làm có chút hơi quá, ngoài mặt Hạ Tưởng vì phải giữ gìn đại cục mà tỏ ý kiến phản đối, nhưng bên trong, vẫn âm thầm giơ ngón tay cái tán đồng với Vương Chi Phu.
Nếu Hà Giang Hải đã khiêu khích, thì tới đi, hắn còn sợ y sao?
Hạ Tưởng rốt cuộc cười lạnh:
- Phó bí thư Hà có gì thì cứ nói thẳng ra đi, đừng nói bóng gió, dường như đang bí hiểm lắm vậy. Thật ra không phải anh đang muốn nói, sự việc này là do tôi đứng sau giật dây?
- Chẳng lẽ không đúng?
Hà Giang Hải hôm nay cũng không định nhượng bộ, y cũng nhịn đủ rồi,
- Cứ đứng đằng sau lén la lén lút làm những việc không rõ ràng, tôi nghĩ, thật sự là hành vi tiểu nhân.
- Nói hay lắm!
Nghĩ rằng Hạ Tưởng sẽ giận tím mặt, không ngờ hắn vẫn rất bình tĩnh, nhưng khi nói âm điệu cũng lạnh lùng hơn nhiều,
- Tôi muốn hỏi Phó bí thư Hà một câu, trong việc đề bạt Trần Thu Đống, trong việc Trần Thu Đống tự sát, đằng sau việc Triệu Mẫu Đơn có ý đồ hãm hại một quan lớn cấp Phó tỉnh, là ai âm thầm ra tay, ở đằng sau âm thầm phất cờ hò reo, sắm vai nhân vật không rõ ràng?
Một loạt những chất vấn của Hạ Tưởng vừa trực tiếp mà có lực, lập tức khiến Hội nghị thường vụ bị chấn động, những tiếng bàn tán xôn xao hẳn.
Hà Giang Hải chỉ trích Hạ Tưởng, chỉ là dựa vào suy đoán, Hạ Tưởng nói bóng gió, lại có chứng cứ rõ ràng, hơn nữa toàn bộ đều là thật, khiến Hà Giang Hải trong chốc lát đỏ mặt lên. Đang định phản bác vài câu, nhưng Hạ Tưởng cũng không cho y cơ hội!
- Hôm nay, trong tình cảnh ảnh hường tiêu cực của sự việc xảy ra ở biệt thự cục quản lý ngành muối còn chưa tan đi, trên mạng lại xảy ra sự kiện nhằm vào Chủ tịch tỉnh Tôn. Các vị lãnh đạo, đồng thời với việc chúng ta chỉ trích truyenfull.vn và những người trên mạng, có phải cũng nên đặt tay lên ngực tự hỏi, có phải nên đặt mình vài vị trí của người khác mà suy nghĩ, tại sao tỉnh Tề lại rối loạn như vậy? Tại sao không phải tỉnh Yến, không phải tỉnh An, cũng không phải tỉnh Tương, mà lại là tỉnh Tề? Lẽ nào dân mạng lại bị bệnh gì đó, cứ xem tỉnh Tề không vừa mắt?
- Nếu chúng ta ăn ngay làm thẳng, bản thân đã vô cùng thoải mái, thì người khác tại sao có thể nhìn chúng ta không vừa mắt? Đừng cứ đẩy hết trách nhiệm cho người khác, chúng ta cũng phải tìm ra nguyên nhân từ chính bản thân mình, tìm ra ngọn nguồn nguyên nhân, che dấu và làm thay đổi sự thật, là một cách trị ngọn mà không trị gốc!
Hạ Tưởng lần đầu tiên thể hiện tài năng biện luận trong Hội nghị thường vụ:
- Hôm nay, vừa lúc mượn cơ hội này, tôi trịnh trọng đệ trình ba đề nghị lên Tỉnh ủy. Thứ nhất, nghiêm túc điều tra người đứng sau sự kiện truyenfull.vn, tuyệt đối không nuông chiều. Thứ hai, phía Ủy ban Kỷ luật không thể tiếp tục kéo dài thêm, nhanh chóng công bố những ý kiến xử lý của hệ thống cục quản lý ngành muối cho mọi người, cho dân mạng biết được chân tướng. Thứ ba, nhanh chóng thực hiện hạng mục đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, dùng những luồng tin chính thống để chuyển tầm chú ý của dân mạng, dẫn hướng phát triển đúng đắn cho dư luận.
Hạ Tưởng ra tay rồi!!!