QUAN THẦN

Buông điện thoại, Phó Tiên Tiên ở trên máy chạy bộ đi xuống, toàn thân đổ mồ hôi, thở hồng hộc, tiện tay ném điện thoại di động trên ghế sofa, tức giận nói một câu:

- Không hiểu ra sao cả! Làm anh, như thế nào lại nghĩ em gái mình cùng với người đàn ông ở trên giường? Chẳng phải tư tưởng rất không lành mạnh? thật phẫn nộ.

Phó Tiên Tiên còn tức giận, cô uống một ly thức uống bổ sung nước muối sinh lí, nghĩ một chút bỗng nhiên lại cười:

- Để cho anh ấy tức chết, phỏng chừng anh ấy cho rằng ta và Hạ Tưởng đang trên giường, hì hì, tùy anh ấy nghĩ như thế nào, dù sao anh ấy càng tức giận, ta càng cao hứng. Cũng mệt anh ấy nghĩ ra, ta sao có thể cùng Hạ Tưởng lên giường? Hạ Tưởng tuy rằng đẹp trai, tuy nhiên ta cảm thấy hắn vẫn không bằng Mai Hiểu Mộc.

Phó Tiên Tiên nào biết rằng, lời cô thuận miệng vừa nói, ngược lại khuấy động rắc rối lớn

Hai ngày sau, Vu Phồn Nhiên chính thức thị sát quận Hạ Mã.

Toàn bộ lãnh đạo chính đảng Quận Hạ Mã cùng tiếp đoàn, không giống với Đàm Long lần trước thị sát, Vu Phồn Nhiên vừa không chỉ huy bậy, lại càng không lên tiếng lung tung. Đối với các hạng mục công tác của quận Hạ Mã đều là thái độ tán thành, nhất là đối với quy hoạch của Quận Hạ Mã mà gần đây Hạ Tưởng làm ra, lại khen không dứt lời:

- Quy hoạch quận Hạ Mã mà đồng chí Hạ Tưởng vừa mới đề nghị đã được báo cáo cho Ủy ban nhân dân Thành Phố, sau khi tôi xem chỉ đưa ra một ý kiến, chính là quy hoạch làm quá tốt, rất đúng lúc, nếu bước đi lớn hơn một chút, sẽ càng tốt, ha hả.

Bạch Chiến Mặc tâm tư phức tạp mà nhìn Hạ Tưởng liếc mắt một cái, nghĩ thầm rằng quá tức giận, trước đó Đàm Long vừa tới chọn khuyết điểm phê bình Hạ Tưởng, sau khi được điều đi, tân nhậm chức Phó thị trưởng thường trực Vu Phồn Nhiên lại đâu đâu cũng khen ngợi Hạ Tưởng, tương phản quá lớn, sẽ khiến tất cả mọi người đều không có suy nghĩ tốt, cho rằng Đàm Long bị điều đi, chính là bởi vì phê bình Hạ Tưởng đã mang đến hậu quả nghiêm trọng.

Nhưng mặc kệ Bạch Chiến Mặc không được tự nhiên như thế nào, không thoải mái như thế nào, Vu Phồn Nhiên cũng không thèm nhìn tới sắc mặt y liếc mắt một cái, vẫn tiếng cười như cũ không ngừng chuyện trò vui vẻ với Hạ Tưởng, gần như cô lập y sang một bên, khiến cho y trong lòng cực bất bình, vốn còn cảm thấy thầm hạ độc thủ hơi không quá đạo đức, hơi xin lỗi Hạ Tưởng, hiện tại dưới sự tác động của tâm lý ghen tị, Bạch Chiến Mặc hoàn toàn mất đi nguyên tắc, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng anh trước đừng đắc ý, có một ngày anh sẽ cười không nổi, chờ xem.

Khang Thiếu Diệp nhìn thấy suy nghĩ của Bạch Chiến thay đổi, khóe miệng hiện lên một tia cười nhưng rất khó phát hiện

Vu Phồn Nhiên thị sát và lên giọng nâng đỡ Hạ Tưởng, lập tức tại thành phố Yến dẫn đến không ít người đoán rằng, rất nhiều người bắt đầu đều cho rằng sau khi Vu Phồn Nhiên nhậm chức, khả năng sẽ vô cùng khiêm tốn và phải thiết thực, cũng sẽ không nuôi thế lực và lôi kéo quan hệ khắp nơi, không nghĩ tới ban đầu nhậm chức liền đến quận Hạ Mã có nhiều tranh luận và lời đồn không tốt để thị sát công việc, hiển nhiên đối với ai đến quận Hạ Mã thị sát tin đồn ai xuống ngựa không cho là đúng, mấu chốt còn ở y nâng đỡ đối với Hạ Tưởng, chẳng khác nào khắp nơi truyền lại một tín hiệu rất rõ ràng, y cố ý lôi kéo Hạ Tưởng.

Trần Phong đã sớm biết Vu Phồn Nhiên phải thị sát chuyện của quận Hạ Mã, nghe được tin đồn bên trong, đã cười, ông cực kỳ tin tưởng trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, ông cũng vô cùng yên tâm với cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng.

Sau khi Phó Tiên Phong nghe được, ngồi yên cả buổi không nói, trong lòng nói không ra là mùi vị gì, mơ hồ cảm thấy Ngô gia dường như có dấu hiệu lôi kéo Hạ Tưởng. Chẳng lẽ nói, Ngô gia tha thứ Hạ Tưởng? Không được. Trước khi Hạ Tưởng được Ngô gia tiếp nhận, nhất định phải khiến hắn nếm trải đau khổ, nếu không về sau có Ngô gia để cho hắn dựa vào, hắn còn không bay được lên trời? Y hạ quyết tâm phải trừng trị Hạ Tưởng một phen, bởi vì y đã cho rằng Hạ Tưởng nhất định là có lên giường với Phó Tiên Tiên.

Hồ Tăng Chu trước đó cũng biết Vu Phồn Nhiên muốn tới quận Hạ Mã thị sát, nhưng sau khi nghe Vu Phồn Nhiên luận điệu, y không khỏi lắc đầu cười khổ. Vu Phồn Nhiên đi tuyến đường trung gian là thật, nhưng lực mà Vu Phồn Nhiên ủng hộ Hạ Tưởng vượt xa y mong muốn, y liền cảm giác ở trong bộ máy chính phủ, người Thị trưởng như y, hiện tại làm được thật sự là hơi khó chịu. Có tâm cùng Hạ Tưởng qua lại nhiều, có thể được sự ủng hộ của Hạ Tưởng hẳn là có thể gián tiếp được sự ủng hộ của Vu Phồn Nhiên, nhưng y lại thật sự không có mặt mũi chủ động tìm Hạ Tưởng, dù sao lần trước tiệc đầy tháng con của Hạ Tưởng, đã phân ra khoảng cách.

Hồ Tăng Chu trong lòng vô cùng buồn bực.

Hạ Tưởng ngược lại không có thời gian để ý tới tình cảnh và cách nghĩ hiện tại của Hồ Tăng Chu, bởi vì hoạt động của Thương mại Trường Cơ đột nhiên tăng lên, hắn không thể không đem ánh mắt nhìn chăm chú Nguyên Minh Lượng

Buổi trưa vừa tan ca, hắn liền một mình lái xe thẳng đến khách sạn Hào Môn, bởi vì Thương mại Trường Cơ cũng ở tòa nhà Lộng Triều làm việc, hắn liền không tiện đến tòa nhà Lộng Triều gặp mặt Lý Thấm, mà đổi thành tại khách sạn Hào Môn.

Vừa mới đỗ xe tại khách sạn Hào Môn, nhìn thấy Lý Thấm toàn thân mặc đồ công chức chuyên nghiệp, duyên dáng yêu kiều mà đứng ở trong đại sảnh phất tay hắn, hắn liền cất bước bước lên bậc thang, còn chưa có vào cửa, chợt nghe một âm thanh vang dội truyền đến từ phía bên kia đường.

Hạ Tưởng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một hàng 3-5 chiếc xe ô tô chạy ngang qua cuốn bụi đất lên, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối vượt qua 80 km! Nội thành lái 80 km trở lên, quả thực chính là sát thủ đường cái. Đứng đầu hàng là một chiếc Audi, mấy chiếc theo sát phía sau đều là Passat, Santana 2000 vvv.., vừa bay lượn trên đường, vừa điên cuồng hô lớn mà phóng nhanh.

Hạ Tưởng nhíu nhíu mày, người nào coi trời bằng vung, chẳng lẽ là đội hắc thế lực Vương Đại Pháo? Lập tức mới nhớ tới sự việc gần đây quá nhiều, đảo mắt liền đã quên cùng Hoàng Kiến Quân thương lượng một chút làm thế nào xử trí đám người Vương Đại Pháo, hắn hiện tại xem như cảm nhận được phiền não của việc thiếu phương pháp phân thân, quả thật là bận quá, dù sao cũng là Chủ tịch của một quận, quả thật cần chiếu cố đến mọi mặt, không dễ dàng.

Chốc nữa nhất định cùng Hoàng Kiến Quân đưa ra một phương án xử lý vấn đề của Vương Đại Pháo, không thể để bọn họ tùy ý tiếp tục làm bậy.

Lý Thấm hôm nay cách ăn mặc biểu hiện ra phong thái nữ tính của một phụ nữ chuyên nghiệp, bộ đồng phục công sở bình thường nhất được cô mặc trên người thể hiện duyên dáng nữ tính đặc biệt có sức hấp dẫn, Hạ Tưởng thấy cũng là thầm khen một tiếng, với thân phận là giám đốc, Lý Thấm là một trong những người ưu tú nhất trong tầm mắt của hắn.

Hai người gặp mặt, chỉ hàn huyên một câu, liền cùng tiến lên lầu, tới một căn phòng đã đặt trước đó, tùy ý chọn vài món thức ăn, bắt đầu nói chuyện.

Lý Thấm làm việc rất hợp tâm ý Hạ Tưởng, xưa nay không dài dòng. Cô đưa ra một phần tư liệu, lật xem vài lần nói:

- Thương mại Trường Cơ đang làm việc ở dưới lầu chúng ta, chúng ta có nhiều điều kiện thuận lợi quan sát bọn họ. Vốn công nhân viên của bọn họ cũng không nhiều, chỉ mười mấy người, sau quốc khánh lại đột nhiên gia tăng đến hơn 50 người.

- Trước kia bọn họ mỗi ngày đều ở bên trong làm việc, rất ít có người ra ngoài. Mấy ngày gần đây, hơn 50 người mới vào mỗi ngày đều vô sớm về trễ, vô cùng bận rộn, kết hợp một vài tin tức hồi báo của sàn giao dịch bất động sản phân bố ở quận Hạ Mã, cùng với Tùng Phong Nhi âm thầm dẫn người đến hiện trường khu chung cư tìm hiểu tin tức, tổng hợp có thể cho ra kết luận, Thương mại Trường Cơ đang bắt đầu hoạt động.

Tùng Phong Nhi? Hạ Tưởng trong đầu hiện ra một khuôn mặt tiều tụy và bả vai gầy yếu của Tùng Phong Nhi, nghĩ thầm rằng sự việc của Chu Kỷ Nguyên đã mang đến cho cô ảnh hưởng không nhỏ, bởi vì chị cô ngồi tù, dường như còn phải bồi thường dân sự, phỏng chừng Tùng Phong Nhi cố sức làm việc, cũng là vì kiếm một chút tiền trả nợ.

Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ tiền tham ô cưỡng chế thu hồi lại được thực hiện trơn tru, Tùng Diệp Nhi ngoại trừ ói ra tiền tham ô trong tay, một số tiền tiêu phí trước kia cũng bị phán hoàn lại. Tùng Diệp Nhi làm sao có khả năng bồi thường? Tuy rằng thái độ nhận tội của cô là rất tốt nhưng vẫn là chịu án 7 năm —— Hạ Tưởng vốn cũng không có chú ý vận mệnh Tùng Diệp Nhi, sau khi gặp Tùng Phong Nhi, hắn cùng Biện Tú Linh cùng nhau ăn cơm hỏi ra mới biết tin tức trên.

Thu hồi tâm tư, Hạ Tưởng hỏi một câu:

- Các sàn giao dịch cao ốc có hoạt động không? Lượng giao dịch so với ngày thường có đột biến xuất hiện cuộn sóng hay tăng trưởng không?

- Không có.

Lý Thấm lắc đầu, lập tức cười

- Nguyên Minh Lượng tính tình vô cùng khôn khéo, làm sao có thể mua vào một lượng lớn để thu hút sự chú ý của bên ngoài? Có thể khẳng định chính là, Thương mại Trường Cơ đã mua vào một số khu chung cư, nhưng lượng giao dịch không lớn, hoạt động ở biên độ nhỏ, trên cơ bản không có dẫn đến bất kỳ dao động gì. Trên thực tế quận Hạ Mã toàn bộ thị trường bất động sản vẫn hiện ra một hình thức phát triển rất nhanh và bành trướng, gần như mỗi ngày đều có phiên giao dịch khu dân cư mới, lượng giao dịch mỗi ngày đều tăng lên. Cho dù đột nhiên lượng giao dịch tăng lên 5%, cũng coi như tình hình bình thường, không thể cho ra kết luận gì. Mấu chốt là, các lượng giao dịch các khu chung cư là số liệu bảo mật,từ bên ngoài quan sát, chỉ có thể phỏng đoán một cách đại khái, không đủ chuẩn xác, hơn nữa tư liệu khách hang cũng ở trạng thái giữ bí mật cao độ, cho nên nói trừ phi Nguyên Minh Lượng mua vào khu chung cư với số lượng lớn, nếu không chúng ta rất khó đánh giá chuẩn xác được.

Lý Thấm nói chính là tình hình thực tế, cũng là một bước mấu chốt mà Hạ Tưởng luôn âm thầm bố trí. Sau khi Lý Thấm đưa ra vấn đề, đôi mắt đẹp không ngừng chăm chú nhìn Hạ Tưởng, ý tứ là cho dù anh là Chủ tịch quận, cũng không có khả năng biết số liệu tiêu thụ của sàn giao dịch bất động sản và tư liệu khách khàng, cũng liền không thể kết luận Thương mại Trường Cơ rốt cuộc ra tay bán bao nhiêu căn hộ.

Thay đổi Chủ tịch quận khác có lẽ cũng không có cách nào biết được, rốt cuộc không thể vận dụng lực lượng hành chính đi thăm dò từng tài khoản cuả nhà đầu tư, không hợp quy củ, cũng có hiềm nghi đảo loạn thị trường. Nhưng Hạ Tưởng chính là Hạ Tưởng, không phải cán bộ bình thường, hắn biết rõ ngành xây dựng không nói, hắn còn một đám bạn bè trong ngành xây dựng, hơn nữa bản thân hắn còn có một nhà bất động sản Giang Sơn!

Hạ Tưởng ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy hẳn là đem Lý Thấm đưa ra trước sân khấu, lấy ra điện thoại, theo thứ tự gọi cho Tiêu Ngũ, Tôn Hiện Vĩ, Thẩm Lập Xuân và Hùng Hải Dương, đúng vậy, Hùng Hải Dương của đội công trình Hải Dương.

Lý Thấm khó hiểu, nhưng Hạ Tưởng không giải thích, cô cũng không hỏi nhiều, chỉ vùi đầu ăn cơm, chỉ trong chốc lát đã ăn xong, sau đó chờ Hạ Tưởng tiết lộ chân tướng sự việc.

Hạ Tưởng một cuộc điện thoại, chỉ chốc lát Tiêu Ngũ, Tôn Hiện Vĩ và Thẩm Lập Xuân đều vội vã chạy tới, Hùng Hải Dương ngược lại người cuối cùng đi vào. Hạ Tưởng nhìn cách ăn mặc liền biết y vừa hấp tấp đi mua quần áo mới, không khỏi nhịn được cười.

Tôn Hiện Vĩ vừa vào cửa liền phát hiện Lý Thấm, lập tức mở to hai mắt, nhỏ giọng nói:

- Lãnh đạo bên người luôn có mỹ nhân xuất hiện, thật sự là làm cho người ta hâm mộ, hơn nữa trước mắt này rõ ràng là mộ cố gái mặc đồng phục hấp dẫn, tôi phục rồi, hoàn toàn phục rồi.

Hạ Tưởng sớm đã thành thói quen biết Tôn Hiện Vĩ pha trò, trực tiếp không nhìn vẻ mặt háo sắc của y, cười nói:

- Thu hồi sắc tâm của cậu lại đi, hôm nay có chuyện quan trọng muốn nói, không thể qua loa. Mặt khác Lý Thấm tính tình rất cẩn thận, nghiêm túc, cô không thích nói giỡn.

Tôn Hiện Vĩ lập tức vẻ mặt nghiêm túc:

- Tuân mệnh.

Hạ Tưởng mặc kệ y, bắt chuyện mọi người ngồi xuống, sau đó giới thiệu Lý Thấm cho mọi người: Nguồn truyện: Truyện FULL

- Lý Thấm, Tổng giám đốc của công ty bất động sản Giai Thành chi nhánh ở thành phố Yến, hiện tại phụ trách sửa sang tin tức liên quan đến thị trường bất động sản của quận Hạ Mã, trên cơ bản sự tiêu thụ của các sàn cao ốc và tin tức nhà lầu dự định bán ở quận Hạ Mã, cô không dám nói nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng dù sao cũng biết được đại khái.

Tôn Hiện Vĩ tự nhiên không tin, mở miệng hỏi nói:

- Xin hỏi Giám đốc Lý, nhà lầu khu chung cư Hoa Viên Phú Thành đang bán và đang dự định bán đại khái có bao nhiêu căn?

Lý Thấm đối với ánh mắt bất thường của Tôn Hiện Vĩ hơi cảm thấy không thoải mái, đối với y cũng không mấy thiện chí, lạnh lùng nói:

- Hoa Viên Phú Thành tình hình tiêu thụ cũng không tệ lắm, cụ thể số liệu buôn bán là bí mật, tôi đương nhiên không thể biết, nhưng so với mấy nhà đầu tư xung quanh, tỷ lệ đất trống thấp hơn 5%.

Tôn Hiện Vĩ há to miệng ba:

- Chúa ơi, lại còn nói được gần như đúng tám chín phần, khâm phục, rất là khâm phục.

Hạ Tưởng liền cười:

- Tôn Hiện Vĩ là chủ tịch bất động sản Thiên An…Hoa Viên Phú thành chính là chi nhánh mở rộng của bất động sản Thiên An

Lý Thấm mang chút kinh ngạc mà nhìn Tôn Hiện Vĩ liếc mắt một cái, tuy nhiên ánh mắt bên trong còn có vẻ khinh thị, ý tứ là bất động sản Thiên An danh khí cũng coi như không nhỏ, như thế nào lại có một tên Chủ tịch không nên thân như vậy, thấy phụ nữ là chân không nhích nổi?

Theo sau Hạ Tưởng lại giới thiệu Tiêu Ngũ và Thẩm Lập Xuân:

- Tiêu Ngũ là Chủ tịch bất động sản Giang Sơn. Thẩm Lập Xuân phó tổng Tập đoàn Đạt Tài

Tiếp theo lại đưa tay chỉ Hùng Hải Dương:

- Hùng Hải Dương, là người phụ trách công trình Hải Dương.

Lý Thấm trong lòng kinh ngạc không lời nào có thể diễn tả được, Hạ Tưởng một cuộc điện thoại gọi ra, cô nghĩ sẽ có vài tên quan liêu đến hầu rượu, không ngờ gọi tới tất cả đều là những nhân vật chính hô mưa gọi gió ở thị trường bất động sản quận Hạ Mã, hơn nữa xem ra, còn có quan hệ không bình thường với Hạ Tưởng.

Lại từ thái độ thân mật và mức độ tôn kính của mấy người đối với Hạ Tưởng mà thấy, hiển nhiên đã vượt ra quan hệ giữa nhà doanh nghiệp thông thường và chủ tịch quận, dường như, dường như họ còn thầm coi Hạ Tưởng làm người dẫn đầu!

Hạ Tưởng lực ảnh hưởng cũng quá kinh người, bên người không ngờ đoàn kết nhất bang bất động sản giới trùm.

Tuy nhiên khiến Lý Thấm khó hiểu chính là, sao còn có người phụ trách của đội công trình?

Hạ Tưởng cũng không vội mà giải thích, sau khi đợi tất cả mọi người ngồi xuống, mới nói:

- Hôm nay để mọi người gặp mặt, là bởi vì gần đây Thương mại Trường Cơ bắt đầu có hành động, Lý Thấm phụ trách toàn bộ tin tứcbất động sản quận Hạ Mã, nhưng dù sao chỉ là xem hoa trong sương mù, chỉ biết một mà không biết hai, muốn hiểu biết số liệu tiêu thụ thật tế của các công ty bất động sản lớn, cũng chỉ có mọi người ngồi cùng một chỗ, chân thành hợp tác, tổng hợp nguồn vốn, mới có thể trong đại chiến kế tiếp, làm được biết người biết ta..."

Hạ Tưởng ý tưởng là liên kết lực lượng mấy nhà bất động sản, chú ý chặt chẽ bất cứ biến động khác thường trên số liệu, lại khiến Lý Thấm tổng hợp tin tức và nguồn vốn của các bất động sản khác, thì có thể làm được trong lòng hiểu rõ. Cho dù không phải trăm phần trăm mà nắm giữ tin tức thị trường bất động sản quận Hạ Mã, cũng gần như làm được trình độ trên 70%, từ đó cho thấy, trên cơ bản toàn bộ gió thổi cỏ lay của thị trường bất động sản quận Hạ Mã đều nằm trong tầm kiểm soát.

Tác dụng của Hùng Hải Dương cũng vô cùng trọng yếu.

Hùng Hải Dương làm đại biểu công nhân thi công cơ sở nhất, y quen biết rất nhiều công nhân, tình cảm giữa công nhân vô cùng vững chắc, hơn nữa làm nhân viên thi công cơ sở nhất, đám công nhân cũng có thể từ miệng của đốc công biết được một ít số liệu tiêu thụ cơ bản —— Hạ Tưởng liền có ý khiến Hùng Hải Dương liên lạc tất cả công nhân mà y quen biết, làm rõ toàn bộ hệ thống thị trường bất động sản đang xây dựng của quận Hạ Mã, kết hợp hai bước với nhau, cơ bản là có thể nắm giữ đại cục.

Bởi vì không phải tất cả nhà đầu tư khai phá Hạ Tưởng đều quen biết, hơn nữa còn có nhà đầu tư khai phá cũng không có thiện cảmđối với hắn, ví dụ như bất động sản Cát Thiên của Kiều Bạch Điền, còn có mấy nhà đầu tư khai phá có quan hệ với Phó Tiên Phong, cũng có nhà đầu tư khai phá có quan hệ Hồ Tăng Chu, hắn đều không có khả năng biết chi tiết, cũng không thể nhúng tay, nhưng có công nhân cơ sở của Hùng Hải Dương, phát huy đầy đủ lực lượng của công nhân, nếu ở cơ sở bố trí thêm một cái lưới lớn, ít nhất cũng có thể thu thập nhiều một chút tin tức hữu dụng.

Hạ Tưởng liền trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, sau khi nói xong, ánh mắt như điện mà nhìn về phía Lý Thấm:

- Lý Thấm, trong tay mấy người trước mắt nắm giữ khoảng 50% nguồn vốn bất động sản của quận Hạ Mã, cùng đạo lý, cũng nắm giữ 50% tin tức bất động sản, số liệu tiêu thụ cụ thể của bọn họ đều có thể không hề bảo lưu mà tiết lộ cho cô... Có cam đoan này, cô có thể làm được đúng lúc và hữu hiệu mà phản hồi lại biến động thị trường với tôi hay không?

Lý Thấm trong lòng kinh ngạc liên tục, trừ phi là giao tình vững vàng, nếu không đừng nói Hạ Tưởng là Chủ tịch quận, dù là Thị trưởng, các công ty bất động sản lớn cũng tuyệt đối không tiết lộ cơ mật thương nghiệp cho hắn. Số liệu tiêu thụ là cơ mật thương nghiệp tuyệt đối, ai cũng không có thể tiết lộ ra ngoài. Tất cả các tin tức đăng báo đều là số liệu trải qua chế biến không đúng sự thật, số liệu thật tế chỉ nắm giữ trong tay số ít người.

Hạ Tưởng vừa nói xong, Tôn Hiện Vĩ, Tiêu Ngũ và Thẩm Lập Xuân liền tất cả đồng thanh nói:

- Khi nào cần số liệu thì khi đó cung cấp cho cô.

Lý Thấm đều không thể dùng khiếp sợ để hình dung tâm tình của cô, đành phải liên tục gật đầu:

- Được, được... Không thành vấn đề.

Hùng Hải Dương biết được Hạ Tưởng đem nhiệm vụ vô cùng trọng yếu giao cho y hoàn thành, kích động mà liên tục nói:

- Được, không thành vấn đề, xin Chủ tịch quận Hạ yên tâm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ. Nếu không hoàn thành, lão Hùng tôi sẽ không có mặt mũi gặp ngài.

Tôn Hiện Vĩ cười ha ha:

- Lão Hùng, anh làm không tốt thì không sao, làm chậm trễ đại sự của lãnh đạo, anh ngẫm lại xem, sao có thể xứng đáng với tình thâm nghĩa nặng mà năm xưa lãnh đạo đã kết với các anh?

Hùng Hải Dương làm sao nói lại Tôn Hiện Vĩ, bị Tôn Hiện Vĩ nói như vậy, hận không thể xuất phát từ nội tâm mà nói:

- Tôi nếu làm chậm trễ đại sự của lãnh đạo, tôi tự nhảy sông Hạ Mã!

Hạ Tưởng trừng mắt nhìn Tôn Hiện Vĩ liếc mắt một cái, cười nói:

- Lão Hùng đừng nghe Hiện Vĩ nói bậy, giao cho anh nhiệm vụ tuy rằng trọng yếu, nhưng phải chú ý an toàn trên nhất, không thể khiến đám công nhân bị người ta hoài nghi, phải làm bộ như không có việc gì mà hỏi thăm tin tức, mới có thể thu được hiệu quả bất ngờ.

- Hiểu được, tôi hiểu được.

Hùng Hải Dương vẫn kích động đến nỗi vẻ mặt đỏ bừng

- Giữa đám công nhân truyền bá một số tin tức nhanh vô cùng, cũng không có người chú ý cái gì. Khi mọi người không có việc gì, ngồi cùng một chỗ chủ yếu nói chuyện phiếm, chuyện trên trời dưới đất cái gì cũng nói, nói nhiều rồi, rơi vào tai của người có tâm thì trở thành tin tức hữu dụng.

Hạ Tưởng thấy năng lực lĩnh ngộ của Hùng Hải Dương khá cao, liền khích lệ một câu:

- Lão Hùng không đơn giản, đã hoàn toàn lĩnh hội ý tứ của tôi. Được, giao cho anh, tôi yên tâm.

Hùng Hải Dương được sủng ái mà lo sợ, tươi cười:

- Cảm ơn lãnh đạo tín nhiệm, tôi toàn thân tràn đầy sức sống.

Một câu đùa khiến mọi người cười ha ha.

Bình luận

Truyện đang đọc