QUAN THẦN

Đổi lại là bất cứ người nào đều có thể lý giải rõ ràng và đầy đủ tâm tư của Vương Hướng Tiền. Vốn chuyện tai nạn hầm mỏ là dùng để đào hầm dành cho Hạ Tưởng, nhưng chuyện lại không theo mong muốn, sự tình xuất hiện sai lệch không thể lường trước được, trên đường bị sạt lở, kết quả lại chính là một chân y bị chôn trong đó.

Vương Hướng Tiền khó chịu không nhịn nổi phải nhanh chóng rút chân ra, vội vã lau sạch bùn trên người, cho dù rõ ràng giữa y và tai nạn hầm mỏ có bất luận liên hệ gì, thì cũng là điều bình thường. Kẻ giết người cũng còn biết rằng sau khi giết người phải nhanh chóng chạy trốn, huống gì Vương Hướng Tiền lại là quan lớn nắm quyền lớn lại có trí thông minh, vì để tự bảo vệ bản thân, đương nhiên phải làm cho mọi chuyện trở thành quá khứ.

Cũng phải thừa nhận, Vương Hướng Tiền mượn thân phận người đứng đầu phụ trách sự cố tai nạn hầm mỏ, đã thành công giấu giếm được rất nhiều chuyện, chẳng hạn như đàn áp được sự nổi loạn của các gia đình. Chẳng hạn như giữ bí mật thân phận của những người gặp nạn, dưới áp lực cực đại do Hạ Tưởng muốn tổ chức cuộc họp báo, y vẫn như cũ bình tĩnh đem tác động của sự cố trùng kích giảm xuống mức thấp nhất, tận lực sửa chữa sự sai lầm bên trong sự cố, cũng áp chế rất nhiều nhân tố bất an, phải công nhận Vương Hướng Tiền quả thực là người có năng lực.

Nhưng kẻ cơ trí cho dù có nghĩ vẹn toàn đến mấy thì tất vẫn phải có điều sơ hở, bên trong kế sách giải quyết tốt hậu quả mà Vương Hướng Tiền tự cho là hoàn mỹ, vẫn có hai lỗ hổng sơ hở.

Thứ nhất là Trần Diễm mất tích.

Tin tức Trần Diễm biến mất đến tận bây giờ vẫn chưa chính thức công bố ra bên ngoài, thứ nhất là do cô ta có thực sự biến mất hay không vẫn còn chưa chính thức xác nhận, thứ hai là cho dù cô có thực sự biến mất, thì Cục công an thành phố cũng sẽ tạm thời áp chế xuống, không động vào.

Thứ hai là tác dụng của Mã Dục trong sự kiện tai nạn hầm mỏ.

Mã Dục tham dự vào toàn bộ quá trình xử lý sự cố tai nạn hầm mỏ, ngay từ lúc bắt đầu đã tham gia, ngay cả việc quản lý các sự vụ của Ủy ban nhân dân tỉnh cũng không thể tham dự được. Cũng giống như Vương Hướng Tiền, nửa bước không rời khỏi hiện trường tai nạn hầm mỏ, bận rộn như một con ong.

Ngay từ lúc bắt đầu Vương Hướng Tiền vẫn chưa rõ nhiệt tâm của Mã Dục với sự cố tai nạn hầm mỏ, là do yêu cầu công việc hay là do Hạ Tưởng cố ý sắp xếp. Ngay lúc gia đình của lão Tiền Đầu đột nhiên biết được lão Tiền Đầu đã bỏ mình trong vụ nổ, Vương Hướng Tiền rốt cuộc hiểu rõ mặc kệ đằng sau nhiệt tâm của Mã Dục có sự bày mưu đặt kế của Hạ Tưởng hay không, y cũng chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấu dụng tâm hiểm ác của Mã Dục.

Mã Dục muốn mượn cơ hội này để lên chức!

Từ Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh một bước đi lên vị trí Phó chủ tịch tỉnh, khối người mong ước như vậy, hiển nhiên Mã Dục muốn mượn sự kiện tai nạn hầm mỏ làm ván cầu.

Nhưng vấn đề là hiện giờ không có ghế Phó chủ tịch tỉnh nào trống cả, trừ phi có một gã Phó chủ tịch tỉnh nào đó bị thất thế, Mã Dục mới có cơ hội ngồi lên. Vậy có thể nói, kết quả xử lý sự kiện cuối cùng, là sẽ có một gã Phó chủ tịch tỉnh nào đó bị thất thế?

Không nghĩ còn đỡ, vừa nghĩ liền khiến Vương Hướng Tiền hoảng sợ kinh hãi, mọi chuyện đã náo loạn đến mức này rồi sao? Lẽ nào trong vụ tai nạn bom mìn, cái Hạ Tưởng muốn không chỉ đơn giản là giành được danh tiếng trước các phương tiện truyền thông, mà còn che dấu ý định độc ác to lớn hơn nhiều?

….Kỳ thực điều Vương Hướng Tiền bị thiếu sót không chỉ có hai chuyện, ngoại trừ chuyện Trần Diễm biến mất và tác dụng của Mã Dục bên trong sự kiện tai nạn hầm mỏ ra, thì y vẫn còn bỏ sót một thành viên quan trọng khác trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh là Phùng Kiện Siêu!

Vốn sau khi công bố tin tức ở buổi họp báo xong là sẽ nhanh chóng tiến hành đào bới, nhưng vẫn kéo dài tới tận buổi tối mới bắt đầu khởi công. Không phải Hạ Tưởng muốn ở trước mặt đám phóng viên nói lời giả dối, mà là sau khi Hạ Tưởng nghe lời khuyến nghị của một người công nhân hầm mỏ có kinh nghiệm, đã hoãn thời gian lại một ngày lợi dụng các thiết bị thăm dò cuối cùng để xác định xem dưới giếng còn có người sống sót hay không.

Đối với việc làm cách nào xử lý công tác cứu hộ, Hạ Tưởng không hiểu nhiều, nhưng sau khi hắn đến hiện trường, đã đơn giản đưa ra một kết luận duy nhất. Cho dù công nhân hầm mỏ khi xuống giếng còn sống hay đã chết rồi, thì bây giờ tất cả đều đã là người chết, không có khả năng trở lại với cuộc đời.

Uy lực bùng nổ quá lớn.

Dưới giếng rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì, Hạ Tưởng không thể hiểu hết, nhưng hắn cũng có thể đoán chắc chắn rằng bên trong đó đã phát sinh biến cố rất lớn. Không đề cập tới hiện trường xuất hiện những người sống lại bị cho nổ chết, hắn tin rằng dù Giang Cương có điên cuồng bệnh hoạn hơn nữa, cũng không dám lấy người sống để tạo nên vụ tai nạn hầm mỏ, hai lần nổ hầm đã nói rõ tất cả.

Tuy nhiên đứng ở góc độ chủ nghĩa nhân đạo và cũng để cho thấy tinh thần nghiêm chỉnh và trách nhiệm của đội công tác cứu hộ, Hạ Tưởng vẫn lắng nghe kiến nghị của công nhân nhiều kinh nghiệm và Vương Hướng Tiền, quyết định tạm thời hoãn khởi công lại một ngày. Một khi khởi công, chẳng khác nào tuyên bố công tác cứu người đã kết thúc hoàn toàn.

Việc Vương Hướng Tiền hoãn ngày khởi công lại một ngày là có thâm ý gì khác hay không, Hạ Tưởng cũng không nghĩ nhiều, đối với kết quả cuối cùng của sự cố tai nạn hầm mỏ, nhìn chung trong lòng hắn đã có một hướng đi khác rồi.

Nhưng cũng không phải là quá chắc chắn.

Sau khi hết giờ làm, Hạ Tưởng ngồi xe đi tới vùng ngoại ô, hắn không phải là đến nghỉ ngơi mà là đến gặp mặt Phùng Kiện Siêu.

Sự cố tai nạn hầm mỏ đã xảy ra được hai ngày rồi, ngày đầu tiên thì Phùng Kiện Siêu đi làm công tác thị sát, ngày hôm sau lại đến thăm những người khó khăn về tài chính, cứ như là sự cố tai nạn hầm mỏ xảy ra trên tỉnh khác vậy. Bản thân ông ta là Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, chẳng những không xuất hiện ở hiện trường tai nạn hầm mỏ một phút nào, ngay cả một lời phát biểu bày tỏ quan điểm về sự cố tai nạn hầm mỏ cũng không có, cũng không đưa ra bất cứ chỉ thị gì cả.

Bất thường, rất bất thường.

Nhưng sự việc khác thường lại cũng dễ dàng bị những sự kiện càng khác thường hơn che lấp, sự cố tai nạn hầm mỏ là một sự việc bất thường dùng người chết để gánh vác sự cố do người sống gây nên, cho nên sự khác thường của Phùng Kiện Siêu cũng không làm người khác chú ý lắm.

- Chủ tịch tỉnh Hạ, mọi việc tiến triển vô cùng thuận lợi, tôi không làm anh thất vọng.

Phùng Kiện Siêu và Hạ Tưởng ngồi ở bên trong một gian nhà trúc, bốn phía gió lùa, gió mùa hè khá mát mẻ, khá là có phong cách.

- Thuận lợi thì tốt.

Hạ Tưởng không có lòng nào mà thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, trong lòng hơi nặng nề. Mặc dù những người chết trong sự cố tai nạn hầm mỏ hầu hết là người đã chết, nhưng theo tình hình trước mắt, ít nhất có hai người sống vì vụ nổ mà tử vong tại chỗ, về phần dưới giếng còn có người sống hay không không thể nói trước được. Nếu không phải hắn biết trước được kế hoạch này của Giang Cương, nếu không phải nhờ Trần Diễm mà Giang Cương để lộ toàn bộ kế hoạch ra với hắn, lần hành động này của Giang Cương, thực sự có thể gây nên một vết đen lớn trong đời hắn, nói không chừng còn có thể khiến hắn vì vậy mà phải tự nhận lỗi xin từ chức!

Cũng may mà hắn đã hành động dứt khoát, đã tổ chức một cuộc họp báo để nắm giữ quyền chủ động trong tay, làm cho một số người phải từ bỏ ý định thừa cơ hội nước đục thả câu trong đầu. Về phần có một số người nghĩ hắn làm như vậy là muốn lấy danh tiếng, Hạ Tưởng cũng không thèm phản bác, hắn không phải là một người thích tự biên tự diễn, lại càng không muốn áp dụng những thủ đoạn nhàm chán để làm nổi bật bản thân.

Cho đến bây giờ, tiến triển của sự cố tai nạn hầm mỏ vẫn nắm trong lòng bàn tay.

Sự cố tai nạn hầm mỏ hiện là công tác quan trọng của Hạ Tưởng trong giai đoạn hiện nay, nhưng không phải là toàn bộ, còn phải thúc đẩy cơ cấu chuyển dịch điện ở tỉnh Tây, hắn vẫn chưa thể lơ là được.

Phùng Kiện Siêu cách xa sự cố tai nạn hầm mỏ, trên danh nghĩa là đi làm công tác thị sát và thăm những người khó khăn về kinh tế, nhưng thực tế là âm thầm đi thúc đẩy việc chuyển dịch cơ cấu điện của tỉnh Tây.

- Điện lực tỉnh Tây đã thỏa hiệp, lui xuống một bước.

Phùng Kiện Siêu tiếp tục báo cáo, trên khuôn mặt toát ra ý vui sướng:

- Tôi đã cùng với Quý tổng, Nghiêm tổng cùng với Phó tổng đã tổ chức được một buổi đàm phán về điện lực tỉnh Tây, không khí buổi đàm phán rất tốt, đã đạt được những nhận thực chung quan trọng.

Hạ Tưởng gật đầu, không nói gì, trong ánh mắt hơi toát ra ý tán thành.

Vốn dĩ việc tổ chức lại cơ cấu điện tỉnh Tây đã đạt được sự đồng thuận sơ bộ, nhưng bởi vì lập trường của Lôi Trị Học có sự thay đổi lớn, lại thêm Vương Hướng Tiền gây khó dễ, âm thầm cổ động một số bộ phận điện lực tỉnh Tây phản đối việc chuyển dịch cơ cấu điện, khiến cho chuyện trở nên phức tạp hơn, phải tạm thời hoãn lại.

Lý Thấm có việc nên phải quay về Bắc Kinh trước, khoảng 3 đến 5 ngày sau sẽ quay lại. Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì và Phó Tiên Tiên thì vẫn ở lại Tấn Dương, chú ý đến tiến triển của việc chuyển đổi cơ cấu điện ở tỉnh Tây. Trong ba người, thì Quý Như Lan hưởng lợi ích từ cả hai phía là kinh tế và chính trị, Nghiêm Tiểu Thì thì chỉ đơn thuần là lợi ích kinh tế, còn Phó Tiên Tiên đối với những thứ đó lại không mấy hứng thú, cô là toàn tâm toàn ý vì Hạ Tưởng.

Quan hệ giữa ba người cũng được coi là rất hòa hợp, quan hệ giữa Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì cũng không tệ, còn quan hệ với Phó Tiên Tiên thì bình thường, mà Phó Tiên Tiên thì dường như có định kiến với Quý Như Lan. May mà có Nghiêm Tiểu Thì giống như chất bôi trơn, điều chỉnh mối quan hệ bất cứ mọi lúc, mới khiến Quý Như Lan và Phó Tiên Tiên không đến nỗi gây bất hòa với nhau..

Còn về Lý Thấm thì, cô đối với Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì, Phó Tiên Tiên không phân biệt xa gần. Dù sao cô cũng không đặc biệt tốt với bất kỳ ai, cũng không đặc biệt xấu với ai cả, dường như ở trong mắt cô mọi người đều là đồng minh ích lợi mà không phải bạn bè thân mật.

Lý Thấm quay về Bắc Kinh là để xứ lý việc huy động nguồn vốn. Sau khi chiến thắng toàn bộ các cuộc chiến tranh kinh tế với Nha Nội, Tiếu Giai kịp thời điều chỉnh chiến lược kinh doanh, một bộ phận vốn chuyển ra hoạt động ở nước ngoài, một bộ phận khác tiếp tục để củng cố ngành công nghiệp, mà từ trên người Nha Nội đã kiếm được một số vốn đáng kể, dùng hình thức nhập cổ phần để nhập dòng quỹ của Lý Thấm.

Nha Nội có vẻ như đã chấp nhận thua cuộc, ít nhất trong vòng hơn nửa năm nữa gã sẽ yên tĩnh hơn nhiều, không tiếp tục đến gây sự, thành thực tìm một thị trường khác mà mở rộng.

- Nếu mọi việc thuận lợi, thì chỉ trong vòng một tháng việc chuyển dịch cơ cấu điện ở tỉnh Tây sẽ được đưa vào chương trình nghị sự. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Phùng Kiện Siêu vô cùng tự tin.

Hạ Tưởng uống một ngụm trà, trà nhập khẩu hơi đắng, nhưng lại có một mùi hương thơm ngát, làm hắn bỗng dưng nhớ tới bàn tay trắng nõn lúc pha trà của Quý Như Lan, không khỏi nhất thời thất thần.

- Có một vấn đề khó khăn nhất đó là, bộ phận điện lực do Phó chủ tịch Vương quản lý.

Phùng Kiện Siêu không để ý đến Hạ Tưởng đang thất thần, tiếp tục nói:

- Nếu Phó chủ tịch Vương dẫn đầu việc chuyển dịch cơ cấu điện của tỉnh Tây, sợ là sẽ bị kéo dài đến một năm rưỡi.

Hạ Tưởng mỉm cười, phẩy tay:

- Xe đi đến chân núi tất sẽ có đường.

Phùng Kiện Siêu không hiểu ý tứ mà Chủ tịch tỉnh Hạ ám chỉ trong đó, muốn hỏi lại, nhưng lại cảm thấy không tiện lắm, đành phải nói phụ họa theo:

- Mong là như vậy.

- Anh phải tin tưởng cách nhìn nhận đại cục của đồng chí Vương Hướng Tiền.

Hạ Tưởng nhìn thấy vấn đề Phùng Kiện Siêu không đủ tin tưởng đối với Vương Hướng Tiền, thì cần thiết phải có sự thúc đẩy:

- Càng phải tin rằng tình thế mạnh mẽ hơn rất nhiều so với con người, vào những thời điểm quan trọng, đồng chí Vương Hướng Tiền có thể giữ vững lập trường.

Phùng Kiện Siêu giờ mới nhận ra Hạ Tưởng cố ý chỉ ra biểu hiện khác thường của Vương Hướng Tiền bên trọng sự cố tai nạn hầm mỏ, ông ta nghĩ một lúc, lại hỏi:

- Sự kiện tai nạn hầm mỏ, đến cuối cùng cũng sẽ chẳng giải quyết được gì, tìm một người chịu tội thay, lại xử lý mấy tên tay chân nhỏ, thì ai cũng đều vui vẻ.

Hạ Tưởng nói một câu ý tứ hàm súc mà sâu sắc:

- Chưa chắc….

Sáng sớm hôm sau, mới đến Tỉnh ủy, Hạ Tưởng còn chưa có ngồi yên, Đường Thiên Vân đã đến báo cáo tin tức mới nhất về tiến triển sự cố tai nạn hầm mỏ:

- Đêm qua đã chính thức đào bới, trước mắt đã tìm thấy đủ các xác chết, theo pháp y giám định, thì đều là bị người giết rồi mới chuyển xuống dưới mỏ giếng. Mặt khác Cục công an thành phố có truyền tới tin tức, Lưu Lộ một mực thừa nhận mọi chuyện là do một tay gã gây nên, mục đích là báo thù việc Nga Ni Trần khai trừ gã.

- Còn nữa, Cục công an thành phố đã chính thức xác nhận tin tức Trần Diễm mất tích, đã lập án. Trần Diễm biến mất đã vượt quá bốn tám giờ, một chút tin tức cũng không có, sống chết cũng không biết.

Hạ Tưởng suy nghĩ một lúc, chưa đưa ra bất cứ chỉ thị nào, thì Vương Hướng Tiền hoảng hốt bối rối đẩy cửa tiến vào, không quan tâm tới chuyện thất lễ, lo lắng nói:

- Chủ tịch tỉnh Hạ, không hay rồi, sự cố tai nạn hầm mỏ phát sinh tình huống mới!

Bình luận

Truyện đang đọc