QUAN THẦN

Liên tiếp hai ngày, Phó Tiên Tiên đều ở trong nhà của Hạ Tưởng, không ra cửa, ở suốt trong nhà, có khi xem TV, có khi lên mạng, có khi một mình sững sờ

Thất thần thất thần, nước mắt chảy đầy mặt

Sự kiện bắt cóc, vẫn là để lại vết thương tâm lý nghiêm trọng cho cô

Phó Tiên Tiên tắt điện thoại, không cho người nhà gọi điện thoại. Phó Tiên Phong cũng có thể ngấm ngầm chịu đựng, liên tiếp kiên trì hai ngày, mới rốt cục không kìm nổi, gạt bỏ sỉ diện, gọi điện thoại cho Hạ Tưởng

- Hạ Tưởng...

Phó Tiên Phong cảm thán hàng nghìn hàng vạn, hắn không biết nên làm thế nào đối mặt Hạ Tưởng, làm kẻ thù chính trị, Hạ Tưởng Hạ Tưởng và y xung khắc như nước với lửa, làm đối thủ, hai người thiếu chút nữa sinh tử gặp lại, nhưng làm bạn của Phó Tiên Tiên, Hạ Tưởng lại quả thật làm được hết lòng quan tâm giúp đỡ, khiến y tìm không ra thiếu sót gì. Sau khi y tìm hiểu được tường tận trải qua, cũng đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ, lúc ấy nếu khiến y đi trao đổi Phó Tiên Tiên, y cũng không chắc có thể làm đến làm việc nghĩa không được chùn bước.

Huống chi là Hạ Tưởng không có bất luận quan hệ huyết thống gì với Phó Tiên Tiên? Đồng thời lại càng làm cho Phó Tiên Phong khiếp sợ chính là vợ y nói tuy rằng Phó Tiên Tiên là một gương mặt model phóng khoáng, thực tế vẫn còn là trinh nữ, càng làm cho y có nhận thức càng sâu đối với nhân phẩm của Hạ Tưởng

Phó Tiên Phong hơi khó mở miệng, mặc dù y cũng rõ giữa y và Hạ Tưởng có chứa nhiều hiểu lầm, nhưng vẫn là lập trường bất đồng, chính kiến bất hòa, về sau xung đột cũng sẽ chỉ nhiều không ít, chính khách, vẫn là không thể khiến cảm tình thay thế lý trí, càng không thể bởi vì cảm động mà mất đi sức phán đoán chính xác

- Chuyện của Tiên Tiên, cảm ơn cậu

Phó Tiên Phong gian nan mà nói với Hạ Tưởng ra lời nói cảm tạ

- Hiện tại nó không muốn về nhà, không nghe điện thoại, làm phiền cậu chăm sóc nó một thời gian. Ông cụ cũng khiến tôi truyền đạt cảm tạ, còn bác hai cũng vậy, Phó gia tất cả mọi người đều nợ cậu một ân tình

Hạ Tưởng trầm mặc một lát, vẫn là nhẹ nhàng mỉm cười một tiếng:

- Nói quá lời, một chút việc nhỏ không cần để ở trong lòng. Tiên Tiên đến thành phố Lang tìm tôi, coi tôi là bạn, tôi phải chịu trách nhiệm với cô ấy

- Mặc kệ như thế nào, cậu không phụ lòng Tiên Tiên, Phó gia sẽ không phụ lòng cậu một lần

Phó Tiên Phong ném xuống một câu, liền cúp điện thoại.

Hai ngày sau, Ủy ban nhân dân thành phố nhận được thông báo, kế hoạch mở rộng nông nghiệp mới phát của Bộ Nông nghiệp, không còn hướng tới thành phố Lang nữa, mà chuyển hướng thành phố Tần Đường. Đến đây, ở thành phố Lang dẫn phát một trò khôi hài tranh chấp không ít trên hội nghị thường vụ, kết thúc ảm đạm, làm cho người ta chuẩn bị không kịp.

Đồng thời, từ phương diện Bắc Kinh truyền đến tin tức, không ít sản nghiệp của Nga Ni Trần ở Bắc Kinh bị liệt vào đối tượng chỉnh đốn trọng điểm, thường xuyên bị công thương, thuế vụ và cảnh sát kiểm tra, tổn thất thê thảm và nghiêm trọng. Hơn nữa còn không ít địa bàn bị người khác nhân cơ hội nắm giữ, trong khoảng thời gian ngắn, Nga Ni Trần ở Bắc Kinh kinh doanh ngâm nước 10% trở lên, gã tức giận đến nổi trận lôi đình.

Nổi trận lôi đình cũng không có cách nào, gã biết rõ, là Phó gia ra tay. Cho dù mặt sẹo không phải người của gã, nhưng mặt sẹo thiếu chút nữa đối với Phó Tiên Tiên tạo thành thương tổn không thể bù lại, Phó gia muốn trút giận cũng rất bình thường. Giận chó đánh mèo, gã còn không thể trả đòn, bởi vì có người khiến gã nhịn một chút, rủi ro tiêu tai.

Nga Ni Trần có thể chịu được Phó gia trút giận, lại nhịn không được mặt sẹo kích động mang đến tai bay vạ gió cho gã, gã quyết định khiến Lộ Hồng Chiêm giết chết mặt sẹo, để trút mối hận trong lòng

Lộ Hồng Chiêm không có đáp ứng yêu cầu của Nga Ni Trần, không phải ông không muốn mặt sẹo chết, mà là hiện tại ông ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không thi triển được tay chân, bởi vì hiện tại người khiến ông đau đầu nhất không phải mặt sẹo. Chuyện của mặt sẹo kỳ thật dễ xử lý, trên người có hai mạng người, khẳng định sống không được. Hiện tại ông sầu nhất chính là Dương Bân

Biểu Lý và Anh Thành như ông mong muốn đến khu huyện đi chấp hành nhiệm vụ, Dương Bân liền thành bi đất trong tay ông, tùy ý ông rà qua rà lại, nhưng sau khi Biểu Lý và Anh Thành buông tay, Lộ Hồng Chiêm mới phát hiện, ảnh hưởng của ông ở cục thành phố xưa đâu bằng nay, trước kia một câu nói có thể tùy ý điều động hồ sơ, vụ án, vv… hiện tại nhân viên làm việc tuy rằng vô cùng khách khí, nhưng mọi chuyện phải xin chỉ thị cục trưởng Anh, khiến cho ông vô cùng buồn bực.

Nhưng ngoài buồn bực, ông lại không có cách nào. Anh Thành chẳng những bị sở tỉnh thông báo khen ngợi, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cũng kêu gọi toàn bộ cảnh sát thành phố học tập đồng chí Anh Thành, nghe nói tên của Anh Thành còn truyền tới trong tai của Thủ tướng Phó, Thủ tướng Phó còn cố ý chiếu cố muốn Anh Thành thích đáng chiếu cố.

Phía bên nếu còn không tính, văn phòng quản lý tài chính hạng mục riêng cục thành phố mới thành lập của Ủy ban nhân dân thành phố, do Hạ Tưởng kiêm nhiệm chủ nhiệm, dưới chủ nhiệm không có phó chủ nhiệm, lại bị Hạ Tưởng chỉ tên Anh Thành kiêm nhiệm thành viên, nói đúng là, 1/3 chi tiêu tài chính của cục thành phố, Anh Thành cũng có quyền đề nghị.

Trực tiếp khiến cho Lộ Hồng Chiêm tức giận đến không biết làm gì, lại không có cách nào, quyền lực của ông quả thật theo 1/3 chi tiêu tài chính thành lập mà biến mất 1/3, cũng không kiên quyết như trước, mấu chốt còn có một điểm, trên người ông gánh một xử phạt, cũng khiến ông không hùng hồn giống như trước

Nhưng ngay cả như vậy, làm sao thích đáng xử trí Dương Bân còn phải để tâm, bởi vì Lữ Nhất Khả đã chính thức thông báo với ông, Ủy ban Kỷ luật thành phố phải lấy khẩu cung của Dương Bân trình báo Ủy ban Kỷ luật tỉnh, làm chứng cứ điều tra vấn đề kinh tế của Đồ Quân. Không cần Cổ Hướng Quốc luôn mãi chỉ thị, Lộ Hồng Chiêm cũng rõ ràng, phải muốn cho Dương Bân ở thời khắc mấu chốt phản cung, không thể khiến chứng cứ của y trở thành một cây rơm rạ cuối cùng làm cho Đồ Quân suy sụp

Nhưng phải làm như thế nào mới có thể tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn? Lộ Hồng Chiêm lãnh hội qua thủ đoạn của Hạ Tưởng, hiện tại không dám phớt lờ nữa, lại càng không dám dễ dàng ra tay, e sợ vô ý lại bị Hạ Tưởng phát hiện. Hiện tại tay của Hạ Tưởng đã danh chính ngôn thuận mà duỗi tới cục công an, có thể lấy chi tiêu kiểm tra làm lý do, rõ ràng yêu cầu cục thành phố cung cấp danh sách, khiến cho Lộ Hồng Chiêm như mũi nhọn ở lưng, hoàn toàn không giống như trước đây làm theo ý mình, đem cục thành phố xem như nhà mình

Vụ án của Dương Bân thẩm tra tới lui, điểm khó lớn nhất còn dừng trên chuyện trước kia y lái xe đụng người. Lộ Hồng Chiêm cũng rõ dụng ý của Biểu Lý và Anh Thành, chính là muốn lấy tội danh cố ý giết người khởi tố Dương Bân, đồng thời Dương Bân chính mồm thừa nhận người sai khiến phía sau màn là Nga Ni Trần, Nguyên Đán qua đi, liền chuẩn bị mời Nga Ni Trần đến cục thành phố hỗ trợ điều tra.

Dương Bân không ngậm miệng, sự tình sẽ càng nháo càng lớn, chẳng những có khả năng liên lụy Đồ Quân, còn có khả năng quấy đục mước của thành phố Lang, trở thành một quả bom lớn không nhất định khi nào kíp nổ

Nếu là trước kia còn tốt, Hạ Tưởng đối với cục thành phố không có ảnh hưởng quá lớn, hiện tại tình hình khác, muốn giơ tay đòi tiền, chính là mọi chuyện báo cáo Hạ Tưởng, cục thành phố hiện tại lòng người di động, đã rõ ràng có những người cố ý dựa vào Hạ Tưởng, đồng thời khiến cho Lộ Hồng Chiêm mắng to, lại rõ ràng một điểm, phải gia tăng hành động

Khiến Dương Bân phản cung chỉ là một trong nhiều cách, còn có rất nhiều cách cũng có thể khiến Biểu Lý và Anh Thành lãng phí khổ tâm, chính là khiến Dương Bân biến mất

So sánh với thế khó xử của Lộ Hồng Chiêm, Hạ Tưởng thì thoải mái hơn, Bộ Nông nghiệp mở rộng dời đi trận địa, trả lại bầu trời xanh cho thành phố Lang, Triệu Tiểu Phong và Dương Uy góp vốn đầu tư công ty hữu hạn nông nghiệp Uy Phong cũng rất mau chứng thực xuống dưới, trước tiên ở trong hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố thông qua thảo luận, Cổ Hướng Quốc không ngăn trở, dù sao cũng là một khoản đầu tư không nhỏ, đã không có ích lợi chính trị, ai cũng sẽ không chống đối với tiền

Cuối cùng cũng không có đệ trình hội nghị thường vụ thảo luận, ở văn phòng bí thư liền thuận lợi đạt thành chung nhận thức, bởi vì Hạ Tưởng phân công quản lý nông nghiệp, liền trực tiếp do hắn phụ trách

Vết thương của Hạ Tưởng đã sớm hết, kỳ thật hắn nắm giữ tốt độ mạnh yếu, chỉ cắt một lớp da, chẳng qua là vì đùa giỡn lấy để gây sự mà thôi, hoàn toàn không có ý tranh thủ trái tim của Phó Tiên Tiên. Tuy nhiên vết thương mờ nhạt trên cánh tay phải của hắn, lại trở thành ràng buộc lớn nhất trong lòng Phó Tiên Tiên, mỗi lần về nhà, Phó Tiên Tiên đều phải quấn quít lấy Hạ Tưởng cởi áo cho hắn xem. Đương nhiên chỉ xem cánh tay, không xem chỗ khác

Phó Tiên Tiên ở nhà một tuần, không chịu đi, Hạ Tưởng cũng bó tay với cô. Cũng may trải qua nghỉ dưỡng mấy ngày, cô dần dần khôi phục bản tính Tiểu ma nữ, ngủ đến giường của Hạ Tưởng lung tung lộn xộn, có cô ở nhà, còn không bằng không có. Nếu Vệ Tân ở đây, khẳng định sẽ dọn dẹp nhà sạch sẽ gọn gang, không có một chút tro bụi và hỗn độn, Phó Tiên Tiên thì tốt, khi Hạ Tưởng một mình, trong nhà cũng qua loa không có trở ngại. Cô vừa đến, quả thực không thể nhìn, gối ném xuống đất, giày bay loạn đều làm cho người ta còn có thể chịu được, nhưng Bra cũng tùy tiện ném lung tung, khiến cho Hạ Tưởng thật sự hết chỗ nói rồi.

Phụ nữ và phụ nữ khác biệt cũng thật lớn, hắn đã trải qua không ít phụ nữ, Phó Tiên Tiên là không có bộ dáng thục nữ qua loa nhất

Đừng nói nấu cơm cho hắn, còn làm cho nhà này bừa bộn không ra gì, hắn đi làm mệt mỏi cả ngày, chẳng những không có nước nóng không có nấu cơm, còn có một đống hỗn độn chờ hắn dọn dẹp, khiến hắn rất bất đắc dĩ

May mắn có một điểm, hắn lại đi mua một chiếc giường mới đặt qua phòng khác, để tránh hàng ngày buồn rầu ngủ trên sô pha. Hạ Tưởng cũng từng khuyên Phó Tiên Tiên quay về Bắc Kinh, dù sao ở bên cạnh gia đình mới là an toàn nhất cũng thư thái nhất, lại không thể nói, vừa nói Phó Tiên Tiên liền khóc liền nói cô không có ai cần, biết trước cho người xấu giết chết cho rồi

Hoàn toàn là một trạng thái tiểu ma nữ khóc lóc om sòm không nói lý lẽ, Hạ Tưởng cũng đành phải có lòng tốt, nhịn thôi. Hắn cũng biết, Phó Tiên Tiên kỳ thật còn chưa qua ải tâm lý, chơ cô khôi phục sẽ tự động rời khỏi, cho nên sau khi nhắc qua một lần, cũng không còn miễn cưỡng nữa

Mắt thấy Nguyên Đán sắp tới, các hạng công tác trì trệ không tiến, sau khi Đồ Quân bị mang đi, vẫn không có tin tức truyền ra, phỏng chừng cũng là xương cứng khó gặm. Nói vậy Đồ Quân cũng là tự cao hậu trường cứng rắn, mạnh mẽ, cắn chết không nói, Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng không làm gì được cô.

Vụ án của Dương Bân còn đang thẩm tra xử lí bình thường, phỏng chừng cũng muốn đến Nguyên Đán mới có kết quả. Lúc này là một kỳ giảm xóc, vừa bởi vì ngày hội mang đến giảm xóc, cũng là bởi vì sự kiện bắt cóc đột phát khiến thế lực khắp nơi trong một lúc không thích ứng Phó gia nhúng tay, cũng có một lần giảm xóc.

Nguyên Đán qua đi, Phó gia một lần nữa trở về lập trường bắt đầu, sau khi làm nhạt sự kiện Phó Tiên Tiên bị bắt cóc, quay chung quanh vận mệnh của Đồ Quân và Dương Bân, cùng với Nga Ni Trần ở thành phố Lang một lần nữa định vị và bố cục, còn có ứng viên ủy viên thường vụ mới của thành phố Lang thời đại sau Đồ Quân, sẽ lần nữa khai triển vòng đọ sức mới

Quan trường là trường danh lợi, đấu tranh càng kịch liệt, thận trọng lại từng bước kinh tâm, không thể có chút lơi lỏng.

Buổi tối tan tầm, Hạ Tưởng về đến nhà, phát hiện Phó Tiên Tiên còn lười ở giường không thức dậy, liền cười cô:

- Ngày nào cô cũng ngủ, cũng không sợ ngủ thành loãng xương? Đi, ra ngoài ăn cơm, đêm nay có người mời ăn cơm

Dương Uy hẹn trước hôm nay mời Hạ Tưởng ăn cơm, còn cố ý nói rõ y dẫn theo bạn gái, khiến Hạ Tưởng tốt nhất cũng dẫn theo một vị, Hạ Tưởng liền tính dẫn Phó Tiên Tiên đi giải sầu.

Phó Tiên Tiên thần sắc còn hơi có chút cô đơn, tuy rằng cười vui, cũng ít nhiều có dấu vết miễn cưỡng cười vui, ánh mắt còn không có hoàn toàn khôi phục tà tính và quyến rũ trước kia, tuy nhiên nghe được Hạ Tưởng muốn dẫn cô đi ra ngoài, vẫn là hoan hô một tiếng, liền ôm lấy cổ Hạ Tưởng, hôn một cái ở trên mặt Hạ Tưởng.

Giống như một em gái ỷ lại vào ca ca

Sau khi hôn qua, Phó Tiên Tiên lại cảm thấy hơi thất thố, mặt đỏ lên, chạy tới một bên, nhỏ giọng nói một câu:

- Anh đừng đắc ý, vừa rồi không phải nhào vào ôm lấy, là một sự cổ vũ đối với anh

Hạ Tưởng mỉm cười:

- Mau mặc quần áo, dẫn cô đi ra ngoài gặp người bạn

Thành phố Lang gần tới Nguyên Đán, nơi chốn xa hoa truỵ lạc, tuy rằng ban đêm rét lạnh đến xương, nhưng là có một mặt mê người. Hạ Tưởng đi ô-tô dẫn theo Phó Tiên Tiên, tiến đến dự tiệc, tâm tư lại chìm nổi phiêu diêu. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Diệp Thạch Sinh tại tỉnh Yến thời gian không còn nhiều nữa, đã có phong thanh truyền ra, tháng 3, ông sẽ đi tới Bắc Kinh đảm nhiệm uỷ viên quốc hội, bởi vậy sẽ dẫn phát đại giao tiếp tỉnh Yến.

Phạm Duệ Hằng tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, Tống Triêu Độ là Chủ tịch tỉnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh có khả năng do Cao Tấn Chu bổ sung, cũng có khả năng trung ương có an bài khác. Tóm lại, quay chung quanh vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, khẳng định lại có một phen cò kè mặc cả.

Vấn đề còn nữa, Thôi Hướng ở vị trí Phó bí thư vài năm, cũng nên chuyển động một chút, hơn nữa tuổi y cũng không nhỏ, là lên cao một bước, hay là chuẩn bị lui ra, cấp trên gần như cũng có định luận, liền xem tháng 3 sang năm có hướng đi mới hay không. Nếu Thôi Hướng chuyển động, mặc kệ là bay lên là điều chuyển ngang, chỉ cần y rời khỏi tỉnh Yến, tỉnh Yến sẽ lại nghênh đón vòng điều chỉnh nhân sự lớn mới

Vị trí Phó bí thư tỉnh ủy cũng quan trọng nhất, nắm giữ Đảng và quần chúng và nhân sự, nếu bất hòa với Tống Triêu Độ, mà liên kết với Phạm Duệ Hằng, Tống Triêu Độ sẽ chịu chế ước. Thế cục của tỉnh Yến, căn cứ kinh nghiệm của Hạ Tưởng, cùng với những gì nghe được thấy được ở đời sau có được kết luận, tỉnh Yến bởi vì vị trí địa lý xoay quanh Bắc Kinh và Thiên Tân, là ưu thế cũng là tình thế xấu. Ưu thế là vị trí địa lý vô cùng quan trọng. Tình thế xấu là rất khó trở thành tỉnh lớn chính trị

Trung ương hy vọng có một tỉnh Yến nghe lời và dịu ngoan, mà không phải tỉnh Yến có quyền lên tiếng trên chính trị, trên kinh tế có ảnh hưởng hết sức quan trọng. Tỉnh Yến, hẳn là giảm xóc trên chính trị trung ương, phụ thuộc trên kinh tế, mới phù hợp ván cờ và đại cục của cao tầng.

Đương nhiên, tỉnh Yến cũng là ván cầu của nhân vật cấp quan trọng nhiều ngày sau, về sau từng có không ít nhân vật đi về hướng người lãnh đạo quốc gia đi ra từ trung ương các bộ và uỷ ban trung ương, trước tại tỉnh Yến đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh hoặc bí thư một thời gian, sau đó liền giương cánh bay cao

Có thể có nhân vật lớn gì về sau sẽ đến tỉnh Yến dừng chân, sau đó lại vút thẳng lên trời? Hạ Tưởng tâm tư có chút phiêu xa, từ tỉnh Yến lại trở xuống đến thế cục thành phố Lang

Cũng là hắn sau khi đến thành phố Lang, lần đầu tiên toàn diện xem kỹ thế cục thành phố Lang.

Đồ Quân mặc kệ cuối cùng tội danh nặng nhẹ, phán hoặc không phán, cô đều không thể quay về thành phố Lang nhậm chức, ý đồ dời cô ra khỏi thành phố Lang đã đạt tới, khắp nơi cuối cùng bởi vì Đồ Quân sẽ tranh đấu đến tình trạng gì, Hạ Tưởng cũng không quan tâm nữa, chuyện vượt qua năng lực của hắn, bình thường hắn sẽ không đi nhúng tay, mặc cho người khác tùy ý đánh giết, bước tiếp theo hắn cần phải làm là phải bố cục ở cục Công an thành phố

Đả kích thế lực đen tối ác độc, đầu tiên được Ngả Thành Văn ủng hộ là một phương diện, về phương diện khác, còn phải phải nắm giữ lực lượng cảnh sát. Không có một đội ngũ nghe lời, không có cách nào ở thời khắc mấu chốt lấy bạo trị bạo. Thành phố Lang là tỉnh Yến là địa phương nổi danh thế lực đen ác hung hăng ngang ngược nhất, bởi vì đang đứng ở chỗ giao giới của ba địa phương, thường có bang Bắc Kinh, bang Thiên Tân và bang phía bắc nào đó hội tụ ở đây, dùng binh khí đánh nhau, tụ chúng gây rối, nhìn mãi quen mắt, chờ sau khi Nga Ni Trần chậm rãi phát triển an toàn, thu nạp thì thu nạp, về biên thì về biên, một ít thế lực rải rác bị đánh tan, đã không ra hồn, cũng có thể nói ở trình độ nhất định, Nga Ni Trần một nhà độc đại, cũng gián tiếp mà xúc tiến thành phố Lang vững vàng.

Phàm sự có lợi tất có hại, sau khi Nga Ni Trần phát triển an toàn, bắt đầu phóng túng. Cường đoạt địa bàn, cưỡng hiếp phụ nữ thì không cần phải nói, bức con gái hiền lương làm gái điếm, cường mua cường bán, bắt nạt lũng đoạn thị trường là thường phát sinh, nêu trên nếu chỉ là gây rối nhỏ, quan thương cấu kết, lợi dụng đặc quyền bốn phía từ dân gian cướp đoạt của cải, mới là chỗ nguy hại lớn nhất của Nga Ni Trần. Gã phá hư quy luật kinh tế thị trường, làm sa ngã một đám cán bộ đảng viên, thao túng không ít cán bộ vì gã hộ giá hộ tống, lại có thế lực đen ác hoành hành, mới là chỗ đáng sợ nhất của gã

Muốn đen có đen, muốn trắng có trắng, hai tay đều nắm, hai tay đều cứng rắn, Nga Ni Trần có thể ở thành phố Lang hoành hành nhiều năm, nguyên nhân trong đó, cũng không thể không làm cho người ta suy nghĩ sâu xa.

Trong đó cảnh sát làm nhân vật ô dù, công lao tuyệt đối không thể xóa bỏ. Đây cũng là nguyên nhân căn bản Hạ Tưởng một lòng muốn bắt Lộ Hồng Chiêm khai đao, phải đoạt quyền từ trong tay Lộ Hồng Chiêm

Còn có một điểm cũng khiến Hạ Tưởng mơ hồ lo lắng chính là gần đây dường như thế lực ngầm đến từ Bắc Kinh – Thiên Tân lại có dị động, căn cứ tình huống Anh Thành phản ứng với hắn, có bộ phận thế lực ngầm đến từ Bắc Kinh – Thiên Tân đang âm thầm tiếp xúc Nga Ni Trần, khả năng đang bày ra sự kiện gì, hoặc là đang cò kè mặc cả với Nga Ni Trần, muốn phân đi một bộ phận địa bàn, Anh Thành không có tai mắt ở bên trong nội bộ của Nga Ni Trần, tình huống biết được cũng vô cùng có hạn

Hạ Tưởng lại tinh tường biết, nếu hắn không có nhớ lầm, thành phố Lang của đời sau, lại liên tiếp phát sinh vài lần dùng binh khí đánh nhau quy mô lớn, cuối cùng kết thúc với một ca sĩ nào đó của Bắc Kinh bị bắt, trên thực tế, sau khi ca sĩ nào đó bị bắt, thành phố Lang thế lực đen vẫn càn rỡ như cũ, chẳng qua tin tức truyền thông không hề đưa tin mà thôi.

Tin tức chỉ đưa tin bộ phận có thể đưa tin, chân tướng vĩnh viễn giấu ở góc bên trong, Hạ Tưởng lại rõ ràng, một người bạn hợp tác làm ăn ở đời sau của hắn chính là người của thành phố Lang, vốn làm ăn rất tốt, lợi nhuận hàng năm cũng trên 1 triệu, nhưng vì đắc tội thế lực đen, bị người ta chiếm địa bàn, hàng ngày bị quấy nhiễu, báo cảnh sát cũng không có tác dụng, an toàn tính mạng của người nhà cũng không được đảm bảo, sao cùng đành phải rưng rưng rời khỏi thành phố Lang, xa xứ, lệ rơi quê cũ

Không phải dấu hiệu tốt, Hạ Tưởng thở dài trong lòng, phải gia tăng thu lưới của Lộ Hồng Chiêm, nắm chắc 1/3 quyền tài chính chỉ là bước đầu tiên, Anh Thành ở cục thành phố tuy rằng tư cách khá lão thành, nhưng dù sao cũng già rồi, hơn nữa không phải được hâm mộ lắm, nói chuyện không có tác dụng lắm. Ông và Biểu Lý, lại không thể trở thành đồng minh, còn cần bồi dưỡng thân tín của mình, hơn nữa còn phải trẻ trung khoẻ mạnh mới tốt

Hạ Tưởng suy nghĩ bị Phó Tiên Tiên quấy rầy:

- Này này này, anh lái xe cho đàng hoàng, vừa rồi thiếu chút cán chết con mèo, đừng thất thần, nghe thấy không?

Cô dùng tay nắm lấy tay của Hạ Tưởng lay động, Hạ Tưởng bị cô kéo động, không tự chủ được tay lái đảo một cái, xe hơi rời khỏi lộ tuyến, đèn lóe lên một cái, chiếu lên đường đi bộ ở đối diện

Một cô gái đang từ đối diện ung dung đi tới, dáng người thon thả, một thân mặc áo gió màu hồng nhạt, chân mang giày boot nhỏ, trên mặt lại mang vẻ ưu thương mờ nhạt, mặt tròn, mắt to, đáng thương… Hạ Tưởng trong nháy mắt liền sợ ngây người, làm sao có khả năng? Làm sao là cô ấy?

Bình luận

Truyện đang đọc