Tuy nhiên vừa nghĩ tới kế hoạch thao túng tuyển cử của Phó Tiên Phong tiến triển vô cùng thuận lợi, y liền tâm trạng rất tốt, đợi khi Hạ Tưởng không trúng cử, chính là lúc hắn đau khổ tột cùng, xem hắn còn có thể kiêu ngạo được mấy ngày? Ha ha! Cấp trên đề danh ứng cử viên chủ tịch quận không thông qua Hội đồng nhân dân tuyển cử, truyền ra ngoài, uy danh gì đó danh tiếng gì đó của Hạ Tưởng đều bị quét đi hết! Hắn còn muốn có tiền đồ gì, có thành tích gì, phì, đều trở thành trò cười.
Đến lúc đó, hắn chính là một trò cười bị người ta bàn tán để tiêu khiển giải trí, bởi vì trên quan trường trong nước, cán bộ không thông qua Hội đồng nhân dân bổ nhiệm rất hiếm, hoặc là nhân phẩm quá tệ, khiến mọi người phẫn nộ. Hoặc là đã làm chuyện gì đó không thể gặp người ta, bị người ta vạch trần. Nói tóm lại mặc kệ là nguyên nhân nào, chỉ cần là người không thông qua tuyển cử, nhất định sẽ để lại vết đen rất lớn trong cuộc đời chính trị.
Hơn nữa còn mãi mãi không thể tẩy rửa, trở thành chướng ngại vật trên con đường thăng tiến
Nếu như chuyện lần này có thể đánh cho Hạ Tưởng thật thảm hại, từ nay về sau chìm xuống dưới, cũng coi như là một lần tính hết cả thù mới hận cũ. Đến lúc đó lại triển khai hoạt động cho tốt. Cho dù không phải người của mình lên làm chủ tịch quận, cũng phải để cho người của chủ tịch Hồ lên đài, đến lúc đó y là bí thư, người của chủ tịch Hồ làm chủ tịch quận, quận Hạ Mã sẽ trở thành một thùng thiếc, Trần Phong có thế mạnh, cũng không thể nhúng tay vào.
Nghĩ đến chỗ đắc ý, Bạch Chiến Mặc thiếu chút nữa cười ha ha ra tiếng.
Con người mỗi khi gặp chuyện vui thì rất có tinh thần, y cũng đột nhiên nghĩ tới Chu Hồng.
Chu Hồng sau khi từ lần trước gọi điện thoại xong, cũng không có tin tức, vừa không gọi điện tới đòi tiền, vừa không nhắc lại chuyện thẩm mỹ viện, khiến Bạch Chiến Mặc trong lòng có chút nói thầm, Chu Hồng sao làm việc không có chuẩn, nghĩ tới là làm?
Hai hôm trước nhiều việc, y thân chịu dày vò, cũng không có tâm tư liên lạc với Chu Hồng. Hôm nay đột nhiên có lòng nhàn rỗi, liền chủ động gọi điện cho Chu Hồng.
Không ngờ nghe được âm thanh nhắc nhở lại là: "Số điện thoại bạn vừa gọi đã tắt máy!"
Tắt máy rồi? Bạch Chiến Mặc ngây ngẩn cả người, rốt cuộc là chuyện gì? Chu Hồng rốt cuộc đang làm cái trò gì đây? Thật là khó hiểu. Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ chuyện này, Bạch Chiến Mặc lại nhận được thông báo, Trang Thanh Vân ở ban tổ chức Thành ủy đi cùng Phó trưởng ban thường trực Vương Trạch Vinh đến quận Hạ Mã nhậm chức
Khang Thiếu Diệp đã hoả táng, Thành ủy trải qua họp nghiên cứu, quyết định vẫn là dàn xếp ổn thoả, dù sao người cũng đã chết, tiếp tục truy cứu bất kỳ trách nhiệm gì cũng không có ý nghĩa, liền hủy bỏ tất cả các hoạt động truy điệu. Trực tiếp hỏa táng cho xong chuyện.
Tuy rằng quận Hạ Mã từ khi vừa thành lập, liền tác động sự chú ý ở khắp nơi, hơn nữa còn dẫn phát rất nhiều sự kiện, dẫn đến vài quan lớn xuống ngựa, liền có hòa âm và tin đồn "Quận Hạ Mã, đi xuống ngựa", nhưng người không tin tin đồn vẫn còn nhiều, dù sao ai cũng không thể từ chối sức hấp dẫn của một lần thăng tiến, Trang Thanh Vân chính là ôm thái độ mặc kệ tin đồn của quận hạ Mã đến nhậm chức.
Trang Thanh Vân năm nay 36 tuổi, vóc dáng cao lớn, cho người ta cảm giác mạnh mẽ có lực, nhưng dáng đi nhìn không đẹp lắm, có chút khom lưng, giống như luôn không đủ tự tin. So với Khang Thiếu Diệp thường xuyên nhíu mày, Trang Thanh Vân trước sau đều vẻ mặt tươi cười thản nhiên, dường như tất cả sự tình đều nằm trong lòng bàn tay.
Trần Thiên Vũ đối với Trang Thanh Vân ấn tượng đầu tiên không tốt lắm, khẽ nói với Hạ Tưởng rằng:
- Lãnh đạo, nhìn bộ dạng của bí thư Trang, là một người rất làm được việc
- Không làm được việc, cũng không thể nào làm lên chức phó bí thư quận Hạ Mã
Hạ Tưởng cười ha hả, chỗ hắn đứng cách sau lưng Bạch Chiến Mặc 3 mét. Cũng không nhất thiết phải duy trì khoảng cách với Bạch Chiến Mặc, mà là Bạch Chiến Mặc quá nôn nóng, nhất định phải bước lên trước vài bước, để thể hiện quan hệ thân mật giữa y và Trang Thanh Vân
Lẽ ra Trang Thanh Vân nhậm chức, cũng không cần đích thân Phó trưởng ban thường trực ban tổ chức đưa tiễn, nhưng nếu như đề cập đến mối quan hệ không tầm thường của Vương Trạch Vinh và Hồ Tăng Chu, Vương Trạch Vinh đích thân ra mặt ra sức chống đỡ Trang Thanh Vân, cũng chính là để cho trong lòng mọi người hiểu rõ Ban tổ chức cán bộ Thành ủy lên giọng ở sau lưng, cũng muốn vì Trang Thanh Vân đánh tiếng
Trận tuyết lớn lần trước rơi hai ngày mới ngừng, là trận tuyết lớn hiếm thấy ở thành phố Yến trong những năm gần đây. Tuyết dày một mét, hai ngày nay không tan được bao nhiêu, xe cộ của thành ủy cũng hao tổn nhiều sức lực mới đến được quận ủy. Cũng may Bạch Chiến Mặc đã sớm căn dặn người quét dọn sạch sẽ tuyết ở trong và ngoài cổng trụ sở quận ủy, cũng coi như là đã rất nể mặt
Mười mấy vị ủy viên thường vụ quận Hạ Mã do Bạch Chiến Mặc dẫn đầu, toàn bộ đến hiện trường nghênh đón
Vương Trạch Vinh trước hết là đơn giản giới thiệu Trang Thanh Vân, sau đó liền dẫn dắt Trang Thanh Vân gặp gỡ lãnh đạo chủ yếu của Đảng và Chính quyền quận Hạ Mã. Cảnh tượng cũng không có ý gì mới, Trang Thanh Vân và Bạch Chiến Mặc cũng không nói gì nhiều, cùng Hạ Tưởng lại nói thêm hai câu
- Chủ tịch quận Hạ, sau này tôi công tác ở quận Hạ Mã, còn phải xin ngài chiếu cố nhiều hơn
Hạ Tưởng cũng khách khí nói:
- Cũng vậy, cũng vậy, mọi người sau này là đồng nghiệp, chiếu cố lẫn nhau mới đúng
Trang Thanh Vân lại vẫn như cũ là một vẻ mặt cười nhạt:
- Tôi rất kính nể tác phong công tác của Chủ tịch quận Hạ, có rất nhiều chỗ cần phải học hỏi ở ngài
Hạ Tưởng phất phất tay:
- Khách khí, khách khí! Mọi người cùng nhau tiến bộ
Đôi bên thăm dò hai câu, cũng không gắng sức, nhưng lại có ý vị sâu xa có qua có lại, ủy viên thường vụ có mặt ở đây đều có thêm một số suy đoán
Bạch Chiến Mặc cũng là ánh mắt không ngừng nhấp nháy, không rõ Trang Thanh Vân là có ý gì.
Theo sau mở cuộc họp đại hội toàn thể, Vương Trạch Vinh ở trên hội nghị trịnh trọng tuyên bố:
- Thành ủy quyết định: Trang Thanh Vân nhậm chức ủy viên uỷ ban, ủy viên thường vụ, phó bí thư quận Hạ Mã thành phố Yến
Sau tiếng vỗ tay, Vương Trạch Vinh lại giới thiệu một chút về sơ yếu lý lịch của Trang Thanh Vân. Tỏ rõ sự khẳng định và ủng hộ của Thành ủy đối với Trang Thanh Vân, hy vọng lãnh đạo Đảng và chính quyền quận Hạ Mã đoàn kết một lòng, vì xây dựng kinh tế quận Hạ Mã làm ra cống hiến mới
Giữa trưa, quận Hạ Mã đã mở tiệc chiêu đãi Vương Trạch Vinh và Trang Thanh Vân.
Buổi chiều, Trang Thanh Vân trực tiếp dọn vào văn phòng của Khang Thiếu Diệp, không một chút kiêng kị, còn vô cùng độ lượng mà lưu giữ lại vài vật dụng chủ yếu của văn phòng, nói là không ảnh hưởng, vì tiết kiệm chi tiêu, không cần thiết phải thay quá nhiều đồ
Hạ Tưởng nghe xong gật đầu cười, chí ít từ bề ngoài mà nhìn, Trang Thanh Vân là một người theo chủ nghĩa thực dụng, người theo chủ nghĩa duy vật kiên định. Đồng thời, cũng là một chính khách bình tĩnh, lý trí hơn so với Khang Thiếu Diệp
Ngày 5 tháng 12, cách đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân còn có 10 ngày, Hạ Tưởng nghe được tin đồn – nghiêm khắc mà nói, cũng không thể coi là tin đồn, chỉ là nói là tin tức nội bộ, bởi vì tin tức được truyền từ miệng hai vị cha vợ Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm – không ít đại biểu Hội đồng nhân dân quận Hạ Mã đều nhận được thư nặc danh, trong thư liệt kê rất nhiều hành vi ác liệt của Hạ Tưởng, nào là hiếp đáp người khác, nào là đảo loạn thị trường, nào là tham ô nhận hối lộ, v..v…Nói tóm lại là một hình tượng quan tham tội ác tày trời được miêu tả sinh động trên giấy.
Cũng không phải toàn là thư từ trên giấy, cũng có email. Qua kỹ thuật theo dõi, email là do IP nước ngoài gửi tới, có thư tín gửi từ thành phố Yến, gửi từ huyện An, thậm chí còn gửi từ huyện Bá, cũng có thư gửi từ thành phố Đan Thành, dù sao chỉ cần là nơi Hạ Tưởng từng ở hoặc là từng đi qua, dường như đều có người căm thù hắn đến tận xương tuỷ gửi thư tố cáo, chỉ trích đủ loại phẩm hạnh bất lương của Hạ Tưởng
Các vị đại biểu Hội đồng nhân dân, có người tin cho là thật, có người coi như trò cười, có người căm thù đến tận xương tuỷ, có người nửa tin nửa ngờ, thái độ gì cũng có. Nếu như không phải hai vị cha vợ nhiều năm công tác ở Hội đồng nhân dân, quen biết hơn một nửa đại biểu Hội đồng nhân dân quận Hạ Mã, thư nặc danh còn có thể kích động một phần đại biểu, khiến một số người nảy sinh ấn tượng không tốt đối với Hạ Tưởng
Hai ông cụ chịu sự nhờ vả của Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm, tận tâm tận lực chạy đôn chạy đáo ở trong đại biểu, vì Hạ Tưởng chứng minh danh tiếng, đả động rất nhiều đại biểu lắc lư. Đồng thời, hai người còn vì Hạ Tưởng nghĩ ra một chủ ý, khiến người dân ở huyện An và huyện Bá viết một lá thư biểu dương rồi gửi đến, đánh tan tin đồn của người khác, trả lại cho hắn một sự trong sạch
Hạ Tưởng cho Phó Hiểu Bân và Kim Hồng Tâm thay hắn cảm tạ hai ông cụ, chuyện của huyện An giao cho Chung Nghĩa Bình làm, chuyện của huyện Bá thì giao cho Đỗ Song Lâm làm, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sai lầm gì
Muốn chống đối đến cùng với hai người Bạch Chiến Mặc, Phó Tiên Phong? Hạ Tưởng ngồi trong văn phòng, nhìn tuyết rơi dày đặc bên ngoài, thầm nghĩ sắp đến tết rồi, tết âm lịch vừa qua, mùa xuân sẽ không còn xa nữa. Mùa xuân sang năm, sẽ là một thời kỳ mấu chốt phát triển mạnh mẽ của quận Hạ Mã, các hạng mục chỉ tiêu kinh tế sẽ đột nhiên tăng mạnh, nhưng nếu Bạch Chiến Mặc còn ở quận Hạ Mã, sẽ trở thành chướng ngại vật cho kinh tế bay cao của quận Hạ Mã.
Càng không cần nhắc đến việc y âm thầm giúp đỡ hộ tống Thương mại Trường Cơ, là bằng mọi cách phải đem giá trị kinh tế được tạo dựng bởi bất động sản quận Hạ Mã càn quét không còn gì
Khi Hạ Tưởng đang suy nghĩ sâu xa, đột nhiên nhận được cuộc điện thoại của Tùng Phong Nhi
Tùng Phong Nhi hiện đã chính thức đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty con, công trạng coi như xuất sắc, đạt tới yêu cầu của Lý Thấm. Lý Thấm hiện là tổng giám đốc bất động sản Quảng Hạ, đang lấy thân phận là nhà đầu tư phát triển, bước đầu tiến hành giao thiệp với Trần Thiên Vũ, bất động sản Quảng Hạ triển khai thỏa thuận phát triển khu nhà ở tầm trung và cao cấp tại quận Hạ Mã
Trên cơ bản Lý Thấm đã không còn hỏi đến nghiệp vụ môi giới của công ty con nữa, nhưng tổng hợp nguồn vốn còn có hành động thống nhất thỏa thuận của mấy công ty bất động sản, vẫn là do Lý Thấm phụ trách
Điên thoại của Tùng Phong Nhi làm cho Hạ Tưởng giật mình kinh hãi, bởi vì Tùng Phong Nhi vừa mở miệng là hỏi đến Bạch Chiến Mặc:
- Chủ tịch quận Hạ, xin chào, tôi muốn hỏi thăm một chuyện, gần đây bí thư Bạch Chiến Mặc có biểu hiện gì khác thường hay không?
Tùng Phong Nhi không thể coi là người trong quan trường, trên thực tế cô và Hạ Tưởng không thể nói là rất thân, càng chưa từng cùng nhau bàn luận về chuyện trên quan trường, đột nhiên hỏi đến Bạch Chiến Mặc, liền khiến Hạ Tưởng khó hiểu:
- Cô quen với bí thư Bạch?
- Không thể cho là quen biết, từng gặp qua vài lần.
Tùng Phong Nhi do dự một hồi, ấp a ấp úng mà hỏi:
- Gần đây về mặt Ủy ban Kỷ luật có truyền ra vấn đề gì của bí thư Bạch hay không?
- Không nghe nói
Hạ Tưởng liền càng buồn bực, biểu hiện hôm nay của Tùng Phong Nhi quá kỳ lạ, sao cứ luôn hỏi một số vấn đề hiếm lạ kỳ quái
- Cô có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng giấu diếm
Tùng Phong Nhi trầm mặc một lát, vẫn không nói rõ, chỉ ném xuống một câu:
- Xin lỗi Chủ tịch quận Hạ, không phải tôi không nói cho ngài biết, mà là không muốn liên lụy ngài. Nếu ngài có người quen ở Ủy ban Kỷ luật thành phố hoặc Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tốt nhất âm thầm hỏi thăm một chút có phải có tài liệu tố giác chống đối Bạch Chiến Mặc bị người ta giữ lại hay không
Cúp điện thoại, Hạ Tưởng dù có suy nghĩ thế nào vẫn không thể hiểu được, ý của Tùng Phong Nhi là…Bỗng nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng, nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên hắn và Tùng Phong Nhi gặp nhau, chẳng lẽ là Tùng Phong Nhi diễn lại trò cũ, lấy thủ đoạn trước đây đối phó với hắn để đối phó với Bạch Chiến Mặc?
Hạ Tưởng lập tức sửng sốt, trong lòng năm vị lẫn hỗn, không biết là mùi vị gì…
Đang xuất thần, điện thoại lại vang lên:
- Phan Án nói, anh ta xác thật nhận được ám chỉ của Bạch Chiến Mặc, phải gian lận trong trị liệu của Khang Thiếu Diệp, nhưng Phan Án nhát gan, không dám đồng ý. Tuy nhiên sau này Khang Thiếu Diệp vẫn là tự chết, Phan Án tham lợi ích mà Bạch Chiến Mặc đã hứa hẹn, nói rằng anh ta gian lận mới dẫn tới cái chết của Khang Thiếu Diệp…
Là điện thoại của Nghiêm Tiểu Thì
"Rầm" một tiếng, Hạ Tưởng vỗ bàn đứng dậy, tin tốt, tin tốt bằng trời!
- Đáng tiếc chính là, Khang Thiếu Diệp là tự chết, không phải Phan Án hại chết, nếu không, sẽ to chuyện
Nghiêm Tiểu Thì nghe ra Hạ Tưởng kích động và hưng phấn
- Nếu là Phan Án hại chết Khang Thiếu Diệp, anh ta sẽ nói ra chứ?
Hạ Tưởng không hề để tâm có phải Phan Án đã hại chết Khang Thiếu Diệp hay không, hắn cần chính là chỉ cần Phan Án dám chỉ chứng Bạch Chiến Mặc là được, cần chính là sự thật Bạch Chiến Mặc chỉ thị Phan Án cố gắng sát hại Khang Thiếu Diệp, đối với việc có tạo thành sự thật hay không thì không quan trọng, quan trọng chính là, chỉ cần chỉ chứng thành lập, Bạch Chiến Mặc nhất định xuống đài Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Điểm đột phá, tuyệt đối là điểm đột phá trọng đại, giọng nói của Hạ Tưởng có chút hưng phấn:
- Tiểu Thì, cô làm thế nào làm cho Phan Án mở miệng?
- Điều này thì anh đừng hỏi, đối phó anh ta, cũng chỉ là một chuyện nhỏ tầm thường?
Nghiêm Tiểu Thì thản nhiên mà nói
- Hơn nữa, tôi còn lấy được thu âm của anh ta, tuyệt đối là một chứng cớ không thể không giả
- Rất cảm ơn, Tiểu Thì, cảm ơn cô
Hạ Tưởng xuất phát từ thật tâm mà cảm ơn Nghiêm Tiểu Thì. Tin tức của Nghiêm Tiểu Thì như một cơn gió xuân, thổi tan sự giá lạnh ngoài cửa sổ
- Đừng chỉ biết nói hay ngoài miệng, hứa suông mà không làm là không được. Chỉ nói cảm ơn tôi, tôi chẳng đồng ý, phải có hành động thực tế mới được
- Cô nói, tôi phải cảm ơn cô thế nào, cô mới hài lòng
- Kỳ thật yêu cầu của tôi cũng không cao...
Nghiêm Tiểu Thì cố ý kéo dài giọng điệu, dụ dỗ Hạ Tưởng
- Nếu không thì, một bữa cơm tối lãng mạn bên ánh nến, thế nào?
- Ừ…
Hạ Tưởng hơi chần chừ, không hứa liền, hắn không phải sợ Nghiêm Tiểu Thì thế nào, mà gần đây quá bận, chuyện quá nhiều, không có tâm trí
Nghiêm Tiểu Thì lại cho rằng Hạ Tưởng từ chối, cô tức giận:
- Không có bữa tối ánh nến, thì không có ghi âm, anh xem rồi xử lý!
Sau đó liền cúp điện thoại
Phụ nữ, sao cứ luôn không nói đạo lý? Hạ Tưởng bất đắc dĩ cười, bữa tối ánh nến? Vậy mà cô cũng nghĩ ra được, lúc nhỏ nhà nghèo, không đủ tiền mở điện, hàng ngày vào buổi tối đều phải thắp nến ăn cơm, có lúc còn có bầu trời đầy sao, đừng nói không cảm thấy lãng mạn gì, hơn nữa một chút khả năng thưởng thức cái đẹp cũng không có
Hiện cái gọi là phụ nữ giai cấp tiểu tư sản, nhất định thích cái bữa tối ánh nến gì đó, tự cho rằng vô cùng lãng mạn. Thật ra quẳng bọn họ vào trong vùng thôn quê nghèo khó ở một tuần, ngày nào cũng thắp nến, đảm bảo sau một tuần trở về, cũng không nhắc đến bữa cơm ánh nến gì nữa
Trải qua một phen kịch liệt đấu tranh tư tưởng, Hạ Tưởng quyết định thỏa hiệp. Chẳng qua chỉ là một bữa tối ánh nến, có gì lớn lao, cùng lắm là bị ánh nến xông mắt mà thôi, hắn còn chống cự được, liền gọi điện thoại cho Nghiêm Tiểu Thì
- Xác định địa điểm và thời gian, báo cho tôi biết
Nghiêm Tiểu Thì vui vẻ mà mỉm cười.
Sau khi tan ca, Hạ Tưởng lái xe từ từ chạy trên đường tuyết, chạy hơn nửa tiếng mới tới được điểm hẹn của Nghiêm Tiểu Thì – Nhà hàng tây Giác Quan Thứ Sáu. Nói thật, Hạ Tưởng đối với nhà hàng tây không có nhiều hứng thú lắm, nhưng vì thỏa mãn chút nguyện vọng của Nghiêm Tiểu Thì liền cố mà làm
Nghiêm Tiểu Thì đã ở trong phòng đợi hắn
Nghiêm Tiểu Thì mặc một chiếc váy dài bằng len cừu, vẫn là giày da, nhưng không biết từ khi nào tóc đã dài ra, xõa trên vai, hình tượng người đẹp xõa tóc đã làm tăng thêm một chút khí chất điềm đạm nho nhã cho cô
Gian phòng giống như được sofa vây quanh một nửa, đèn bên trên đã tắt, trên bàn ăn đặt năm cây nến, năm màu sắc, cũng rất xa hoa lộng lẫy, rất có tâm trạng
Hạ Tưởng chỉ mặc một chiếc áo phông bình thường, tiện tay cởi áo khoác ra treo lên, cười nói:
- Tôi còn nghĩ rằng họ sẽ quy định không mặc đồ vest không cho vào cửa, không ngờ, còn nhiệt tình đón tôi vào, thật khiến người ta thất vọng
Nghiêm Tiểu Thì không vui mà đáp lễ một câu:
- Anh chán ghét tôi đến vậy, không muốn cùng tôi ăn cơm?
- Nhìn xem, lại đa nghi rồi phải không?
Hạ Tưởng liền cười
- Tôi không nói cô, tôi đang nói Giác Quan Thứ Sáu, đặt tên gì không đặt, lại gọi cái gì Giác Quan Thứ Sáu, làm cho tôi nhớ lại một bộ phim điện ảnh tên là "Giác quan thứ sáu", năm đó khi xem phim, khoảng khắc cuối cùng khi chân tướng bị vạch trần, thật sự khiến tôi giật mình
"Giác quan thứ sáu" còn được dịch là "Mắt quỷ", là một bộ phim điện ảnh siêu nhiên của Mỹ, khi chiếu vào năm 1999, từng chấn động một thời. Trên lịch sử phim ảnh chỉ có 4 bộ phim kinh dị từng được đề cử giải Oscar cho bộ phim xuất sắc nhất, bộ phim này là một trong số đó
Nghiêm Tiểu Thì cũng xem qua "Giác quan thứ 6", nghe Hạ Tưởng nói xong, khanh khách mỉm cười:
- Trong hoàn cảnh tối mịt, nói một bộ phim điện ảnh kinh dị với một cô gái, bình thường là những mành khóe rắp tâm bất lương của đàn ông thường dùng
Hạ Tưởng đổ mồ hôi, ai nói đàn ông thích miên man bất định, phụ nữ có lúc càng thích mơ màng hơn đàn ông. Hắn vừa rồi quả thật chỉ là tùy miệng nói, đâu như Nghiêm Tiểu Thì nói quá quắt như vậy?
Hơn nữa hắn đã sớm vượt qua tầng lớp dựa vào phim kinh dị để lừa gạt con gái xa vào lòng, đó là thủ đoạn trước 16 tuổi mới dùng, sau 16 tuổi, thủ đoạn của hắn đã thăng lên tới độ cao mới
Hạ Tưởng chỉ gọi một phần nui, một ly hồng trà, Nghiêm Tiểu Thì lại gọi một phần bít tết, còn có một phần salad trái cây, hai người vừa ăn vừa nói chuyện
Tuy nhiên Nghiêm Tiểu Thì từ đầu đến cuối cũng không tiết lộ cô làm thế nào làm cho Phan Án nói thật, chỉ là lấy ra máy ghi âm, mở ra cho Hạ Tưởng nghe. Hạ Tưởng nghe rất rõ ràng, chính miệng Phan Án nói ra Bạch Chiến Mặc trước tiên gọi điện thoại, sau đó đích thân tìm y, ám chỉ kêu y trong quá trình cấp cứu, làm chậm vài phút, sau cùng Phan Án hiên ngang lẫm liệt mà nói, y là một bác sĩ đủ tư cách, tuyệt đối không bị người khác sai khiến làm ra chuyện ác bại hoại y đức, hơn nữa liên quan đến mạng người, y là cứu người không phải hại người, từ khi y làm nghề y đến nay, chưa từng làm qua một chuyện thương thiên hại lí (tàn nhẫn không có tính người)
Nghe ra giống như đang thổ lộ tình yêu
Hạ Tưởng hoài nghi mà liếc mắt nhìn Nghiêm Tiểu Thì một cái, Nghiêm Tiểu Thì mặt không biến sắc, nhẹ nhàng khéo léo mà tao nhã cắt một miếng thịt bò, đặt vào trong miệng, vừa nhai nhẹ nhàng, vừa cuời nói:
- Đàn ông, đều có nhược điểm thế này thế kia, nhất là khi anh từng được vô số đàn ông theo đuổi, sau khi biết họ thường dùng thủ đoạn gì, thì anh sẽ có thêm rất nhiều hiểu biết về đàn ông, cũng gần giống như có thể đoán được tính cách của một loại đàn ông nào đó..
Hạ Tưởng mỉm cười gật đầu, hắn tin rằng với sự nhu mì và thủ đoạn của Nghiêm Tiểu Thì, sẽ có không ít đàn ông bị cô đùa giỡn trong tay mà không hề tự biết, Phan Án chẳng qua là một trong số đó mà thôi, liền nói:
- Tiểu Thì đã giúp tôi một chuyện lớn, vô cùng cảm ơn, sau này tôi sẽ giới thiệu một số dự án tốt cho cô
- Đối với một phụ nữ mà nói, sự nghiệp không phải là toàn bộ của cô ta
Nghiêm Tiểu Thì u oán mà liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái,
- Chẳng lẽ anh không có một chút tâm ý thương hoa tiếc ngọc?