QUAN THẦN

Vương Hướng Tiền thật sự gặp phiền hà, hơn nữa là phiền hà lớn.

Phiền hà do chính mình gây ra.

Nhìn đồ vật trong tay Nga Ni Trần, nghe Nga Ni Trần đưa ra điều kiện. Đường đường là Phó chủ tịch thường trực tỉnh lần đầu tiên cảm thấy tự mình không giúp được gì. Chẳng những không giúp được gì, hơn nữa ánh hào quang quyền lực của phó chủ tịch thường trực tỉnh cũng không cho y một chút tự tin nào. Từng là nhân vật thực quyền xếp thứ tư tỉnh Tây nhất hô bách ứng, hiện giờ thúc thủ vô sách bị một nhân vật quản lý đô thị tầm thường gây phiền như vậy.

Không phải Vương Hướng Tiền không có khả năng, mà là Nga Ni Trần và Trần Diễm phối hợp rất tốt.

Trần Diễm qua chuyện của Lôi Tiểu Minh, đối với việc dựa vào Lôi Trị Học đã từ bỏ một cách triệt để. Lại được Tiên Ngũ cứu, trong lòng rất cảm kích Hạ Tưởng, cho nên hoàn toàn đồng ý với đề nghị lấy chuyện Lôi Tiểu Minh để đàm phán với Vương Hướng Tiền của Nga Ni Trần.

Hơn nữa, cô cũng biết hiện giờ tính mạng của mình đang bị đe dọa, nếu lập trường không kiên định, không thấy rõ phương hướng trong gió bão của Tấn Dương, cô có thể trở thành một xác chết trong tai nạn mỏ.

- Nhưng…

Vương Hướng Tiền suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng gật đầu một cách khó khăn:

- Sự cố tai nạn mỏ đã vô cùng cấp bách.

Ngụ ý chính là sự cố tai nạn mỏ đã không thể né trách, lúc này cũng không kịp thu tay lại.

Nga Ni Trần cười thần bí:

- Phó Chủ tịch Vương hóa ra không hiểu được ý của tôi, điểm dừng chân không phải sự cố tai nạn mỏ.

Vương Hướng Tiền ngẩn người:

- Vậy là có ý gì?

- Là việc giải quyết hậu qủa của sự cố tai nạn mỏ.

Nga Ni Trần thản nhiên cười, trước mặt đường đường một Phó chủ tịch tỉnh, anh ta lại đưa ra điều kiện, không có chút sợ hãi nào, luôn giữ thế chủ động.

Trần Diễm đứng bên cạnh, im lặng dường như cam chịu để Nga Ni Trần làm chủ, còn cô là nhân vật phụ trong đàm phán khiến cho Vương Hướng Tiền thầm giật mình. Cái gì làm cho Trần Diễm trở nên cam chịu? Đã bao nhiêu năm, y muốn nhận được sự tin phục của cô, để cô ở phía sau cho y sử dụng vẫn không thành công. Hôm nay Trần Diễm nhu mì khác thường. Trong lòng y đưa ra bao nhiêu suy đoán, không phải là Hạ Tưởng đã thành người dưới váy của Trần Diễm chứ?

Không, nên nói là Trần Diễm đã thuần phục dưới khố của Hạ Tưởng.

Với quan niệm của Vương Hướng Tiền, đương nhiên nghĩ Hạ Tưởng thu phục Trần Diễm chỉ có cách ở trên giường. Y nào biết rằng, thủ đoạn của Hạ Tưởng thiên biến vạn hóa. Cũng không dùng cách chinh phục phụ nữ ở trên giường.

Khi Nga Ni Trần và Trần Diễm đi rồi, Vương Hướng Tiền mới tỉnh lại. Thật sự, sao y lại bị Nga Ni Trần và Trần Diễm phối hợp ép buộc? Tuy nói Trần Diễm nắm trong tay nhược điểm của y. Nhưng không đến mức bị Nga Ni Trần lôi kéo? Ức quá, rất ức.

Vừa buồn bực tức giận, vừa mở băng ghi hình xem – Không thể nghi ngờ, CD mà Nga Ni Trần để lại, chính là tài liệu phục chế - Càng nhìn càng tức, thiếu chút nữa đá bay máy tính. Tiên sư thằng Lôi Tiểu Minh, chơi trò gì chứ? Dám ngang ngược với Trần Diễm cứng rắn thế, thật sự là ăn gan hùm tim báo.

Cho dù Trần Diễm không phải là nữ thần trong cảm nhận của y, nhưng cũng là người phụ nữ mà y có cảm tình. Đứa trẻ ranh như Lôi Tiểu Minh, cũng muốn phong tình với Trần Diễm? Mẹ nó, sẽ biết tay.

Đồ dê con xấu xa.

Vương Hướng Tiền lại bỗng chốc giật mình. Lôi Tiểu Minh là dê con xấu xa, chẳng phải Lôi Trị Học là đồ xấu xa sao? Tuy nhiên nghĩ lại, mắng thì đã mắng rồi, chưa biết chừng Lôi Trị Học cũng đã mắng y sau lưng rồi.

Vừa nghĩ đến Lôi Trị Học, suy nghĩ của Vương Hướng Tiền càng dao động. Cuối cùng phải có lập trường như thế nào ở sự cố tai nạn mỏ. Nếu như Nga Ni Trần nói, đầu cơ hợp lý, hay là duy trì lập trường ban đầu của y, mọi việc sẽ đều thuận lợi?

Vương Hướng Tiền buồn bã, khó có thể đưa ra quyết định.

Sau đại hội tái thiết cổ đông công ty khai thác mỏ An Đat, Nga Ni Trần trở thành người cầm lái của An Đạt. Giang Cương vất vả sáng lập mỏ An Đạt, coi thường người khác. Khí tượng sản nghiệp năng lượng của cả Tấn Dương đã thay đổi.

Nga Ni Trần sau khi nắm trong tay sản nghiệp mỏ An Đạt, mặc dù ai cũng biết Nga Ni Trần là người thân tín của Chủ tịch tỉnh Hạ. Nhưng biết là một chuyện, dám công khai bàn tán hay không lại là một chuyện khác. Cho dù công khai bàn tán, cũng không thể làm gì – Lập tức công ty đã bước vào thay đổi quy trình khai thác than, điều chỉnh bộ máy lãnh đạo của công ty, quan tâm đến an toàn sản xuất. Đầu tư thêm hơn một trăm triệu tệ.

Chỉ cần chịu hạ quyết tâm, chịu bỏ công sức cùng với đầu tư lớn. Sắp xếp lại quản lý, nâng cao hình ảnh, không phải là chuyện khó khăn. Cuộc sống có rất nhiều việc khó, chỉ sợ không chịu làm. Chỉ cần muốn làm, khó khăn gì cũng có thể vượt qua.

Công ty khai thác than An Đạt có thay đổi lớn. Nga Ni Trần dùng thủ đoạn của ông ta ở thành phố Lang trước đây. Vừa mềm vừa cứng, đoàn kết lãnh đạo cấp cao, đàn áp phần tử ngoan cố, phân hóa. Không đầy nửa tháng sau, đã nắm trong tay công ty khai thác than An Đạt. Khiến cho An Đạt không chỉ thuộc về ông ta trên pháp luật mà khiến cho cán bộ công nhân viên của An Đạt từ trên xuống dưới, đều coi ông ta như một người thân.

Nga Ni Trần oai phong sương gió nhiều năm, cả đời có nhiều thất bại. Nếu không phải là Hạ Tưởng, ông ta gần như không có địch thủ. Quản lý một công ty nhỏ như An Đạt, đối với ông ta chẳng khác nào một bữa sáng.

Nguyên tắc mà Nga Ni Trần tôn thờ chính là, chế định của bất luận chế độ gì cũng không thực tế như lung lạc lòng người. Nếu không vi phạm pháp luật, một lòng vì mọi người. Ngay cả một đại ca cũng có đạo lý dùng người.

Làm người xuất thân từ xã hội đen như Nga Ni Trần, mặc dù đã thay đổi nhưng cách lấy lòng người vẫn thế. Một số người tưởng rằng, cho dù Nga Ni Trần ngồi trên ghế của thành viên hội đồng quản trị, cũng không có thể quản lý được An Đạt. Nhưng kết quả lại làm cho họ thất vọng, Nga Ni Trần ngồi vững vàng trên ghế của thành viên hội đồng quản trị, hơn nữa quản lý An Đạt rất dễ dàng.

Không chỉ thế, sau khi Nga Ni Trần nhậm chức, táo bạo dứt khoát tiến hành cải cách chế độ tiền lương và nhân sự. Nâng cao chế độ đãi ngộ trên diện rộng đối với công nhân, đầu tư lớn cho các thiết bị an toàn cho sản xuất. Cứ như thế, nhiều người nhận ra Nga Ni Trần đầu tư cho sản xuất chắc chắn không có hồi kết. Kết quả khiến bọn họ ghen tị chính là, công nhân sản xuất tích cực chưa từng thấy, chẳng những sản lượng than đá sản xuất tăng cao, hơn nữa sản lượng tiêu thụ cũng tăng vọt.

Càng làm cho người ta không thể tin chính là, cố phiếu của công ty khai thác than An Đạt từ chỗ là thứ rác rưởi đột nhiên sống lại, rồi tăng lên. Chẳng những khôi phục giá trị bình thường, còn tăng thêm một chút.

Nói tóm lại, công ty khai thác than An Đat dưới dự dẫn dắt của Nga Ni Trần, đương nhiên cũng có một bàn tay khổng lồ thúc đẩy ở phía sau, đã nhanh chóng đi vào quỹ đạo chính.

Đúng là công ty khai thác than An Đạt tình hình tốt lên, đưa việc chuyển hình kinh tế tỉnh Tây lên một hướng mới. Khắp các nơi trong tỉnh đang chuẩn bị cho sự chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng. Trong lúc việc chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng đang đạt được thành quả, đột nhiên, lại xuất hiện một sự kiện kinh thiên không ngờ.

Sở dĩ nói là kinh thiên, là bởi vì gần hai năm nay lĩnh vực khai thác than ở tỉnh Tây đều không xảy ra sự cố gì lớn. Làm người ta càng kinh ngạc hơn chính là, ngay lúc công ty khai thác than An Đạt tổ chức đại hội cổ đông, sản lượng sản xuất tăng cao thì đúng lúc này xảy ra sự cố tai nạn mỏ. Hơn nữa, tạn nạn lúc này đặc biệt thu hút sự chú ý của mọi người.

Mọi người bao gồm Tấn Dương, tỉnh Tây thậm chí toàn quốc. Thậm chí là sự cố tai nạn mỏ lan ra toàn Châu Á, kinh động thế giới.

Một người công nhân đã mười năm khai thác than đá trước khi xảy ra tại nạn đã phát hiện bất thường. Ở một miệng lò đã bỏ không, không ngờ có người đứng xung quanh, rồi có người xuống đó, rất thần bí, vây xung quanh không cho người ngoài vào, cũng không biết làm gì.

Khoảng ba tiếng sau, trời tối, công nhân lục đục tan tầm, không ai ở lại để ý đến những người này làm gì. Tuy nhiên lão Tiền lại đặc biệt để ý đến, ăn cơm tối xong quay lại đấy, đã thấy họ lấp đất lên trên.

Sau đại hội của công ty An Đạt, nhân viên qua lại rất nhiều, nhiều người lão Tiền không quen. Nhưng thái độ của những người đó làm cho ông ta không vui, liền ghi thù.

Nửa đêm liền quay lại xem. Trong lòng thầm nghĩ, không phải là cải tạo hầm cũ, cũng không giống như lấp hầm lại. Suốt ngày họ bận rộn ở hầm than cũ, rốt cuộc muốn làm gì?

Lão Tiền lặng lẽ nấp một chỗ quan sát đối phương bận trước bận sau. Giường như là đưa vật gì xuống hầm mỏ, giống như là người. Người? Lão Tiền nhảy dựng lên, sao có thể thế được?

Nếu thật sự là người cũng là người chết. Vấn đề là đưa người chết xuống hầm làm gì? Hay là giết người diệt khẩu? Suốt một ngày vận chuyển, nếu nói thì cũng đến một trăm người chết được đưa xuống giếng.

A… suy nghĩ đến đây lão Tiền sợ quá kêu thất thanh thành tiếng. Dụi dụi mắt, suy nghĩ hồi lâu cũng không dám kết luận những đồ đó có phải là người hay không. Chẳng qua, càng nghĩ càng thấy không phù hợp, sao có thể cả nửa ngày không có người quản lý hỏi đến một tiếng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tuy nói là giếng này là điểm hẻo lánh, nhưng cũng là hầm mỏ của công ty An Đạt. Hay là sau khi thay đổi xong, phân công không hợp lý, lãnh đạo đều không quan tâm? Lão Tiền suy nghĩ, càng suy nghĩ càng thấy không hợp lý. Ông ta suy nghĩ đến thần người, không cẩn thận gây ra tiếng động.

Tiếng động vừa gây ra liền khiến cho những người kia chú ý. Ông ấy vừa ngẩng đầu thấy mấy người khí thế hầm hổ chạy đến phía mình. Ông ấy muốn chạy, nhưng không thể chạy được.

Lão Tiền đã mất tích.

Việc lão Tiền mất tích bị sự kiện tai nạn mỏ che giấu. Đến người nhà của ông cũng không chú ý đến việc mấy ngày ông không về nhà. Đến một tuần sau sự kiện tai nạn mỏ, trong số thi thể các nạn nhân thấy có lão Tiền. Sự việc của lão Tiền mới được biết đến.

Lão Tiền mất mạng vì tính hiếu kỳ. Nhưng cái chết bất ngờ của ông ấy, với một thân phận của một công nhân khai thác mỏ bé nhỏ không đáng kể, đã thay đổi tính chất của vụ tai nạn mỏ. Thậm chí ảnh hưởng đến tiến trình xử lý sự kiện tại nạn mỏ.

Càng ảnh hướng đến vận mệnh của nhiều người. Cũng đã thay dổi quỹ tích của lịch sử. Có khi, lịch sử chính là do một chuyện nhỏ nhìn như không quan trọng thúc đẩy, Cuối cùng làm cho một tiểu nhân vật bị cuộc sống áp bức, sau đó khởi nghĩa vũ trang, cũng tạo nên lịch sử.

Sự kiện tai nạn mỏ là cửa ải lớn nhất của Hạ Tưởng khi nhậm chức ở tỉnh Tây. Sự kiện tai nạn mỏ mang lại cho Hạ Tưởng một vấ đề khó bằng trời, cũng chế tạo ra một cơ hội tốt bằng trời.

Bình luận

Truyện đang đọc