QUAN THẦN

Hạ Tưởng cũng không phải một người thù dai, cũng không phải nói hắn có nhiều dối trá hoặc là rất cao thượng. Mà là sự tình quá nhiều, có khi cũng không có thời gian đi suy nghĩ mặt xấu xa của người khác

Còn có một điểm, trong mâu thuẫn và xung đột trước nay, hắn vẫn luôn tuân thủ một nguyên tắc chính là nhìn việc không nhìn người, cũng luôn luôn cố gắng kiên trì không vì thành kiến cá nhân kiến mà ảnh hưởng đến cái nhìn chính xác đối với bất kỳ người nào

Thân là lãnh đạo, muốn làm được công chính thật sự rất khó, là con người đều sẽ có thành kiến, bởi vì mỗi người đều có khuyết điểm của riêng mình, mặc kệ có hay không chú ý tới một mặt thiếu hụt của bản thân, nhưng ai ai cũng có thiếu sót, cũng đều cố chấp cho rằng bản thân mình chính xác

Trong cuộc sống, thường thường có một sự sự thật, nhưng lại không thể giải thích hiện tượng chính là, rất nhiều người, anh chưa từng gặp mặt, vừa gặp nhau, thì sẽ cảm thấy phiền chán người đó một cách khó hiểu, là sự phản cảm không rõ nguyên nhân, thậm chí không cần nói chuyện với nhau, chỉ liếc mắt nhìn một cái liền không thích người này.

Mà có vài người trong mắt lại hoàn toàn tương phản, lần đầu tiên nhìn thấy, liền cảm thấy rất hợp mắt. Nếu còn nói chuyện thêm, thì càng hợp rơ, thậm chí còn oán gặp nhau quá muộn

Hạ Tưởng trải nghiệm nhiều, ở vị trí cao đã lâu, thường xuyên cảnh báo chính mình, hy vọng hắn có thể công chính thêm một chút, giảm bớt suy xét sai lầm mà thành kiến cá nhân mang lại, nói cách khác, không thể bởi vì khuyết điểm của mình mà hủy đi tiền đồ của một người có lẽ là nhân tài

Hạ Tưởng nghĩ như vậy, cũng luôn kiên trì làm theo, từ ứng cử viên mà hắn đề bạt có thể thấy được, hắn có lẽ làm vẫn chưa đủ hoàn hảo, nhưng quả thật cũng đã tận tâm

Chỉ hy vọng không lưu lại tiếc nuối.

Nhưng Hạ Tưởng dù sao cũng là người không phải thần, có vài đối thủ hắn có thể chuyện qua rồi quên mất, không để ở trong lòng, như Trần Khiết Văn ở Thiên Trạch, như Cổ Hướng Quốc ở thành phố Lang, nhưng có một số người cho dù sự tình đã qua đi, gã vẫn sẽ không tha thứ những gì hắn đã làm, ví dụ như Bạch Chiến Mặc như Diệp Thiên Nam.

Người trước, là bởi vì chết không hối cải, u mê không tỉnh ngộ. Người sau, là bởi vì quá mức thông minh quá mức mưu tính, hơn nữa lại quá mức vì tư lợi, một khi được việc, chắc chắn hại nước hại dân

Bạch Chiến Mặc còn đỡ, tuy rằng xấu xa, nhưng dù sao năng lực có hạn. Diệp Thiên Nam thì khác, chẳng những mưu tính sâu xa, lại có trí tuệ hơn người, rồi lại có lòng tin quá cao, nguyên tắc quá rộng, không có thông minh và năng lực trói buộc đạo đức, kỳ thật đối với xã hội mà nói, không phải nhân tài, mà là mối nguy hại.

Người xưa dạy, đạo hiếu đệ, thứ cẩn tín. Phiếm ái chúng nhi thân nhân. Hữu dư lực, tắc học văn. Tiên học lễ, hậu học văn. Tức là nói, trước dạy đạo đức, tri thức ở sau. Mà nền giáo dục hiện tại chỉ dạy tri thức không dạy đạo đức.

Đạo đức là điều kiện tiên quyết duy nhất duy trì trật tự cân bằng nhân loại xã hội, mà không phải là tri thức.

Diệp Thiên Nam học qua nền giáo dục cao đẳng, cũng có trí tuệ chính trị cực cao, ánh mắt siêu việt, thủ đoạn số một, nhưng… toàn bộ lại dùng để tư lợi cá nhân, bởi vậy, Diệp Thiên Nam trước sau là một trong những đối thủ của Hạ Tưởng, khiến hắn phiền chán nhất và không muốn nhìn thấy nhất

Không muốn gặp Diệp Thiên Nam, không phải sợ gì gã, mà là giai đoạn hiện nay đang là thời kì mẫn cảm, Hạ Tưởng cũng không muốn cùng hệ bình dân có tiếp xúc trực tiếp.

Bởi vì hành động kế tiếp của hắn, còn cần ở trình độ nhất định mê hoặc hệ phản đối khiến đối phương nghĩ lầm hắn ở lập trường cánh tả, mà không phải nằm ở cánh hữu

Chỉ có điều rất không may Diệp Thiên Nam không mời mà đến, hiện thân ở nhà họ Phó

Cái gọi là giơ tay không đánh người đang tươi cười, Diệp Thiên Nam lần này đến lại giơ cờ hiệu thăm hỏi ông cụ Phó, hơn nữa còn mang đến rất nhiều quà tặng, biểu hiện được thành ý mười phần, lại thêm là chỗ quen biết cũ với Phó Tiên Phong, Phó Tiên Phong chỉ có thể lấy lễ đáp lại

Kỳ thật với con người Phó Tiên Phong, hiện tại sớm đã xem Diệp Thiên Nam thành kẻ thất bại quét vào cát bụi lịch sử, cho rằng Diệp Thiên Nam hiện tại tuy rằng hăng hái nhảy lên nhảy xuống, quả thật đã không còn khả năng Đông Sơn tái khởi (làm lại từ đầu)

Tuy nhiên hiển nhiên Diệp Thiên Nam lại không cho rằng như vậy.

Nhìn thấy Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam vẻ mặt mỉm cười, chủ động tiến lên chào hỏi: Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Phó Bí thư Hạ, thật khéo quá, không ngờ có thể ở Bắc Kinh gặp được anh

Hạ Tưởng chủ động giơ tay qua hơi biểu hiện chút thay đổi, mỉm cười nói:

- Nơi đất khách gặp bạn cũ, anh Thiên Nam, hân hạnh



Vừa rồi khi đang thăm hỏi ông cụ Phó, thấy sắc mặt ông cụ vẫn khá ổn, cũng không như hình tượng gầy yếu sắc mặt vàng vọt trong tưởng tượng, Hạ Tưởng cũng an lòng, bác sĩ đã nói có thể sống dăm ba năm nữa, có lẽ thật đúng là có thể ứng nghiệm, tâm tình hắn liền tốt hơn nhiều

Cho dù Hạ Tưởng và ông cụ Phó gia từng có xung đột nghiêm trọng, nhưng nói lời thật tâm, Hạ Tưởng quả thật hy vọng ông cụ Phó có thể sống thêm vài năm, không là căn cứ vào suy tính trên chính trị, cũng là nói từ góc độ nhân tính. Cho nên nói, Hạ Tưởng cũng không nghĩ mình quá cao thượng, ít nhất không bị chính trị cay nghiệt ô nhiễm, vẫn duy trì được nhân tính mới tốt.

Nhưng khi nhìn thấy Diệp Thiên Nam, tậm trạng tốt kia liền bị khuôn mặt tươi cười giả dối của Diệp Thiên Nam làm ô nhiễm, cho nên thời điểm bắt tay Diệp Thiên Nam, vẻ mặt Hạ Tưởng rất thản nhiên, rất hờ hững.

Diệp Thiên Nam lại hồn nhiên không thèm để ý, y là có chuẩn bị mà tới, cái gọi là gặp gỡ tình cờ chẳng qua là mượn cớ thôi.

Sau khi cùng Hạ Tưởng hàn huyên vài câu, Diệp Thiên Nam cũng không thèm biết đến mọi người ở đây, trực tiếp kéo Hạ Tưởng sang một bên:

- Phó Bí thư Hạ, mới sang đây nói chút chuyện

Bên cạnh, Phó Tiên Phong thản nhiên mà cười, làm bộ không thèm để ý, Mai Hiểu Lâm xoay mặt sang bên khác, làm bộ không nhìn thấy, Khâu Tự Phong lại cúi người nói chuyện với ông cụ Phó, anh ta và Diệp Thiên Nam là không hề có giao tình, lại càng không cần để ý tới.

Hạ Tưởng đành phải đi theo Diệp Thiên Nam tới bên ngoài, đứng dưới cây liễu nàh họ Phó, nói:

- Anh Thiên Nam, có chuyện cứ việc nói thẳng, cần chi tránh người khác?

Diệp Thiên Nam hồn nhiên không thèm để ý đến sự lạnh nhạt mà mọi người đối với y, tố chất tâm lý quả nhiên khác hẳn người thường, cũng khiến Hạ Tưởng âm thầm khâm phục, muốn đạt tới cảnh giới như thế, chẳng những da mặt phải đủ dày, tố chất tâm lý phải đủ mạnh mẽ, còn phải có tính tự kỷ mãnh liệt mọi người đều xấu chỉ mình tôi đẹp nhất như chị Phượng ấy, thế mà y, lại tự nhận đã đạt tới đỉnh cao cuộc đời như thế

Diệp Thiên Nam vẫn vẻ mặt mỉm cười:

- Tôi nghe Giang Hải nói, phó Bí thư Hạ tới thăm qua anh ta một lần?

Hạ Tưởng gật đầu không nói, nghĩ thầm lời dạo đầu nên cho qua thì cho qua cho rồi đi, có chuyện nói thẳng, có việc mau nói ra

Diệp Thiên Nam ha hả cười:

- Tôi biết làm lỡ thời gian quý giá của phó Bí thư Hạ, tuy nhiên tình thế có chút thay đổi, nên phải cố ý thông báo một tiếng với phó Bí thư Hạ, vần đề phó Chủ tịch tỉnh Lý điều chuyển đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ, có lẽ thất bại, phó Bí thư Hạ có thể đưa ra thêm một yêu cầu…

Hạ Tưởng lập tức sửng sốt.

Cũng phải, khi hắn nghe được Lý Đinh Sơn không được Tổng bí thư xem trọng, lại không qua được một cửa Ngô Tài Dương, trong lòng vô cùng bình tĩnh, vẫn chưa phải nghĩ nhiều, bởi vì hắn tuy cùng Lý Đinh Sơn là bạn tốt nhiều năm, nhưng luôn luôn là từ sự thật mà ra, cũng sẽ không hoàn toàn vô nguyên tắc nâng đỡ Lý Đinh Sơn, hơn nữa hắn cũng cho rằng, Lý Đinh Sơn quả thật không thích hợp đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ cho lắm

Nói ra thì sự tình rất phức tạp, vốn là Tổng bí thư không đồng ý Lý Đinh Sơn, lại có Ngô Tài Dương đề danh ứng cử viên của mình, kết quả tới cuối cùng, Diệp Thiên Nam lại bởi vì sự tình Lý Đinh Sơn không thể thuận lợi tiến tới mà lo lắng Hạ Tưởng sẽ không cố hết sức trợ giúp Hà Giang Hải phối hợp tác chiến, không ngờ chủ động mời Hạ Tưởng đưa ra yêu cầu khác, quả thật là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử…

Tuy nhiên Hạ Tưởng nghĩ lại, không khỏi cười thầm, cũng quả thật là con người hắn quá tốt, không có ý nghĩ lợi dụng sự tình Lý Đinh Sơn không thể điều chuyển mà hiếp đáp hệ bình dân một phen, lúc ấy cũng không xem là chuyện gì lớn, chớp mắt là quên luôn, nhưng nếu anh Diệp Thiên Nam nhiệt tình như thế, chân thành như thế, hắn không đưa ra một yêu cầu, chẳng phải là rất rất có lỗi với tấm lòng tốt của đối phương sao?

Thế nhưng… đưa ra yêu cầu gì đây? Yêu cầu quá nhỏ nhặt, có vẻ thành ý không đủ, dường như là xem thường năng lực đối phương. Yêu cầu quá to tát, hắn dù gì da mặt mỏng, không thể há miệng là muốn cái chức Chủ tịch tỉnh, trái lo phải nghĩ hết nửa ngày, Hạ Tưởng nhớ tới một chuyện tốt, cười nói:

- Sự tình phó Chủ tịch tỉnh Lý, vấn đề xảy ra ở gút mắt khác, thất bại tuy rằng đáng tiếc, nhưng cũng không tiện đưa ra thêm điều kiện gì

Diệp Thiên Nam đương nhiên sẽ không cho rằng Hạ Tưởng là thật sự khách khí, vội nói:

- Hợp tác, thì phải hợp tác chân thành, phó Bí thư Hạ cứ việc mở miệng, có chuyện nói thẳng, mới không tỏ vẻ xa cách. Hơn nữa, giữa chúng ta coi như là chỗ bạn cũ, cũng không cần xa cách

Hạ Tưởng thấy Diệp Thiên Nam làm bộ chân thành, dường như thật sự là có biểu lộ sự chân thành, liền hàm súc khoát tay

- Kỳ thật tôi cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là ở Bắc Kinh có công ty của một người bạn muốn lên sàn, gặp một chút khó khăn…

Lời không cần nói nhiều, nói là hiểu ngay, Diệp Thiên Nam là người thông minh, lập tức gật đầu:

- Công ty là tên là gì? Tôi vừa hay có người quen ở Hội Giám sát Chứng khoán

Hạ Tưởng chả thèm quan tâm là Diệp Thiên Nam có người quen, hay là Thủ tướng đi chào hỏi, cái hắn muốn cũng không phải để công ty Tiếu Giai lên sàn chứng khoán thâu tóm tiền, mà là mượn lực đối phương, vì cuộc chiến kinh tế của hắn cùng Nha Nội ở Bắc Kinh, lại tăng thêm phỉnh, khiến Nha Nội cảm nhận được sự đau đớn của việc hai mặt thọ địch

Hạ Tưởng thuận miệng nói ra tên công ty là công ty Tiếu Giai, được đăng ký dưới danh nghĩa Tùng Phong Nhi, quan hệ của Tùng Phong Nhi và Hứa Quan Hoa, nghĩ chắc Thủ tướng cũng rõ hơn ai hết, thêm từ đây thúc đẩy, liên tưởng đến quan hệ giữa Hứa Quan Hoa và lão Cổ, hẳn là lại khiến cho Thủ tướng càng trong lòng rõ ràng hơn. Sau đó hắn bắt tay Diệp Thiên Nam:

- Anh Thiên Nam, Chu Hồng Cơ rất có sức hấp dẫn, tôi vẫn luôn lấy anh ta so sánh với anh, so qua so lại thì thấy, anh ta trẻ hơn anh đấy

Ngụ ý chính là, ngoại trừ tuổi trẻ, Chu Hồng Cơ ở các mặt đều không bằng Diệp Thiên Nam.

Nếu nói, bảo Diệp Thiên Nam chiếu cố công ty Tiếu Giai, để gia tăng phần thắng khi đối kháng với Nha Nội, là đào một cái hố gần, như vậy việc so sánh Diệp Thiên Nam và Chu Hồng Cơ, gây cho Diệp Thiên Nam có ấn tượng sâu sắc đối với Chu Hồng Cơ, là đào một cái hố xa cho Diệp Thiên Nam, tiện thể khiến Diệp Thiên Nam lúc nào cũng nhớ lấy cái tên Chu Hồng Cơ ở trong lòng.

- Chu Hồng Cơ làm việc rất cố chấp, anh ta chẳng những ở tỉnh Tề điều tra vụ án Hà Giang Hải, còn vươn tay tới tỉnh Yến, thật sự là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật làm cho người ta kính nể. Còn có một điểm tôi rất khâm phục anh ta chính là, anh ta đối nhân xử thế ngay thẳng, trên người gần như không có nhược điểm

Lời Hạ Tưởng nói, không phải đề cao Chu Hồng Cơ, mà là nói cho Diệp Thiên Nam nghe, để Diệp Thiên Nam biết đối phó Chu Hồng Cơ sẽ có khó khăn rất lớn, cũng là mỉa mai Diệp Thiên Nam tự thân bất chính, dung túng con trai làm xằng làm bậy, nếu không cũng sẽ không dễ dàng bị ngã ngựa

Diệp Thiên Nam là người hiểu chuyện, biết Hạ Tưởng là cảnh báo y, về sau nếu được tin dùng lần nữa, phải hấp thụ giáo huấn kinh tế, nếu không, y đúng là không bằng cả Chu Hồng Cơ



Tiễn bước Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng cáo biệt nhà họ Phó, xoay người đi tới nhà họ Mai. Trên đường đi, trước sau nhận được điện thoại của Tùng Phong Nhi và Ngô Thiên Tiếu, biết được ở hai nơi Bắc Kinh và thành phố Yến, đều có biến cố truyền đến.

Mà Hạ Tưởng cũng không hề biết chính là, ở thành phố Lỗ, sự tình cũng xuất hiện tiến triển ngoài dự đoán!

Bình luận

Truyện đang đọc