Hạ Tưởng đã từng trải qua và có kinh nghiệm ở thành phố Lang, cũng gặp nhiều quan lại trong quan trường bao che cho nhau một cách vô sỉ và những kẻ mặt dày tâm đen đổi trắng thay đen, ngẫm lại cũng cảm thấy hắn đã làm đến vị trí cấp giám đốc sở, cũng đã làm Thị trưởng của một thành phố, đến bây giờ vẫn không thể dễ dàng chấp nhận những quy tắc bất thành văn, cũng là việc lạ trong quan trường, có bao nhiêu người không thông đồng làm bậy có thể lên làm Thị trưởng?
Càng khiến cho người ta khó có thể tin chính là, hắn động chạm đến quyền lợi của vô số tham quan ô lại, nhưng trước sau vẫn chưa hề bị bọn họ đánh bại. Nếu không phải hắn có mạng lưới quan hệ thâm hậu, và thông minh biết dựa thế mượn lực, hắn sớm đã bị lật đổ vô số lần.
Hắn có thể cho phép nhân viên cấp dưới có chỗ hơi không sạch sẽ, nhưng không thể dễ dàng tha thứ cho việc bọn họ không kiêng nể gì mà làm xằng làm bậy. Mọi việc đều có một điểm mấu chốt, thân là cán bộ Đảng viên, thân là cục trưởng Cục Đất đai, không có một chút hình tượng của người bề trên, kiêu ngạo giống như thổ phỉ, làm tổn hại đến không chỉ hình tượng của thành phố Thiên Trạch, cũng là hình tượng của tất cả cán bộ quốc gia.
Hạ Tưởng muốn mượn đòn bẩy kinh tế thị trường để kéo theo cải cách chiến lược của thành phố Thiên Trạch, là muốn thay đổi cái phải thay đổi, là dùng nước ấm luộc ếch từ ngoài vào trong, khá ôn hòa, phù hợp với hiện trạng của thành phố Thiên Trạch. Nhưng bất chợt lão Cổ lại xuất hiện, trong lúc giận dữ lật luôn xe Đổng Hiểu Minh đi, quả nhiên dẫn tới một mồi lửa lớn quan trường, kết quả là, tất yếu phải đồng thời xuống tay cả bên trong lẫn bên ngoài đều, hai tay đều phải cứng rắn.
Bên ngoài là nước ấm luộc ếch, bên trong chính là cạo xương trị độc, hơn nữa trải qua vài lần thăm dò và tiếp xúc, cùng với những va chạm không kịch liệt lắm Hạ Tưởng đã có thể thấy được, hiện trạng của thành phố Thiên Trạch bất kể là từ bên ngoài hay bên trong, nếu chỉ một sự đột phá, khả năng rất khó, chỉ có thể trong ngoài phối hợp, mới có khả năng phá bỏ quan niệm bảo thủ và cố hữu lạc hậu, mang đến bầu không khí mới mẻ.
Trần Thiên Vũ từ sau khi tiến vào vẫn không lên tiếng, ánh mắt Hạ Tưởng vừa khẽ lộ, y lập tức ngầm hiểu, lấy ra một phần tài liệu, lật vài trang, không nhanh không chậm nói:
- Vừa lúc trong tay tôi có một phần tài liệu dân thôn Tây Đinh phản ánh tình huống, tỏ vẻ bất mãn đối với việc Cục Đất đai trưng dụng đất của bọn họ, cho rằng trái với các quy định có liên quan. Dân thôn 1.200 người cùng đứng tên tố cáo, đều bị Cục Đất đai đàn áp...
Tiếng nói Trần Thiên Vũ không cao, giọng điệu rất tùy ý, vừa dứt lời, đã khiến bầu không khí càng thêm ngưng trọng vô cùng. Sắc mặt Trần Khiết Văn lạnh lùng, sắc mặt Bì Bất Hưu âm trầm, Bùi Nhất Phong ngoài mặt thì trấn tĩnh, trong mắt lại lóe ra tia tức giận, đến ngay cả Ngô Minh Nghị cũng là một vẻ mặt không được tự nhiên, mượn động tác uống nước để che dấu nội tâm bất an.
Biết Trần Thiên Vũ là người tiên phong tích cực của Hạ Tưởng, nên tất cả mọi người đều thấy bất an trong lòng. Trần Thiên Vũ sở dĩ nắm được tình huống là do Hạ Tưởng bày mưu đặt kế, hay là y tự mình có được tin tức trong lúc vô ý?
Vấn đề đất đai thôn Tây Đinh, trọng điểm không nằm ở trong việc vi phạm quy định khi trưng dụng, mà ở trong việc sử dụng sau khi trưng dụng. Trần Khiết Văn trong lòng biết rõ, trong những người đang có mặt, ngoại trừ Hạ Tưởng và Trần Thiên Vũ ra, đều trong lòng có tính toán. Bởi vì việc trưng dụng đất của Cục Đất đai, quả thật có nghi vấn cưỡng ép trưng thu, đè thấp giá cả, nhưng nếu chỉ là hai phương diện giá thấp và thực hiện vi phạm quy định, cũng không đủ để khiến Trần Khiết Văn kinh sợ trong lòng, mà là bởi vì toàn bộ đất trưng dụng được dùng để xây dựng những dãy biệt thự xa hoa.
Gần đây nhất Cục Đất đai lợi dụng việc cán bộ công nhân viên chức Cục góp vốn xây dựng nhà, dự tính làm hơn 10 "căn hộ" có cả tầng áp mái cho lãnh đạo Cục, mỗi căn được xây dựng trên diện tích 250 mét vuông. Nhưng lúc bắt đầu xây dựng lại đột nhiên thay đổi bản vẽ, từ hơn 10 biệt thự dạng căn hộ tăng lên hơn 20 căn, chẳng những toàn bộ lãnh đạo Cục Đất đai, các lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy Đảng và Chính quyền ai cũng đều có phần, giá cả lại thấp dưới 800 tệ một mét vuông, hơn nữa còn thực hiện vi phạm quy định, vì mỗi ngôi biệt thự đều xây dựng thêm hơn một trăm mét vuông sân vườn.
250 mét vuông diện tích sử dụng, hơn 100 mét vuông sân, ở thành phố Thiên Trạch thu nhập chưa đến một ngàn tệ, tham ô hủ bại ghê người đến mức như thế nào? Hạ Tưởng kỳ thật cũng không hoàn toàn điều tra tận cùng chân tướng sự tình, nhưng hắn xuất thân là xây dựng, sau khi thu được tài liệu của Bành Vân Phong hắn liếc mắt một cái là có thể kết luận, trong đó chẳng những tồn tại giao dịch trao đổi tiền quyền, còn có một số lượng lớn những nội tình đen tối mà người ta không biết được.
Bởi vì liên quan tới gần như toàn bộ lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Chính quyền thành phố Thiên Trạch, Hạ Tưởng biết rằng sự tình vô cùng quan trọng, cho nên mới chỉ để Trần Thiên Vũ tung ra vấn đề trưng thu, cũng là có ý rung chuông cảnh báo trước, khiến cho mấy người biết khó mà lui, kịp thời nhảy ra lấy lại trong sạch cho chính mình, cho bọn họ có cơ hội dứt khỏi mối liên quan với Đổng Hiểu Minh.
Hạ Tưởng căm ghét giao dịch quyền tiền, cũng biết không thể bởi vì một vấn đề khu biệt thự mà có thể làm gì được lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Chính quyền thành phố Thiên Trạch, bất kể ở đâu cũng tồn tại giao dịch quyền tiền, đều có tham ô hủ bại, thành phố Lang cũng chưa chắc có chỗ nào tốt hơn so với thành phố Thiên Trạch, chẳng qua lúc ấy bởi vì lý do thế lực đen ác của Nga Ni Trần hung hăng ngang ngược, nên tham ô hủ bại không phải mâu thuẫn chủ yếu. Hiện tại ở thành phố Thiên Trạch, bởi vì đấu tranh chính trị ôn hòa, xu hướng tham ô hủ bại tăng lên chính là mâu thuẫn chủ yếu.
Hắn muốnchính là cảnh tỉnh một chút, tin tưởng Trần Khiết Văn và những người khác cũng cũng sẽ xem xét thời thế, kịp thời thu tay lại, không bao che cho Đổng Hiểu Minh.
Trầm mặc, sự trầm mặc trong hội trường tạo cho cho người ta áp lực. Hiển nhiên, lời nói Trần Thiên Vũ đã rút dây động rừng.
Đúng vậy, trong những người ở đây, thì ngoại trừ Hạ Tưởng và Trần Thiên Vũ ra, mọi người đều có phần. Trần Thiên Vũ tung ra vấn đề trưng thu ở thôn Tây Đinh, ngụ ý trực tiếp chỉ thẳng biệt thự Tây Đinh.
Không chịu nổi sự trầm mặc giằng co ước chừng lâu nửa phút, Ngô Minh Nghị xóa tan bầu không khí khó xử:
- Vấn đề trưng thu đất thôn Tây Đinh cãi nhau đã hơn một năm, Ủy ban nhân dân thành phố nhiệm kỳ trước cũng tham gia điều tra, cuối cùng cũng đâu có đưa ra được kết luận gì, nói sao đây? Chính phủ dùng đất chắc chắn sẽ có một chút mưu đồ, chúng ta phải ngay mặt đối mặt với phương diện mà công tác chúng ta làm không tới, nhưng không loại trừ việc có thôn dân cá biệt lòng tham không đáy, mượn cơ hội bắt chẹt hành động của chính phủ. Hiện tại có mấy người đem chuyện cũ ra nhắc lại, ý kiến của tôi là, gác lại không để ý tới.
Lúc lấy ý kiến nhằm vào việc xử lý đối với Đổng Hiểu Minh, Ngô Minh Nghị không phát biểu quan điểm, bây giờ đề cập đến vấn đề trưng thu, y liền bày ra thái độ dàn xếp ổn thoả, khiến cho Hạ Tưởng cũng cảm thấy thất vọng.
Mạng lưới ích lợi của thành phố Thiên Trạch, so với trong suy đoán của hắn có phần phức tạp to lớn hơn, gần như mạng lưới này bao gồm tất cả các nhân vật quan trọng, quả nhiên không thể động tới, nếu động, sẽ có những đợt phản kích lại mãnh liệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
- Thị trưởng Hạ nếu lo lắng, có thể bắt đầu điều tra vấn đề trưng thu một chút, tuy nhiên đề nghị của tôi là, thật sự không cần phải huy động quá nhiều người tham gia điều tra. Nếu thật sự Cục Đất đai có cắt xén một phần trong việc trưng thu đất, trờ về yêu cầu Đổng Hiểu Minh bồi thường cho thôn dân là được.
Trần Khiết Văn đã xác định luận điệu, coi như là nhường một bước, kỳ vọng có thể đổi lấy việc Hạ Tưởng thu tay lại.
Hạ Tưởng không khỏi cười lạnh, hiện tại hắn điều tra ra được một ít manh mối, Trần Khiết Văn liền hời hợt nói muốn bồi thường một số tiền, sao trước kia không bồi thường? Rõ ràng là nợ tiền thôn dân, hiện tại thiếu nợ thì phải trả tiền, vốn là một việc hoàn toàn chính đáng, lại thành một sự nhượng bộ to lớn, hơn nữa còn rõ ràng là muốn mượn cơ hội khiến hắn từ bỏ sự kiện Đổng Hiểu Minh, thật đúng là logic cường đạo. Tôi trước kia thiếu tiền của anh, được, bây giờ trả lại cho anh, sự việc tôi phạm phải có thể không truy cứu được không?
Bùi Nhất Phong lại phụ họa:
- Đúng vậy, đúng vậy, tôi tiếp xúc với cơ sở nhiều nhất, Thị trưởng Hạ không biết, hiện tại một vài điêu dân quá khó khăn túng quẫn, anh bồi thường tiền cho họ mười ngàn, họ muốn một trăm ngàn, anh đáp ứng một trăm ngàn, họ muốn 1 triệu. Vùng khỉ ho cò gáy sinh ra điêu dân, điêu dân ở thành phố Thiên Trạch nhiều lắm, nhất là thôn dân kết hợp ven thành phố...
- Sự tình Đổng Hiểu Minh, tôi sẽ tiếp tục điều tra.
Hạ Tưởng rất không khách khí mà ngắt lời Bùi Nhất Phong,
- Ông ta có vấn đề hay không, các đồng chí hiểu rõ trong lòng, có điều tôi không muốn nói ra thẳng mặt, để tránh làm tổn hại đến hòa khí. Nhưng có một vài điều lại không thể không nói, có một số việc tôi có thể làm như không thấy, nhưng có một số việc chỉ cần khiến tôi nhìn thấy, tôi sẽ không thể dễ dàng tha thứ.
Tất cả mọi người biến đổi sắc mặt, Thị trưởng Hạ quá mạnh mẽ, là đang hướng toàn bộ thành ủy Thiên Trạch tuyên chiến?
Trần Khiết Văn tự cảm thấy vô cùng mất mặt:
- Thị trưởng Hạ, anh phải tin tưởng trí tuệ tập thể bộ máy Thành ủy, phải tôn trọng quyết định tập thể bộ máy Thành ủy.
- Tôi tuân thủ quyết định của Thành ủy, nhưng tôi tôn trọng pháp luật, tôn trọng sự tôn nghiêm và quyền lợi của dân chúng hơn.
Hạ Tưởng đối mặt với một mạng lưới quan hệ kín không kẽ hở, cảm nhận được không phải áp lực thở không nổi, mà là sự đau lòng khôn tả. Một cục trưởng Cục Đất đai có thể mua chuộc lãnh đạo chủ chốt Thành ủy, chẳng phải là nói rõ lúc hắn muốn bắt tay vào đẩy mạnh quan điểm cầm quyền mới, lúc động chạm tới quyền lợi của một số doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân, cũng sẽ biến thành động chạm tới lợi ích của hầu hết người ở Thành ủy?
Con đường phía trước, dài đằng đẵng, khó khăn còn nhiều.
- Căn cứ vào tình huống mà Ủy ban Kỷ luật nắm giữ cho thấy, đồng chí Đổng Hiểu Minh không có hành vi tham ô nhận hối lộ. Tuy nhiên Thị trưởng Hạ có chỉ thị tinh thần, Ủy ban Kỷ luật sẽ tham gia điều tra một chút, thị phi đúng sai, cuối cùng có một lời giải thích mới tốt.
Bì Bất Hưu qua loa mà đáp lại một câu, nói thì hướng Hạ Tưởng nói, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Trần Khiết Văn, dụng ý rất rõ ràng, một Thị trưởng như anh, chưa can thiệp được đến việc phá án của Ủy ban Kỷ luật.
- Được, tôi tin tưởng vào sự công chính của Ủy ban Kỷ luật.
Hạ Tưởng đứng dậy, hướng Trần Khiết Văn khẽ gật đầu,
- Cũng tin tưởng cái nhìn đại cục của Thành ủy, tuy nhiên có một điều tôi cũng muốn nhắc nhở các đồng chí một câu, thành phố Thiên Trạch cách Bắc Kinh rất gần, gió thổi cỏ lay đều có thể kinh động đến cấp cao ở Bắc Kinh, hơn nữa Đổng Hiểu Minh đụng phải xe ai, các vị không ai có thể đoán được là một nhân vật trọng yếu cỡ nào đâu.
Nói xong, Hạ Tưởng cũng không chờ Trần Khiết Văn lên tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài, để lại mấy vị lãnh đạo quan trọng của Thành ủy Thiên Trạch ngơ ngác nhìn nhau, ngồi nghệt tại chỗ.
Trần Thiên Vũ và Ngô Minh Nghị sóng vai đi ra khỏi văn phòng bí thư, Ngô Minh Nghị do dự một chút, đưa ra lời mời với Trần Thiên Vũ:
- Thiên Vũ, đến văn phòng tôi trò chuyện nhé?
Trần Thiên Vũ không phản đối, đi theo Ngô Minh Nghị đi vào phòng làm việc, Ngô Minh Nghị rất khách khí mà tự mình rót một ly nước đưa cho Trần Thiên Vũ.
- Thiên Vũ, anh và Thị trưởng Hạ quan hệ chặt chẽ, nên hết lòng mà khuyên nhủ anh ta.
Ngô Minh Nghị tự biết không đủ can đảm nói chuyện ở trước mặt Hạ Tưởng, thứ nhất gã là người nhà họ Ngô không giả, nhưng cách trung tâm còn rất xa, thứ hai là gã có thể nhìn ra tính cách ghét kẻ ác như kẻ thù của Hạ Tưởng, hơn nữa đối với hành vi tham ô hủ bại không thể dễ dàng tha thứ, gã không dám hướng Hạ Tưởng mở miệng,
- Mối quan hệ giữa các cá nhân ở thành phố Thiên Trạch vô cùng phức tạp, là một mạng lưới, chém không đứt, cuối cùng ngược lại sẽ mua dây buộc mình. Thị trưởng Hạ không cần phải làm ra thành tựu gì ở thành phố Thiên Trạch, chỉ cần yên ổn mà lên làm một lần Thị trưởng, trau dồi lý lịch kinh nghiệm, hoàn toàn có thể làm nhân vật đứng đầu một địa phương giàu có, không cần phải quá hao tâm tổn trí, thậm chí còn có thể hao tâm tổn trí mà không thu được kết quả tốt...
Ngô Minh Nghị là xuất phát từ ý tốt, gã rất muốn quan hệ tốt với Thị trưởng Hạ, không chỉ bởi vì Thị trưởng Hạ là nhân vật số hai của thành phố Thiên Trạch, càng bởi vì hắn là cán bộ cấp giám đốc sở đang được bồi dưỡng trọng điểm của nhà họ Ngô trong giai đoạn hiện tại, về sau chắc chắn là thành viên nòng cốt của nhà họ Ngô. Nhưng Thị trưởng Hạ dường như không quá thân thiện đối với gã, hiện tại bởi vì sự kiện Đổng Hiểu Minh, nói không chừng còn có thể có thành kiến đối với gã.
Trần Thiên Vũ vẻ mặt ngượng nghịu:
- Tính tình của Thị trưởng Hạ rất nguyên tắc, ở quận Hạ Mã, từng thề sống chết bảo vệ sông Hạ Mã, vì lợi ích dân chúng, không tiếc lao mình nhảy vào trong cơn hồng thủy, nhưng lúc trừng trị tham quan, lại không chút nào nương tay. Ở thành phố Lang, thế lực Nga Ni Trần ngập trời, hai đạo trắng đen thông đồng ăn chia, cuối cùng cũng bị phá huỷ, chính là bởi vì Nga Ni Trần làm tổn hại đến lợi ích của dân chúng. Bí thư Ngô, về công về tư tôi đều không khuyên nổi Thị trưởng Hạ, ngài đừng làm khó dễ tôi.
- Ôi...
Ngô Minh Nghị thở dài một tiếng,
- Thành phố Thiên Trạch không thể so với thành phố Lang, thế cục thành phố Lang ở mặt ngoài phức tạp, nhưng ở trong sự cực kỳ phức tạp lại có một đường dây, tìm đúng rồi, là có thể giải quyết tốt. Thành phố Thiên Trạch lại chính là một chuỗi rối loạn, Thị trưởng Hạ có là một chiếc đao sắc, cũng chưa chắc đã cắt đứt được. Vấn đề của thành phố Thiên Trạch, tồn tại đã lâu, không dễ giải quyết. Hắn còn trẻ, không đáng bởi vì hành động theo cảm tính mà tự gây phiền toái cho chính mình...
Ngay lúc Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ đang trao đổi, Bì Bất Hưu cũng cùng thảo luận đối sách với Trần Khiết Văn.
- Bí thư Trần, sự tình biệt thự Tây Đinh, không thể tránh nổi việc điều tra, nếu Thị trưởng Hạ muốn liều lĩnh truy xét, sự tình sẽ không dễ xử lý.
Trần Khiết Văn vẻ mặt ưu tư:
- Thị trưởng Hạ cũng thật là, sao lại muốn gây khó dễ cho Đổng Hiểu Minh? Đổng Hiểu Minh lại chưa hề đắc tội hắn, chẳng lẽ chính là bởi vì Đổng Hiểu Minh không hướng hắn báo cáo công tác?
Suy nghĩ trong chốc lát, còn nói,
- Vậy thì, bảo người chuyển lời đến Đổng Hiểu Minh, sắp tới cần phải hiền lành, đừng có gây rối, chọn một ngôi biệt thự lớn nhất, dọn dẹp lại, chuẩn bị cấp cho Thị trưởng Hạ.
- Nếu Thị trưởng Hạ không muốn, còn muốn truy cứu đến cùng thì sao?
Bì Bất Hưu hiểu rõ trên người Đổng Hiểu Minh có chuyện gì,
- Đương nhiên, Ủy ban Kỷ luật mà không phối hợp công tác, Cục công an thành phố cũng theo sát chỉ thị của Thành ủy, hắn muốn điều tra Đổng Hiểu Minh cũng không có chỗ xuống tay.
- Thành phố Thiên Trạch là một vũng nước lặng, gây sức ép không khơi dậy nổi sóng gió gì, Thị trưởng Hạ muốn làm quan mới nhận chức nhóm ba đống lửa, nếu muốn đốt Đổng Hiểu Minh, thì đốt nhầm chỗ rồi. Nếu hắn khư khư cố chấp, cứ để hắn gặp phải trắc trở là được. Người trẻ tuổi, không đụng bức tường gian nan thì không quay đầu lại.
...
Sự tình Đổng Hiểu Minh chỉ gây tranh cãi bên trong Thành ủy, cũng không truyền ra bên ngoài, nhưng sau đó bên ngoài cũng đã xảy ra một việc lớn.
Công trình nhà ở cho người thu nhập thấp đình công.
Sau khi Trương Vưu ứng đủ ba mươi phần trăm, thì chính thức tiến vào sân bãi, chuẩn bị khởi công. Thành phố Thiên Trạch mùa đông đến sớm, tiến vào tháng 11, bất cứ lúc nào có gió thu sẽ đóng băng, trước tiên đào nền, san bằng sân bãi, sau đó trước khi đóng băng, còn có thể làm một vài công tác phụ trợ.
Ai ngờ vừa mới nhập cuộc không lâu, Trương Vưu liền gặp ngay vấn đề khó khăn nhất từ trước tới nay trong việc kinh doanh, tuyển không đủ công nhân, mua không được vật liệu xây dựng, thuê không đủ thiết bị, những cái trên còn không tính, lại còn bị cục Điện lực cắt điện, bị cục Vệ sinh phạt tiền, bị bộ phận giám sát chất lượng bóp cổ, vân vân…, không thể tưởng tượng nổi khó khăn và tấn công lại dồn dập kéo đến, khiến gã khóc không ra nước mắt.
Trương Vưu vốn không định tìm Thị trưởng Hạ, một chút việc nhỏ cũng không xử lý được, phải khiến Thị trưởng ra mặt, có vẻ như gã rất bất lực. Nhưng mắt thấy thời tiết có vẻ âm u, dự báo thời tiết nói là nhiệt độ sẽ giảm trên diện rộng, nếu nhiệt độ giảm thì không có cách nào đào nền, mặc dù nói ảnh hưởng không lớn tới việc thi công sang xuân, nhưng ý nghĩa tượng trưng vô cùng to lớn, tương đương với trận chiến của gã mở màn bất lợi, sang xuân sẽ phải sắp xếp lại sân bãi từ đầu, phải hoãn lại một thời gian khá lâu.
Trương Vưu lo lắng đến độ giống như con kiến trên chảo lửa, lúc đang mặt co mày cáu ở công trường, lại có nhân viên Cục giám sát chất lượng tìm tới cửa, bắt bẻ, nói là an toàn không hợp quy cách, dây điện lộ ra bên ngoài, vị trí ống nước không đúng, vân vân. Trước kia bọn họ thật sự khách khí đối với Trương Vưu, Trương Vưu cũng không cho bọn họ ăn gì, hiện tại cũng thay đổi vẻ mặt, mũi nghếch lên trời, khí thế mười phần, đến kêu đi hét, Trương Vưu liền không thể nhịn được nữa mà bạo phát:
- Dây điện không phù hợp quy cách? Ngay cả điện còn chẳng có. Vị trí ống nước không đúng? Ngay cả nước còn chẳng có, mấy người là cố ý không có việc gì mà sinh sự.
Dẫn đầu chính là một Trưởng phòng, tên là Thiên Văn, tên rất nho nhã, người lại dáng vẻ thô tục, vẻ mặt bỉ ổi không nói, trên mặt còn có cả một nốt ruồi, trên nốt ruồi có ba sợi lông, vẻ mặt đáng khinh mà cười:
- Tổng giám đốc Trương, tôi nói anh không hợp quy cách, anh đủ tư cách cũng là không hợp quy cách. Tôi nói anh đủ tư cách, anh có giật điện làm chết người cũng đủ tư cách. Tốt và xấu, đều ở ngoài miệng của tôi, anh không phục? Không phục thì đi tìm hậu trường Thị trưởng của anh đi? Hừ, đừng tưởng có Thị trưởng dựa dẫm là cây đại thụ lớn mà hóng gió, nói cho anh biết, thành phố Thiên Trạch do bí thư định đoạt, Thị trưởng nói gì cũng không tính. Tôi nói anh cũng đừng trách anh em không nể mặt anh, trước kia chúng ta là có giao tình, nhưng hiện tại tình thế đã khác, có người muốn trấn chỉnh anh, cấp trên lên tiếng, tôi phải nghe lời có phải hay không? Đừng oán trách ai cả, mà oán chính mình đứng sai hàng ngũ.
- Thị trưởng nói cũng không tính?
Một giọng nói đột ngột vang lên ở phía sau, Thiên Văn nhìn lại, là một người ra dáng cán bộ tuổi còn trẻ đứng ở phía sau, chắp tay sau lưng, sắc mặt không tốt,
- Anh tên là gì?
- Trưởng phòng Thiên Văn Thiên.
Trương Vưu vội vàng không ngừng giới thiệu tên tuổi của Thiên Văn, trong lòng vui vẻ.
Thiên Văn thấy người mới tới vẻ mặt trấn tĩnh, rất có khí thế, đầu tiên là khẽ kinh hãi, lại nghĩ tới gã có người dựa dẫm, không sợ bất kỳ ai ở thành phố Thiên Trạch, liền lại thẳng thắn đứng thẳng lưng:
- Thế nào, không phục hả? Lời nói vừa rồi chính là tôi nói, tôi chịu trách nhiệm. Cục Điện lực, Cục Thủy lực cắt điện cắt nước, có bản lĩnh đi giải quyết đã rồi nói sau.
Vừa dứt lời, chợt nghe thấy có người ở xa xa hô lớn:
- Có điện, có nước rồi.
Thiên Văn biến sắc, còn định nói cái gì, chợt nghe đến bên ngoài truyền đến tiếng nổ ù ù, chỉ thấy các loại thiết bị hạng nặng xếp thành một hàng dài, chậm rãi mà tiến vào sân. Ở sau các thiết bị hạng nặng, là một chiếc xe tải hạng nặng vận chuyển các loại vật liệu xây dựng, khí thế to lớn, cảnh tượng kinh người, thổi quét bụi đất tung đầy trời, dường như có uy phong che trời phủ đất.
Thiên Văn sợ ngây người, làm sao có thể? Chẳng phải nói mọi hướng liên hiệp hành động, phải phá hoại Trương Vưu, khiến gã là người đầu tiên tổn hại ích lợi mọi mặt. Không thể, cho dù là có người ra mặt giải quyết các phòng ban chính phủ, các thương nhân cho thuê thiết bị, bán vật liệu xây dựng, chính phủ lại không có biện pháp cưỡng chế nào ép buộc bọn họ phải bán cho Trương Vưu... Rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì?
Trương Vưu mừng rỡ, xúc động không biết nói cái gì cho phải:
- Thư ký Từ, rất cảm tạ, rất cảm tạ...
Thư ký Từ? Thiên Văn hồi tỉnh, Từ Tử Kỳ, thư ký của nhân vật thứ hai thành phố Thiên Trạch? Gã há miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì thêm, Từ Tử Kỳ đã lạnh lùng mà nói một câu:
- Vừa rồi anh cố ý gây khó dễ nhà đầu tư khai thác phát triển, cản trở việc khởi công bình thường của công trình nhà ở cho người thu nhập thấp, đã được đài truyền hình ghi nhận lại, bản tin buổi tối sẽ đưa tin. Trưởng phòng Thiên, buổi tối nhớ thưởng thức cho kỹ nhé.
Ngọn lửa đầu tiên của vị quan mới nhậm chức Thị trưởng Hạ, chính thức nhen nhóm.