THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN

Đường Tâm Lạc cho rằng, lời nói này của mình làm cho Lục Dục Thần vô cùng hài lòng.

Ai ngờ, nghe xong lời của cô, chẳng những Lục Dục Thần không có biểu lộ ra bất cứ cảm xúc gì hài lòng, ngược lại ánh mắt trầm lạnh bình tĩnh nhìn cô.

Mãi đến khi thấy da đầu cô run lên, đáy lòng run lên, anh mới lạnh lùng thu hồi tầm mắt, không nói được một lời đứng lên.

Anh muốn đi đâu?

Đường Tâm Lạc muốn gọi anh lại, giọng nói lại bị mắc nghẹn trong cổ họng, chỉ có thể trơ mắt mình anh mang theo bộ mặt u ám đi ra khỏi phòng ngủ.

Anh như vậy, là đang tức giận sao?

Đường Tâm Lạc không hiểu Lục Dục Thần tức cái gì…

Rõ ràng cô làm rất khá, chẳng lẽ cái này không phải là anh hi vọng sao?

Không hỏi hành tung của anh, cũng không quấy rầy anh, chuyên tâm sắm tốt vai Lục phu nhân.

Đường Tâm Lạc bực bội xoa xoa huyệt thái dương, thật sự không hiểu Lục Dục Thần tức cái gì.

Rõ ràng toàn bộ đều làm dựa theo yêu cầu của anh, vì sao anh lại phải lộ ra loại ánh mắt này.

Thật giống như, anh vô cùng quan tâm để ý đến cô.

Chẳng lẽ anh không biết, ánh mắt như vậy, để cho cô không cẩn thận nghĩ nhiều, không nghĩ sẽ sa chân vào vũng bùn sao?

Đường Tâm Lạc nằm ở trên giường một lúc lâu sau mới xuống nhà, sau khi cô xuống nhà, không thấy Lục Dục Thần, chỉ thấy vú Trương mang theo vẻ mặt ý cười.

“Thiếu phu nhân cô tỉnh rồi? Mau mau, tôi đang chuẩn bị đi lên tầng gọi cô đây.”

Vú Trương lôi kéo cô ngồi trên ghế sofa, ân cần bày ra một đống sách nhỏ để cho cô chọn lựa.

“Thiếu phu nhân, từ tối hôm qua đến bây giờ cô chưa ăn cái gì, nhất định là đói bụng? Tôi để cho phòng bếp nấu cháo hoa, cô yên tâm, cháo hoa này là bà chủ đặc biệt gọi điện thoại chỉ đạo nấu, chắc chắn làm cho cô ăn không khó chịu…Còn có những sách này, đều là thiếu gia cho người đưa tới cho cô, cô từ từ chọn, thích cái gì liền vạch ra, toàn bộ để cho người tối nay đưa đến.”

Đường Tâm Lạc nghe được mờ mịt, tùy tiện lấy một cuốn xem.

Vừa mở ra, tất cả đều là siêu xe xa hoa mới ra, có lẽ là được chuyên gia thu thập đóng lại thành sách, mỗi một trang đều là một loại ảnh chụp siêu xe cộng thêm một đống lớn số liệu và màu sắc chế tạo chuyên nghiệp.

Đường Tâm Lạc xem không hiểu, hoài nghi hỏi vú Trương, “Đây là cái gì?”

Vú trương đang bưng bát cháo đến, để ở trên bàn.

Bà xem sách trong tay Đường Tâm Lạc, cao hứng nói, “Những thứ này thiếu gia cho người đưa đến, nói là để cho thiếu phu nhân tùy tiện chọn, thích cái gì liền chọn.”

Đường Tâm Lạc không nhịn được nhíu mày, phương thức người đàn ông này tặng “Quà tặng”, có phải là không chú ý hay không?

Bỏ quyển sách kia xuống, Đường Tâm Lạc tùy ý rút một vài cái ra, phát hiện mỗi một bản bên trong đều khác nhau.

Ngoài siêu xe, lễ phục, trang sức châu báu ra, thậm chí còn có dụng cụ quý, thú cưng, khu nhà cao cấp.

Tóm lại, các mặt, cần gì đều có, dường như ăn, mặc, ở, đi lại đều bao hàm cùng lúc.

Vú Trương cười tít mắt đem cái nắp tô cháo hoa mở ra, nhẹ nhàng dùng thìa khuấy cho nguội.

“Thiếu phu nhân, thực sự thiếu gia rất đau lòng cô. Tối hôm qua trở về biệt thự biết cô bị bệnh, sắc mặt kia đau cô xem ra quá nhạy cảm. Hơn nửa đêm, vẫn luôn canh giữ bên cạnh cô, mãi cho đến khi truyền hết tự mình rút kim tiêm, lại lau người cho cô mới nằm ngủ. Thiếu phu nhân, tôi ở Lục gia nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên: Nhìn thấy thiếu gia chăm sóc người khác. Thiếu gia đối với cô, thật sự không giống nhau.”

Đường Tâm Lạc nghe được vú trương nói, đôi mắt giật giật, cô cũng không nghĩ đến Lục Dục Thần sẽ đặc biệt chăm sóc cô đến nửa đêm.

Nhưng mà, lại có thể đại biểu cái gì?

Có lẽ, chỉ là anh đang khẩn trương cái bụng của cô thôi.

“Vú Trương, tôi đói bụng, mấy thứ này tối lại xem...Ăn trước cháo đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc