THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Đường Nhược Lan cùng Đường Mật thấy bà Đường không đúng, chỉ cho rằng bà cố ý bik bệnh.

Lập tức phối hợp ôm lấy bà ta kêu to.

Hai người đang muốn khóc lóc kể lể Đường Tâm Lạc cùng Lục Dục Thần bất hiếu.

Chỉ nghe ào một tiếng.

Bà Đường đem tất cả những thứ vừa aen xong phun ra.

Đường Nhược Lan cùng Đường Mật tránh không kịp bị Bà Đường nôn ra cả người.

“Mẹ---mẹ làm gì vậy, nôn hết cả lên người con!”Đường Nhược Lan theo bản năng đẩy bà Đường ra.

Đường Mật cũng chán ghét, trong miệng còn nói, “Đây là bộ váy cháu mua mấy chục vạn, bà nôi đúng là không có mắt!”BÀ Đường bị hai người hất đứng còn không vững liền ngã xuống đất.

Khách khứa thấy một màn như vậy trong lòng đều khinh thường hai mẹ con Đường Nhược Lan.

Nói đến cùng bà Đường làm nhiều việc như vậy còn không phải vì mẹ con Đường Nhược Lan.

Kết quả hai người lại đối như vậy với bà Đường.

Rất nhanh, người của khách sạn cho người đến dọn dẹp.

Lục Thất đưa người đến ném mẹ con Đường Nhược Lan ra ngoàiCÒn Đường Xuân Phương vẫn được gọi xe cấp cứu đưa bà ta đi bệnh viện.


Chỉ là bà ta đã lớn tuổi bây giờ như vậy nhưng tương lai cũng không biết được.

*Một trò khôi hài trong bữa tiệc cũng khôbg ảnh hưởng đến tâm trạng của chủ nhân cùng khách khứa trong bữa tiệc.

Mà Lục Dục Thần đã đưa Đường Tâm Lạc về ngồi ở bàn thứ nhất, khóe miệng cười cười nhìn nhà Lục kình Hạo kính rượu.

Quy củ của gia tộc họ LụcPhu nhân nhà lớn vào cửa, các chi của gia tộc đều phải đến châm trà rót nứic.

Đây là quy định trăm năm của Lục gia, bất kể là ai cũng không thoát đượcVừa rồi, Đường Tâm Lạc đã uống trà của các nhánh khác đến kính.

Bây giờ cũng đến lượt chi thứ tư của Lục gia.

…“Thiếu phu nhân, tôi là Lục Chí Hạ, là gia chủ chi thứ tư của Lục gia.

” Lục Chí Hạ sắc mặt phức tạo nhìn Đường Tâm Lạc trước mắt.

Ông ta bưng chén trà, hơi khom người dâng trà lêb.

Đường Tâm Lạc đối với vị bố chồng này cũng không tệ lắm.

Ít nhất lúc cô ở cùng Lục Kình Hạo nửa năm, ông chưa bao giờ cố ý làm nhục cô.

“Ừ.

” Đường Tâm Lạc nhận chén trà, chỉ dính miệng rồi buông.

Phụ nữ có thai kỵ trà, cô cũng chỉ làm bộ chứ không uống.


Uống trà xong theo quy củ, Lục Chí Hạ kiền giiới thiệu thành viên gia đình mình.

Đây cũng là quy đinh tổ tiên truyền lại.

Bởi vì gia tộc Lục gia quá nhiều người.

Phu nhân qua cửa cần biết người phụ trách các chi, và người đó giới thiệu các thành viên trong nhà mình.

Nguyên nhân là để phòng khi xảy ra xung đột lại xuất hiện tình huống người nhà đánh người nhà.

Giống như ba tháng trước, Cung Tuyết Mị cùng Lụ Chỉ Nghi thấy Lục Dục Thần không chào hỏi còn gây chuyện.

CHính là bởi vì, khi Lục Dục Thần kế thừa gia chủ.

HAI người bà ta còn chưa vào cửa Lục gia cho nên không biết.

“Thiếu phu nhân, đây là con trai lớn của tôi, Lục Kình Hạo.

”Lục Chí Hạ khẽ ngiêng người nhường vị trí cho Lục Kình Hạo.

Lục Kình Hạo nghe gọi tên lậo tức đi vào.

Dáng người cao lớn lập tức bao phủ cả người Đường Tâm Lạc.

Lục Chí Hạ đột nhiên phát hiện, Lục Kình Hạo bước quá lớn.

Một bước của anh ta liền đến trước mặt Đường Tâm Lạc.

Khoảng cách giữa hai người không đến một mét.

Khoảng cách như vậy, hiển nhiên qúa mạo phạm.

.


Bình luận

Truyện đang đọc