Cùng lúc đó, tại một chổ khác.
Trong biệt thự Lam Loan Nhã Uyển.
Cố Huyên Nhi và bà Lý đang tham quan biệt thự.
“Tiểu thư Huyên Nhi, trong khoảng thời gian này thiếu gia an bài cho ngài ở phòng của khách, ủy khuất ngài rồi.
Chờ thiếu gia hoàn thành thủ tục ly hôn, thì ngài có thể quang minh chính đại dọn vào phòng ngủ của Lục gia.
”Bà Lý luôn luôn ở nước M, phụ trách chăm nom sản nghiệp của Lục gia bên đó, lâu lâu cũng chăm sóc cho Cố Huyên Nhi.
Lâu ngày ở chung, cộng thêm Cố Huyên Nhi cố ý nịnh nọt, bà liền xem Cố Huyên Nhi như con gái của mình.
Lần này Cố Huyên Nhi về nước tiếp nhận khôi phục trị liệu.
Thẩm Uyển không thể đi theo, liền mời bà Lý bồi cô trở về.
Bà Lý thật tình yêu thương Cố Huyên Nhi.
Vì thiên vị Cố Huyên Nhi, tự nhiên bà Lý liền xem Đường Tâm Lạc là người thứ ba xen vào tình cảm giữa Cố Huyên Nhi và Lục Dục Thần.
“Bà Lý, đừng nói như vậy! Dục Thần đồng ý cho tôi đến biệt thự, tôi đã.
.
Rất cảm động.
Tôi biết Dục Thần cũng không an nhàn gì, nên tôi không muốn phiền đến anh ấy nữa.
”“Haizz, tiểu thư Huyên Nhi, ngài suy nghĩ quá nhiều vì thiếu gia rồi.
Luôn luôn ủy khuất bản thân! ”Sau khi Cố Huyên Nhi về nước, cho rằng, Lục Dục Thần đã triệt để thay lòng đổi dạ với mình.
Cái này khiến cô vô cùng lo lắng, đồng thời cũng hận Đường Tâm Lạc thấu xương.
Dù biết, cảnh sát vẫn đang truy tìm tung tích của đám bắt cóc kia.
Nhưng vì diệt trừ Đường Tâm Lạc, cô vẫn nguyện ý làm, xém chút đã âm thầm liên lạc với chú Trung, xin ông phái người, xử lý cô gái kia.
May thay! Khi cô sắp mất kiên nhẫn, thì đột nhiên Lục Dục Thần thay đổi thái độ với cô.
Gần như Lục Dục Thần ném cái cô gái kia ra sau đầu.
Mỗi ngày đều ở cùng cô.
Mang cô đi tiệc rượu, mua sắm, cho dù đi đâu, cũng mang cô theo.
Hôm nay, trực tiếp cho người đưa cô đến Lam Loan Nhã Uyển ở.
Cố Huyên Nhi cảm thấy, bây giờ tình thế của mình ngày càng tốt.
Xem ra, Tống Tú Lan nói đúng.
Cô gái Đường Tâm Lạc kia cũng quá kiêu ngạo, sau khi cãi nhau với Lục Dục Thần, liền chuyển về nhà ngoại ở, muốn Lục Dục Thần phải cúi đầu.
Ai biết hiện tại, biến khéo thành vụng.
Không những Lục Dục Thần không cúi đầu, mà còn dần dần xa lánh cô ta.
Cố Huyên Nhi ngồi trên giường trong phòng, đắc ý nghĩ về cục diện hiện tại.
Sau khi bà Lý ra ngoài, nụ cười trong mắt của cô ta rút đi, lộ ra lạng lùng cùng tính toán.
Vị trí Lục phu nhân, cô -Cố Huyên Nhi, nắm chắc rồi.
*Cố Huyên Nhi ngoan ngoãn ngồi trong phòng, không đi loạn khắp nơi, cũng không bày ra bộ dạng nữ chủ nhân cao ngạo.
Lúc cô ở trong biệt thự, liền phát hiện.
Người làm trong biệt thự, đều nhìn cô bằng ánh mắt không mấy thân thiện.
A, đều là một đám mắt mù, còn chưa biết, bầu trời ở Lục gia đã thay đổi rồi sao.
Tuy trong lòng bất mãn với mấy người này, nhưng Cố Huyên Nhi vẫn không biểu hiện ra ngoài.
Chẳng những không biểu hiện ra, ngược lại còn giả bộ sợ hãi, làm bộ không dám tiếp xúc với người khác.
Mãi cho đến khi chuẩn bị ăn cơm tối, vì không ai bảo cô xuống ăn cơm, nên cô vẫn luôn ở trong phòng, không dám xuống.
Lúc này, sau khi mua đồ thì bà Lý trở về.
Vào biệt thự, đồ ăn chưa dọn ra, cũng không có ai gọi Cố Huyên Nhi xuống ăn cơm, bà Lý liền nổi giận.
Bà triệu tập tất cả người hầu lại, đen mặt răn dạy.
“Xảy ra chuyện gì, thiếu gia không ở nhà, các người liền muốn chiếu cố tiểu thư Huyên Nhi như vậy sao? Tôi nghe nói các người đều là một tay bà Trương đào tạo, chẳng lẽ bà Trương không dạy các người lễ tiếp đãi khách sao? Tôi nói cho các người biết, nếu còn như vậy một lần nữa, đừng trách tôi trở mặt đuổi người!”.