THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


“Huyên Nhi, con yên tâm, lần phẫu thuật này rất thành công.

Quan trọng nhất bây giờ là con an tâm điều dưỡng thân thể, tương lai gả cho Dục Thần, sinh hạ con cho cậu ta.


Chuyện người phụ nữ kia mẹ sẽ giải quyết.

Huyên Nhi chỉ cần lo dưỡng bệnh thôi, chuyện khác mẹ sẽ giải quyết thỏa đáng giúp con.”Huyên Nhi của bà thật sự là quá đơn thuần.Người phụ nữ kia nếu đã chiếm vị trí nhỏ trong lòng Dục Thần, làm sao còn có thể để cô ta sinh ra con thừa kế của nhà họ Lục!Nếu như vậy thật, dù bây giờ bọn họ có tách ra, tương lai không chừng sẽ…..Cố Huyên Nhi làm bộ vô tội ôm Thẩm Uyển, không nói lời nào.Thấy Thẩm Uyển từ trước đến nay dịu dàng, đáy mắt lại dần ngưng tụ sự âm ngoan, lúc này mới yên tâm một lần nữa chôn đầu xuống.Rất tốt…Người phụ nữ kia cứ chờ xem trò hay đi.*Lục Dục Thần mới ra khỏi phòng Cố Huyên Nhi, Mạnh Trạch đã đi đến.Anh ta tới gần bên người Lục Dục Thần, nhỏ giọng nói.“Lục gia, dù dùng trọng hình hai bác sĩ kia vẫn một mực khai họ chỉ mới nổi lên ác ý, cũng không có dùng kim tiêm ngược đãi Cố tiểu thư, càng không có tiêm thuốc cho cô ấy.

Bọn họ chỉ thừa nhận chính mình từng ra tay nhẹ với Cố tiểu thư….”Nói đến điều này thanh âm Mạnh Trạch càng thấp hơn: “Xem ra Lục gia nghi ngờ không sai, Cố tiểu thư….Nói dối.”Mạnh Trạch như thế nào cũng không nghĩ tới, nhìn Cố Huyên Nhi nhu nhược trong sáng như vậy lại có thể nói dối.Cô ta hẳn là cũng biết, cô ta nói như vậy nếu dựa theo thủ đoạn hành sự của Lục gia, hai bác sĩ kia sẽ bị xử lý như thế nào.Nếu không phải Lục gia đột nhiên nổi lên nghi ngờ với cô ra, nói không chừng hai người kia đã trở thành thịt nát.Lục Dục Thần nghe được báo cáo của Mạnh Trạch, sắc mặt lạnh lùng như vậy, cũng không hề ngạc nhiên.Anh từ sớm đã đoán được kết quả.Mạnh Trạch thấy Lục Dục Thần không nói lời nào, chỉ là ngưng mi đi phía trước, anh ta đành phải cố gắng đuổi theo.“Lục gia, hiện tại phải xử lý như thế nào? Cố tiểu thư rõ ràng đã nói dối, cô ta chẳng những ác với người khác, đối với mình càng ác hơn.


Có thể hành hạ cánh tay mình ra nhiều lỗ kim như vậy, người phụ nữ như vậy ngài thật sự muốn……”“Mạnh Trạch.” Lục Dục Thần đột nhiên dừng lại bước chân.Anh quay đầu lại, nhìn Mạnh Trạch với ánh mắt không có độ ấm.“Cậu nói xem, khi nào anh ta sẽ trở về?”Mạnh Trạch há mồm, muốn trả lời, cánh môi lại bắt đầu run lên, “Lục gia, ngài là nói vị kia……”“Không, tôi nói không phải anh ta.

Anh ta sớm hay muộn đều sẽ trở về, nãi nãi vì cái gì mỗi năm đều phải đi chùa Thanh Long, còn không phải để cho người ngoài biết thân phận của mình sao? Lại chờ đến khi lão thái thái không được nữa, anh ta sẽ trở lại.”Mạnh Trạch lúc này, cỡ nào hy vọng Lục gia nói đúng.Chính là, anh ta lúc này đột nhiên hiểu được.‘Anh ta’ trong miệng Lục gia cũng không phải người lão thái thái đang áp chế.“Lục gia, chuyện này anh có hỏi qua viện trưởng Lâm chưa? Có thể sẽ bị…..”Lục Dục Thần môi mỏng cong lên một ý tứ không rõ ràng: “Không có ai hiểu rõ khi nào anh ta trở về hơn tôi, nhiều nhất là chín tháng nữa thôi.

Tôi có thể cảm giác được anh ta đang rục rịch, cho nên…..


Cố Huyên Nhi thì mặc kệ Cố Huyên Nhi đi, chỉ cần không phải Tiểu Lạc là được.”Nói xong câu nay Lục Dục Thần không nói thêm lời nào nữa, đi thẳng.Mạnh Trạch đứng tại chỗ, thật lâu không thể tiêu hóa lời nói mới vừa rồi.Cho nên……Ý Lục gia là mặc kệ Cố Huyên Nhi, thật sự muốn cho người tâm cơ sâu nặng như vậy trở thành gia chủ phu nhân?Mạnh Trạch còn muốn đuổi theo khuyên vài câu.Nhưng anh ta biết.Thiếu gia sắp xếp nhu vậy mới là tốt nhất.Người kia nguy hiểm như vậy.Hơn nữa lão thái thài ngày càng già yếu, lại trở về một người như vậy.Đến lúc đó, thiếu gia không còn ở đó nữa.Đường tiểu thư ở nhà họ Lục đối mặt với hai người như vậy, thiếu gia sao an tâm được?!.


Bình luận

Truyện đang đọc