THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Editor: Thùy Trang NguyễnVạn Vi Vi ngồi trong xe, nghĩ rất tốt rồi.Chuyện tối ngày hôm qua đối sự nghiệp của cô là một đả kích nghiêm trọng, nhưng coi như nghiêm trọng đến đâu chỉ cần mình có thể trong xế chiều hôm nay xuất hiện ở buổi họp báo, lấy một tư thái tuyệt mỹ xuất hiện.

Tất cả lời đồn đều sẽ tự sụp đổ.Dưới cái nhìn của cô, khuôn mặt, chính là quân bài amnhj mẽ nhất của một người phụ nữ.


Khuôn mặt không hoàn mỹ sẽ không thể được đại chúng yêu thích, càng không thể đạt được trái tim của người đàn ông.Cũng bởi vì nguyên nhân này, tối hôm qua sau khi được người đại diện mang đi, cô không có lựa chọn trước tiên đi Lục gia tìm viện binh, mà chính là trước tiên khẩn trương đi bệnh viện, trị liệu mặt mình.Khi cô đem mặt chữa cho tốt về sau, mới nghĩ đến nên đi Lục gia rồi.Xe dừng trước cửa Lục gia, cô vừa mới từ trên xe bước xuống, quản gia liền vội vội vàng vàng đón."Vạn tiểu thư, thiếu gia nhà chúng tôi đâu...!Từ sáng sớm tới giờ phu nhân đều đang tìm cậu ấy, cậu ấy đi đâu?"Cung Tuyết Mị còn không biết trên Weibo đang huyên náo xôn xao chuyện Vạn Vi Vi bị hủy dung.Hôm nay bà sắp xếp một buổi xem mắt cho Lục Kình Hạo, kết quả sáng sớm dậy liền không có gặp Lục Kình Hạo đâu.Cung Tuyết Mị lập tức liền nghĩ đến Vạn Vi Vi, Lục Kình Hạo khẳng định là bị Vạn Vi Vi cái tiện nhân kia kéo ra ngoài qua đêm rồi.Nghĩ đến cái tiện nhân ỷ vào mình mang thai dã loại của Lục gia kia, liền muốn gả vào nhà bọn họ, Cung Tuyết Mị không vui phân phó để quản gia chờ ở cửa.

Một khi nhìn thấy Lục Kình Hạo trở về, liền lập tức đến thông báo cho mình.Lục Chí Hạ đi công tác không ở nhà, Lục Chỉ Nghi còn chưa rời giường, lúc này trong nhà ăn nhà họ Lục chỉ có một mình Cung Tuyết Mị đang ăn điểm tâm."Phu nhân...!Vạn tiểu thư tới, cô ấy...!Cô ấy nói có lời muốn nói cùng phu nhân."Thanh âm của quản gia có chút run rẩy, theo đạo lý ông không nên mang Vạn Vi Vi tiến vào.

Nhưng Vạn Vi Vi vừa rồi lộ ra lại làm cho có cảm giác đáng sợ.Cung Tuyết Mị nhìn thấy Vạn Vi Vi tỏ vẻ thanh thuần đứng ở đây, không khỏi nhăn nhăn lông mày.Cô gái này tuy bộ dạng không tệ, nhưng thân phận thực sự khó có cảm giác thanh nhã.Bà nhịn không được quát lớn: "Vạn tiểu thư, ai bảo cô tới nơi này? Lần trước tôi đã nói rất rõ rang với cô, với thân phận của cô, đời này cũng đừng nghĩ tiến vào cửa Lục gia."Cung Tuyết Mị nhìn thấy Vạn Vi Vi, phản ứng đầu tiên chính là cô lại muốn đến cửa giả bộ đáng thương xin tha."Bác gái, cháu biết Lục gia không chào đón cháu...!Nhưng, hôm nay cháu tới cũng là bất đắc dĩ.


Xin bác, nhanh cứu Kình Hạo đi, Kình Hạo… ."Nghe việc liên quan đến Lục Kình Hạo, Cung Tuyết Mị lập tức liền từ chỗ ngồi bật lên : "Cô nói chậm một chút, Kình Hạo làm sao vậy! ?"Bà liền biết, Kình Hạo là cùng người phụ nữ này lêu lổng đi.Vạn Vi Vi đem lời kịch đã chuẩn bị, nói: "Kình Hạo...!Kình Hạo bị người của Đường Tâm Lạc bắt đi...!Cháu cũng không biết anh ấy hiện tại ở đâu...!Bác gái, bác nhất định phải mau cứu Kình Hạo!""Đường Tâm Lạc? Cái tiểu tiện nhân kia, cô ta làm sao có năng lực phái người bắt Kình Hạo đi...""Cô ta đương nhiên không có năng lực kia, nhưng cô ta...!Cô ta gần nhất bợ đỡ được đại nhân vật.

Có lẽ là vẫn còn hận Kình Hạo, chúng cháu chỉ ngẫu nhiên gặp phải cô ta, cô ta liền phái người bắt Kình Hạo, nói là muốn dạy dỗ một chút."Cung Tuyết Mị nghe con trai bảo bối của mình bị người giáo huấn, lập tức gấp gáp nói: " Đường Tâm Lạc cái tiểu tiện nhân kia, Lục gia chúng ta thật sự là tám đời xui xẻo mới có thể cưới một người như vậy."Nghĩ đến Đường Tâm Lạc, bà nhìn sắc mặt Vạn Vi Vi không khỏi hòa hoãn một chút.Thấy trên mặt Vạn Vi Vi có vết thương, nhịn không được hỏi: "Vết thương trên mặt cô cùng là tiện nhân kia làm?"Vạn Vi Vi vuốt mặt nói: "Vết thương của cháu không sao, chỉ cần có thể cứu Kình Hạo, vết thương có nặng hơn nữa cháu cũng không sợ.

Bác gái, đều tại cháu...!Nếu cháu lại theo sát một chút, liền sẽ tìm thấy chỗ họ nhốt Kình Hạo.


Nhưng bọn họ lúc đó quá hung dữ, lại đem cháu đánh cho hồ đồ, cháu mới có thể mất dấu họ".


Bình luận

Truyện đang đọc