THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Khi anh ấy muốn nhìn rõ, bóng người nhỏ bé hồng phấn ấy rốt cuộc là ai.Chỗ bụng dưới, bỗng nhiên, cảm thấy nóng rang, rối loạn.Có một bàn tay bé nhỏ mỏng manh, đang di chuyển khắp nơi trên người của anh ấy.Từ ngực đến bụng, tiếp tục đi xuống nữa......Lục Dục Thần chợt mở trần mắt, hung hăng cầm lấy cánh tay phóng túng này.“A......!Dục Thần ca ca, anh làm gì vậy, anh làm người ta đau rồi này!”“Em......” Lục Dục Thần nhìn người phụ nữ trước mặt một cách nghi ngờ.Đồ buộc tóc màu hồng、chiếc đầm màu hồng, trên cổ có đeo một sợi dây chuyền thủy tinh vàng, đang làm bộ đáng thương, nhìn anh với một khuôn mặt đầy nước mắt.“Dục Thần ca ca, anh làm sao thế......!Anh không nhận ra người ta rồi ư?” Người phụ nữ bé nhỏ cắn môi dưới, nũng nĩu mà nói.Hình dáng đó, hoàn toàn giống với hình bóng hồng phấn ở trong kí ức của anh.“Em là......” Trên khuôn mặt tuấn tú khôi ngô của Lục Dục Thần, lần đầu tiên, lộ ra vẻ mặt hoang mang.Anh ấy không tự chủ, buông ngón tay ra.Cụp mắt xuống, nhìn người phụ nữ bé nhỏ đang ở trong lòng.Đây rõ ràng, là thiên sứ nhỏ trong kí ức của anh ấy.Anh ấy có thể cảm nhận được, cơ thể của mình đang kêu gào vì người phụ nữ này.Khắp người của anh, đều là cảm giác nóng rang không thể đè nén được.Nhưng đồng thời, nội tâm lại trào dâng một cảm giác chán ghét.Muốn người phụ nữ này, xéo khỏi người của anh ấy.Muốn người phụ nữ này im miệng, không được khóc nữa.Đó là sự chán ghét, trào ra từ trong nội tâm sâu thẩm.Giống như là con quái thú đang điên cuồng gào thét!“Dục Thần ca ca, em là Huyên Nhi......!Là Huyên Nhi mà anh thích nhất, là thiên sứ nhỏ của anh.”“Huhu......!Dục Thần ca ca, người của anh nóng quá đi......!Có phải là nóng lắm không? Anh đừng sợ, Huyên Nhi giúp anh cởi hết quần áo ra nha, cởi ra sẽ không nóng nữa.”Cố Huyên Nhi tiếp tục cởi áo của Lục Dục Thần ra, nhưng vẫn chưa cởi xong chiếc áo trên người ra.Đã thấy anh ấy đang trừng mắt nhìn, nhưng cũng không hề ngăn cản.Cố Huyên Nhi càng trắng trợn hơn nữa, dời tay xuống, muốn thay anh ấy cởi dây nịt.Ai biết, tay mới chạm vào khóa dây nịt, lại bị người đàn ông nắm chặt cánh tay.“Cô làm gì?” Anh ấy lạnh lùng hỏi.Trên thực tế, đang cố gắng kiềm chế hành động xé nát bộ lễ phục người phụ nữ đang mặc ở trên người.“Em......!Dục Thần ca ca, em thấy anh toàn thân nóng rang, em sợ anh nóng......!Anh xem, cơ thể của anh nóng lắm đấy, cứ tiếp tục như vậy em sợ anh sốt đến hư não.”“Nóng?”“Đúng vậy.



Chẳng lẽ anh không cảm thấy sao? Cơ thể của anh đang nóng rang, nhưng mà da của em, lại rất là lạnh......!Anh cầm chặt tay của em không buông, có phải cảm thấy dễ chịu lắm phải không?”Cố Huyên Nhi không nói thì không sao, cô ta mới nhắc đến, Lục Dục Thần cũng cảm thấy, ngón tay của mình, đang truyền đến cảm giác mát lạnh thoải mái.Đúng vậy......Rất nóng.Lòng ngực, giống như là có một con quái thú nóng rang, đang gào thét điên cuồng.Nếu như còn không cho anh ấy dễ chịu, còn không cho anh ấy hạ nhiệt, anh ấy sẽ bị xé tan nát đấy.Lục Dục Thần nhìn bàn tay phải của mình một cách ngẩn ngơ.Bàn tay phải ấy, đang nắm chặt cánh tay trắng nõn mềm mại của Cố Huyên Nhi.“Dục Thần ca ca, có phải cảm thấy, nắm chặt tay của em, rất là dễ chịu?” Cố Huyên Nhi từng bước cám dỗ người đàn ông trước mặt.Đúng vậy.Lục Dục Thần không nhịn được trả lời ở trong lòng.Cảm giác này, rất là thoải mái, rất là thoải mái......Nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Lục Dục Thần có chút thay đổi, trên khóe miệng của Cố Huyên Nhi lộ ra một nụ cười đắc ý.Cô ta đúng là may mắn vô cùng, trong giây phút mấu chốt, đổi đi ka-82-ti của Lục Ái Đồng cho cô.Lục Dục Thần là chỗ dựa của cô ta, cô ta không dám đem loại thuốc mạnh đến vậy cho Lục Dục Thần uống..


Bình luận

Truyện đang đọc