THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


"Chuyện không liên quan đến Kiều thiếu..Là em muốn biết, chuyện quá khứ của anh và Cố tiểu thư, nên mới đến hỏi Kiều thiếu."Cô sợ Lục Dục Thần giận chó đánh mèo Kiều Mạc Hàn, liền vội vàng nói rõ.Lục Dục Thần thở dài:"Anh đã nói với em, anh và cô ta không có gì hết.""Ừm, em biết rồi." Đường Tâm Lạc gật đầu:"Kiều thiếu đã nói với em cô ta có ân với anh, nên anh đối tốt với cô ta là điều dĩ nhiên."Lục Dục Thần nghe cô nói, khẽ nhíu mày.

Liếc nhìn Kiều Mạc Hàn.Kiều Mạc Hàn vội khoát tay:"Tớ cam đoan, những gì tớ nói đều như cậu nói, tuyệt không có nói xấu cậu."Không chỉ chuyện nói xấu không đâu, cả chuyện đánh giá của Lục Dục Thần với Cố Huyên Nhi anh cũng không dám nói.Có anh em như vậy, tuyệt đối phải có nghĩa khí.Lục Dục Thần lạnh lẽo nhìn Kiều Mạc Hàn, sau đó lại quay đầu nhìn lại Đường Tâm Lạc.Nhìn cô, khuôn mặt tuấn mỹ liền nhu hòa hơn rất nhiều:"Đừng suy nghĩ lung tung.


Nghe anh nói, từ đầu đến giờ, anh không hề có tình cảm nam nữ với Cố Huyên Nhi.

Người anh thích, chỉ có em."Đường Tâm Lạc có chút sững sờ, không nghĩ tới Lục Dục Thần sẽ nói như vậy.Sau khi sững sờ, liền ổn định lại.Hiện tại cô có thể khẳng định Lục Dục Thần thật lòng với cô, cho dù anh không nhắc nhỡ, cô cũng không nghĩ lung tung.Đường Tâm Lạc nhìn anh, gật đầu:"Anh yên tâm, em hiểu mà.""Ngoan." Anh xoa đầu cô, xong hôn lên trán cô một cái:"Em hiểu thì tốt rồi."Đường Tâm Lạc đưa tay ôm anh:"Nhưng mà, cho dù hiểu, anh cũng không thể cố ý cùng cô gái khác chọc giận em.


Em biết, chuyện tại cửa bệnh viện, là anh cố ý, phải không? Anh muốn cho em ăn dấm, nhưng làm vậy, em không thích..."Cô dựa vào ngực anh, có chút ủy khuất nói.Lục Dục Thần nghe vậy, hơi nhíu mày.

Sau đó liền ôm cô càng chặt hơn.Là anh không tốt, để cô đang mang thai còn lo lắng đề phòng.Cho dù làm vậy là muốn hấp dẫn lực chú ý của cô, cũng quá không đúng."Ừm...Em yên tâm, về sau anh sẽ không làm vậy nữa,"Đường Tâm Lạc nghe anh nói, mũi hơi xót.Còn định hỏi anh có chuyện gì dấu diếm mình không thì đột nhiên y tá bước vào thông báo chuẩn bị làm kiểm tra.Sau khi Đường Tâm Lạc đi, thì Lục Dục Thần nhìn ba người Kiều Mạc Hàn, Tô Tình và Kiều Nhân Nhân.Sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.*"Lục Dục Thần, anh có ý gì? Anh muốn chúng tôi gạt Tâm Lạc, còn anh thì đưa Cố Huyên Nhi qua nhà anh ở?"Sau khi Đường Tâm Lạc đi, Lục Dục Thần để Lục Thất canh chừng ở cửa, anh một mình đối mặt với ba người, nói ra quyết định của mình."Ừ." Lục Dục Thần nhàn nhạt gật đầu.Thấy anh bình thản như vậy, Tô Tình liền phát hỏa."Lục Dục Thần, cuối cùng anh muốn gì! Tâm Lạc là vợ của anh, trong bụng còn mang con của anh, bây giờ bụng cũng đã lớn, anh lừa gạt cậu ấy thì cũng cho qua đi, giờ anh lại muốn đưa cái cô Cố Huyên Nhi kia về nhà ở.

Anh nói cho tôi biết, rốt cuộc anh đang nghĩ gì trong đầu vậy? Uổng công lần trước, tôi còn giúp anh, lừa Tâm Lạc qua công ty gặp anh, thật sự là tức chết tôi rồi!""Bảo bối, bình tĩnh...Nhất định là có lí do nên Lục Dục Thần mới làm vậy, em đừng kích động." Kiều Mạc Hàn lập tức kéo Tô Tình đang giận đến giơ chân vào trong ngực an ủi..


Bình luận

Truyện đang đọc