"Chuyện đó...Tâm Lạc, Lục Dục Thần nói trong khoảng thời gian này để cậu an tâm dưỡng thai, nghỉ ngơi thật tốt..Sau đó đợi khi anh ta có thời gian sẽ lại đến thăm cậu.""Có thời gian sẽ tới thăm tớ?"Cô thực sự không hiểu, vừa nãy lúc thấy cô, rõ ràng anh còn rất khẩn trương, vì sao xoay lưng lại liền nói những lời này."Tiểu Tình, mọi người có chuyện gạt mình hả?""Không có, thật không có...""Đúng vậy đó chị dâu, Dục Thần mới vừa nãy còn rất tốt, nếu thật sự có việc gì, chúng tôi sao có thể gạt cô...Cô cũng biết chúng tôi luôn đứng về phía cô..Dục Thần vội vàng rời đi là do cậu ấy nhận được một cuộc điện thoại khẩn cấp, nhất định phải nhanh chóng bay ra nước ngoài một chuyến để giải quyết công việc.
Hồi nãy cẫu ấy còn đặc biệt dặn dò chúng tôi trong thời gian này phải chăm sóc cô thật tốt.
Không tin cô cứ hỏi Tình Tình và Nhân Nhân..."Đường Tâm Lạc hoài nghi nhìn về phía Tô Tình cùng Kiều Nhân NhânHai người lập tức gật đầu không ngừng."Đúng! Tâm Lạc, dù cậu không tin Kiều Mặc Hàn thì cũng phải tin tưởng tớ cùng Nhân Nhân chứ."Bời vì có Tô Tình cùng Kiều Nhân Nhân bảo đảm, nghi vấn trong lòng Đường Tâm Lạc mới tạm thời được buông bỏ.Đến tối, Lục Dục Thần gọi điện thoại tới.Biết anh ấy có việc phải gấp gáp ra nước ngoài, nhưng máy bay vừa hạ cánh liện gọi điện thoại cho mình, tảng đá đè nặng ở ngực Đường Tâm Lạc cuối cùng cũng hạ xuống.“Tiểu Lạc, ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai, hiện tại công ty con bên này xảy ra chút chuyện, anh xử lý xong sẽ trở về liền.”“Ừm, em không sao, anh yên tâm đi..
em sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân và con.” Sau khi Đường Tâm Lạc kiểm tra ở bệnh viện, thấy không có gì đáng ngại liền quay về Đường gia.Cô ngồi trên ghế sofa, ôm gối ôm: “Dục Thần, đợi khi anh trở về, chúng ta cùng nhau nói chuyện đi.
Em có chút chuyện, muốn nói với anh.”Ngày đó tại phòng làm việc của anh ở tập đoàn Hoàng Đình còn chưa nói xong.
Cô muốn tiếp tục.Lục Dục Thần có thể thẳng thắn nói chuyện của Cố Huyên Nhi với cô, nhưng lúc đó lại cự tuyệt nói cho cô nguyên nhân muốn bàn bạc việc ly hôn tại dạ tiệc đêm đó.Sau khi cô tức giận và bàng hoàng, liền nghĩ lại lần nữa.Nếu như cứ trốn tránh, không đối mặt, thì bọn họ mãi mãi sẽ không hiểu nhau, ngày càng xa nhau hơn.Cho nên, cô muốn chờ Lục Dục Thần trở về, nói chuyện với anh.Bên kia điện thoại, Lục Dục Thần hơi ngừng thở một chút.
Chỉ tiếc, Đường Tâm Lạc không phát hiện.Qua mấy giây, âm thanh trầm thấp của anh truyền đến.“Được...Chờ khi trở về, chúng ta sẽ nói chuyện.”“Ừm, được!” Đường Tâm Lạc cười ngọt ngào.*Cúp máy, Tô Tình liền đến lại gần cô.Vì chăm sóc cho Đường Tâm Lạc, nên giờ cô cũng ở Đường gia.“Thế nào, chồng nhà cậu nói thế nào?”“Dục Thần nói, bây giờ anh ta đang ở nước ngoài, chờ anh ta xử lý xong chuyện ở đó, sẽ lập tức trở về.”Đường Tâm Lạc đổi một tư thế thoải mái, nhìn Tô Tình:“Tiểu Tình, cậu ở đây với mình, có tiện không? Thật ra, có bà Trương ở đây chăm sóc mình, cậu cũng không cần đến giúp mình đâu.”“A Tâm Lạc, có phải bây giờ cậu ghét bỏ mình hay không, mình rất muốn ở lại cùng cậu mà...”“Ai nha tiểu Tình Tình, làm sao mình có thể ghét cậu chứ.
Chẳng qua là mình nhìn thấy, ánh mắt của Kiều thiếu lúc đưa cậu qua đây, có chút ai oán, mình sợ quấy rầy đến các cậu nên mới hỏi vậy.”“Không cần để ý tên Kiều Mạc Hàn kia...” Tô Tình tùy ý khoát tay:“Tay nghề của bà Trương rất tốt, nên mình muốn ở lại ăn ké đó mà!”Tô Tình nói xong, giả bộ đứng lên như đi ra ngoài rót nước.Trên thực tế thì đang chột dạ, tránh mặt Đường Tâm Lạc.Lục Dục Thần không ở đây, nên Đường Tâm Lạc cũng không về biệt thự của anh.Hiện tại cô lười biếng dọn đồ, nếu như không có ai yêu cầu cô trở về, cô sẽ tiếp tục ở lại Đường gia.Ba người Tô Tình , Kiều Nhân Nhân và Kiều Mạc Hàn đã bàn bạc xong, cuối cùng, Kiều Nhân Nhân và Tô Tình phụ trách chăm sóc Đường Tâm Lạc bên này.Nhất định không cho Đường Tâm Lạc biết, Cố Huyên Nhi muốn dọn vào biệt thự Lam Loan Nhã Uyển..