THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


" Ai cần anh lo.....anh tránh ra!"Thấy Kiều Mạc Hàn sắp dán trên người mình, Tô Tình tức giận đẩy hắn ra.


Đều trách lũ đàn ông thối các anh, làm cái gì cũng không tốt, không nên trêu chọc nhiều oanh oanh yến yến như vậy." Bảo bối, em là bạn gái của Kiều Mạc Hàn anh.....!chính em đã đáp ứng anh, không cho phép đổi ý......""Em cũng chưa nói muốn đổi ý, anh nói chuyện thì nói chuyện, sáp lại gần như vậy làm gì?!"Cái tay không an phận của Kiều Mạc Hàn, sờ eo của Tô Tình, " Tiếp xúc thân mật giữa bạn trai, bạn gái là chuyện rất bình thường.

Huống hồ, anh vì em đến Dục Thần cũng đem bán rồi, em không thể trở mặt không nhận người chứ."Kiều Thiếu ra vẻ đáng thương chớp chớp mắt.

Không ngờ rằng, cặp mắt phượng mê hoặc lòng người của hắn lại làm động tác như vậy.


Không có cảm giác đáng thương , ngược lại còn có một loại mị lực mê người.Tô Tình đỏ mặt, không dám nâng mắt," Em chỉ đáp ứng anh thử qua lại, anh đừng được nước làm tới......!còn nữa, anh đã sớm biết chuyện của Cố Huyên Nhi, tại sao không nói với em trước?"May mà lần trước, khi Tâm Lạc hỏi cô Huyên Nhi là ai, cô ngay cả một chút cảnh giác cũng không có.Nhìn bộ dáng mèo hoang nhỏ tức giận, trong con ngươi đen óng của Kiều Mạc Hàn hiện lên một chút sắc dục.A, chú mèo hoang nhỏ này thật đúng là đáng yêu mê người."Kia không phải là vì em không hỏi anh sao, nếu em hỏi anh sớm một chút anh nhất định sẽ thành thật khai báo, không dám giấu diếm."Kiều Mạc Hàn nói xong, liền không nhịn được hôn lên cặp môi đỏ au của mèo hoang nhỏ kia.

Nhân lúc Tô Tình chưa kịp phản ứng, cánh tay hữu lực thuận thế ôm chặt cô vào lòng, hung hăng hút lấy ngọt ngào của cô."Ân,.......!Kiều Mạc Hàn, đều đã mấy lần rồi......!anh buông ra...."Chỉ tiếc, lời chưa kịp nói ra tất cả đều bị ngăn trở rồi, Kiều Mạc Hàn cường thế tiến công vào trong.Đợi Tô Tình kịp phản ứng thì lại một lần nữa bị Kiều Mạc Hàn ôm lên giường.Những chuyện muốn thông báo cho Đường Tâm Lạc đã không kịp nghẫm nghĩ nữa rồi.Đêm còn rất dài......*Ngày hôm sau, Đường Tâm Lạc tỉnh lại, vừa cùng Kiều Mạc Hàn ăn xong bữa sáng đã bị Trác Nhã Dung sớm không kiềm chế được bắt đi."Từ bây giờ cho tới khi bắt đầu yến hội buổi tối, con dâu đều phải đi theo ta."Biểu hiện của Trác Nhã Dung còn kích động hơn hai người Lục Dục Thần và Đường Tâm Lạc, trước khi cướp người đi đã để lại những lời này.Lục Dục Thần bất đắc dĩ chỉ có thể mặc kệ vợ nhỏ bị mẹ mang đi.Đường Tâm Lạc theo Trác Nhã Dung ra khỏi phòng tổng thống, rất nhanh liền được đưa đến phòng nghỉ ngơi đặc biệt chuẩn bị cho cô.Yến hội tối nay được tổ chức ở phòng tiệc tầng hai của của khách sạn Thất Tinh Quân Ngự.Phòng nghỉ của cô ước chừng khoảng hơn hai trăm mét vuông, ngay tầng trên của phòng tiệc, có thang máy nối thẳng tới phòng tiệc." Tới đây Tâm Lạc, mau tới xem món quà ta thay con chuẩn bị."Trác Nhã Dung nắm tay Đường Tâm Lạc, tự mình mở cửa lớn của phòng nghỉ đặc biệt.Cánh cửa to được mở ra, một đội tạo hình ba mươi người đã đợi tự sớm.


Nhà tạo mẫu tóc, thợ trang điểm, thợ chăm sóc cơ thể, còn có một tổng giám tạo hình chuyên phụ trách tạo hình tổng thể.....Sau khi Đường Tâm Lạc đi vào, tất cả mọi người đều vây quanh cô bắt đầu hành độngTrác Nhã Dung để cô ngoan ngoãn ngồi ở trung tâm, sau đó vỗ tay vài cái, có vài nữ phục vụ mặc trang phục phục vụ chuyên nghiệp đẩy ba bộ lễ phục tới." Nào, Tâm Lạc....!con xem xem, ba bộ lễ phục này con vừa ý bộ nào?"Ba bộ lễ phục tinh tế, quý giá bất phàm,đều ở ngay trước mắt Đường Tâm Lạc.Màu trắng, màu xanh lam, màu hồng, ba loại màu sắc, mỗi loại một vẻ.Trác Nhã Dung mỉm cười giới thiệu."Ba bộ lễ phục này, đều là làm theo vóc dáng của con, sẽ không bị chặt bụng, cũng không quá chật để con cảm thấy không thoải mái, mẹ cảm thấy bộ nào cũng đẹp nên cho người đặt hết, để con tự mình chọn.".


Bình luận

Truyện đang đọc