THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Thật vất vả, cô hai mới dùng thủ đoạn gả cho Cố Tín Hằng.Vốn còn tưởng rằng sau này bà chủ có thể có thêm Cố gia giúp đỡ.Ai ngờ, cô hai chỉ muốn có tình.Sau khi gả cho Cố Tín Hằng một chút cũng không nghĩ đến về giúp cho bà chủ.Sau lại xảy ra chuyện chẳng những cắt đứt quan hệ với Thẩm gia, lại còn đắc tội đại tiểu thư nhà chồng gia tộc Lôi Đinh Đốn.Nghĩ như vậy, ánh mắt chú Trung nhìn Cố Huyên Nhi càng không tốt.Ai, vị tôn tiểu thư này, lại giống như cô hai, ngoại trừ liên lụy đén bà chủ một chút cũng không thể dùng.Nếu không phải cô ta được Lục gia ưu ái vài phần, bà chủ sau có thể thay cô ta xử lý người phụ nữ của Lục gia."Được rồi, tôn tiểu thư...Tôi về trước đây, bà chủ còn đang đợi tôi về Trung Quốc báo tin."Ông ta sẽ không nói cho Cố Huyên Nhi lần này trở về chính là để xử lý Đường Tâm Lạc."KHoan đã, chú Trung...để cháu tiễn chú một đoạn."Đúng lúc này, mẹ Lý cầm áo khoác đi xuống.Thấy Cố Huyên Nhi cùng người Thẩm gia nói chuyện, tự nhiên khoác thêm áo cho cô, sau đó đứng sang một bên.Chú Trung cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng tôn tiểu thư Cố Huyên Nhi muốn tiễn ông, ông từ chối cũng không tốt..May mà, Cố Huyên Nhi cùng ông đi ra ngoài biệt thự, xe của Thẩm gia đã dừng cách đó mấy trăm mét.Cố Huyên Nhi cùng ông ta ra ngoài, hai người đều không nói gì.Cho đến khi được nửa đường, Cố Huyên Nhi mới đột nhiên mở miệng."Chú Trung...Vừa rồi cháu có nghe mẹ nói, muốn bà ngoại ra tay xử lý thiếu phu nhân của Lục gia, đúng không?"Chú Trung dừng bước một chút, trên mặt có kinh ngạc.Nhưng rất nhanh lại hồi phục bình thường, "Chắc là tôn tiểu thư nghe nhầm ròi, Thẩm gia chúng ta ở thành phố B, nước sông không phạm nước giếng với LỤc gia ở thành phố A, sao có thể đi quản chuyện của bọn họ.""Chú Trung không cần dấu diếm.

Những chuyện đó, cháu đều biết.

Chắc chú Trung cũng đã nghe uqa, cháu cùng chủ lục gia Lục Dục Thần có quan hệ...Mẹ nhờ bà ngoại ra tay chính là thay cháu dẹp khối cản đường thoi."Khi Cố Huyên Nhi nói lời này, ánh mắt băng lãnh không có một chút đáng thương.Chú Trung không khỏi kinh ngạc, tôn tiểu thư như vậy ông ta mới thấy lần đầu."Chú Trung yên tâm, cháu không có ý ngăn cản ông.


Ngược lại, cháu cảm thấy mẹ cùng bà ngoại an bài không ổn.

Vừa rồi, cháu nghe bà ngoại muốn sau khi kết thúc yến hội sẽ ra tay.


Nhưng cháu muốn nhờ chú nói lại với bà ngoại, ra tay trước khi yến hội bắt đầu.

Nếu để sau khi kết thúc mới ra tay rất có khả năng sẽ không kịp.""Cái này..Yến hội của Lục gia chỉ sợ không dễ dàng như vậy." Huống chi, bà chủ an bài như vậy là để giảm thấp nghi ngờ của người khác đối với hai nhà Thẩm Cố."Cháu biết, nhưng mà điều này chú không cần lo lắng, cháu sẽ nghĩ cách để tạo cơ hội cho mọi người.

Nếu chú thúc cảm thấy phương án này được, đợi đến khi cháu an bài xong tự nhiên sẽ thông báo cho chú."Chú TRung nhìn cô gái trước mắt, chỉ thấy thần sắc của cô ta tự nhiên không giống đang nói đùa.Ngĩ đến bà chủ ở Thẩm gia đang chiến đấu một mình, ông ta không khỏi chần chừ.Có lẽ vị tôn tiểu thư này có thể trợ giúp cho bà chủ.Nghĩ như vậy, đồng ý với cô ta một lần thì có sao đâu."Được, đây là danh thiếp của cô, cô cất đi."Chú TRung đưa danh thiếp chi Cố Huyên NHi, "ĐỢi cô xác định người chúng ta có thể trà trộn vào yến hội thì điện thoại cho tôi.".


Bình luận

Truyện đang đọc