VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 1188

Hoặc là làm người phụ nữ của anh, hoặc không là gì cả!

“Tối nay có cần gọi Hoắc Nhiên đến không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm hỏi.

“Không cần!” Vương Giai Tuệ vội vàng ngăn cảm

“Giai Tuệ, cậu và anh hai Cố sao vậy? Ngày mười lăm đó anh ấy chạy đến nhà bọn tớ uống say mèm.” Tề Mẫn Mẫn tò mò nhìn Vương Giai Tuệ.

Hoắc Nhiên là người nhà của cô, Giai Tuệ lại là người bạn tốt nhất của cô, cô hi vọng hai người đều được hạnh phúc.

“Chuyện gì cũng không có. Đến giờ học rồi, đi nhanh thôi!” Vương Giai Tuệ nói xong, liền xoay người đi đến dãy lớp học.

“Tối hôm mười lăm đó không phải Giai Tuệ có hẹn với anh hai Cố sao?”Ninh Hạo kỳ quái nhìn Tề Mẫn Mẫn.

“Hai người bọn họ hẹn hò? Không thể nào? Anh hai Cố đã chạy đến nhà bọn tớ từ rất sớm.” Tề Mẫn Mẫn không tin lắc đầu.”Rượu quý Laffey của Hoắc Trì Viễn bị anh ấy uống hết một nửa.”

“A? chẳng lẽ là cãi nhau?” Ninh Hạo hơi nhíu mày.

Bỏi vì trong lòng chỉ nghĩ về Tề Mẫn Mẫn, ngày đó anh cũng không có chú ý đến Hoắc Nhiên và Giai Tuệ.

Chẳng nhẽ bọn họ không hẹn hò sao?

“Để tớ về nhà hỏi Hoắc Nhiên.” Tề Mẫn Mẫn cắn môi nói.

Tuy Hoắc Trì Viễn đã nói chuyện cùng với giáo viên chủ nhiệm nhưng lúc tổng vệ sinh, Tề Mẫn Mẫn xấu hổ khi không phải làm gì, cầm giẻ lau đến bên bờ ao.

Giai Tuệ nhìn thấy, lập tức đuổi theo: “Tề Mẫn Mẫn, bạn không thể đụng vào nước lạnh. Đưa giẻ lau nhà cho mình đi. Bạn đi tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi chút!”

“Mình không chạm vào nước đâu!” Tề Mẫn Mẫn cười với Giai Tuệ.

Tất cả bạn học đều đang tổng vệ sinh, cô không muốn trở thành trường hợp cá biệt.

Người biết là vì sức khỏe không tốt.

Ai không biết lại nghĩ cô giở tính khí tiểu thư ra.

Trong con mắt người khác, đủ thể loại ác độc nào mà chẳng nói được.

Cô muốn yên tĩnh trôi qua nốt nửa năm này.

“Cũng không được! Bạn vừa sảy thai xong. Lúc đó thiếu chút nữa còn hù chết mình. Rất khó khăn Hoắc Trì Viễn mới chăm bạn béo lên một chút. Bạn mau đi nghỉ ngơi đi!” Giai Tuệ giật lấy giẻ lau nhà, đẩy Tề Mẫn Mẫn đi chỗ khác.

Lúc Tề Mẫn Mẫn xoay người, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Ninh Hạo. Cô xấu hổ vuốt lại mái tóc dài bị thổi loạn, cười cười.

“Xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, tại sao không nói cho mình biết?” Ninh Hạo tiến lên, giữ hai vai Tề Mẫn Mẫn, đau lòng nhìn cô.

“Loại chuyện riêng tư như vậy sao có thể vô sỉ nói cho bạn chứ?” Vương Giai Tuệ thấy Tề Mẫn Mẫn xấu hổ, vội vàng giải thích cho cô, “Lớp trưởng, bạn dẫn Tề Mẫn Mẫn đến phòng y tế nghỉ ngơi đi. Nếu có người hỏi mình sẽ bảo bạn ấy đau bụng!”

“Được!” Ninh Hạo lập tức gật đầu đồng ý.

Cậu còn đang thắc mắc tại sao sau một kỳ nghỉ đông cô lại gầy đi nhiều như vậy. Cho dù ông ngoại bị bệnh mất cũng không thể nào suy nhược như vậy. Hóa là cô bị sảy thai.

Tại sao Hoắc Trì Viễn không chăm sóc tốt cho cô ấy?

Trong lòng Ninh Hạo đau lòng không thôi, khó chịu như bị người ta rút gân.

Bình luận

Truyện đang đọc