VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 1626

Tề Lạc về đến nhà, phát hiện mấy người mặc áo đen vẫn ở lại trong biệt thự chưa đi.

Cô ta thất thần một chút rồi ra vẻ nữ chủ nhân, ngạo mạn nói: “Đây là nhà tôi, mời các anh ra ngoài!”

“Cố tiên sinh ra lệnh để chúng tôi bảo vệ Tiếu tiểu thư!” Một người mặc áo đen cúi người, không tỏ thái độ gì mà trả lời.

“Bảo vệ tôi? Tôi không giết người, phòng hỏa sao cần bảo vệ chứ? Mấy người lập tức rời đi! Không thì tôi sẽ báo cảnh sát!” Tề Lạc hung hãn trừng mắt nhìn mấy người mặc áo đen.

Bảo vê?

Hừ!

Chỉ sợ không phải Hoắc Trì Viễn muốn bảo vệ cô ta mà muốn theo dõi cô ta!

Chẳng lẽ Hoắc Trì Viễn đã đoán ra được gì rồi sao?

“Cảnh sát vừa mới rời đi thôi. Nếu Tiếu tiểu thư muốn báo cảnh sát thì để tôi gọi họ lại!” Một người mặc áo đen lạnh lùng cười trả lời.

Bỗng chốc, mặt Tề Lạc trắng bệch.

Cảnh sát đã đến rồi?

Hoắc Trì Viễn muốn tra rõ việc tối qua sao?

Nhưng ba vẫn chưa tỉnh lại thì không ai xác thực thì anh cũng không tra được gì.

Chỉ cần ba không tỉnh lại.

Một ý niệm lóe lên trong đầu cô ta.

Không!

Không phải vạn bất đắc dĩ cô ta không thể giết người!

Giết người phải đền mạng!

Hiện giờ, cô ta chỉ có thể cầu nguyện ba đừng tỉnh lại.

Bỏ mặc mấy người mặc áo đen ở sau, cô ta vội vàng đi lên tầng, đổi đồng phục, đeo ba lô đi xuống.

Tề Lạc cũng không nhìn thấy người mặc đồ đen, liền đi ra khỏi biệt thự, kết quả bị người mặc đồ đen ngăn lại.

“Các người muốn gì?” Tề Lạc xốc cặp sách lên vai, bất mãn hỏi.

“Chúng tôi phụ trách bảo đảm an toàn cho cô Tiếu. Mời!” Người mặc đồ đen làm động tác mời.

Theo tay đối phương Tề Lạc nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz màu đen đang đỗ ở cửa, có một người áo đen khác đang đứng giữ cửa xe, cung kính chờ cô lên xe.

“Mời!” Người đàn ông lặp lại, giọng nói lạnh lùng tràn nghập sự nguy hiểm, giống như “nếu cô không lên xe chúng tôi sẽ quăng cô lên”.

Tề Lạc cùng đường, đành phải mím môi cắn chặt răng ngồi vào xe.

Vốn tưởng rằng đến trường có thể thoát khỏi bọn họ, không ngờ đến kh tan học chiếc Mercedes-Benz đã đừng đối diện cửa trường học, cô vừa ra hành lang đã nhìn thấy nó.

Hoắc Trì Viễn phái người nhìn chằm chằm cô như vậy, cô muốn chạy cũng không thoát.

…………………..

Bình luận

Truyện đang đọc