VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 732

“Ừ! Hiện giờ anh đang ở bệnh viện!” Hoắc trì Viễn lập tức thừa nhận, không chút hoài nghi.

“Vậy anh cứ ở bên cạnh bác sĩ Ứng đi! Đừng đến quấy rầy tôi nữa!” Tề Mẫn Mẫn nói xong, không chút do dự cúp điện thoại.

Hoắc trì Viễn nhíu mày, khó hiểu nhìn Ứng Mẫn.

Ứng Mẫn nhún vai: “Có lẽ Tề Mẫn Mẫn vẫn còn ghen tị. Chắc là vẫn còn nhớ đến chuyện gặp mặt giữa đồng nghiệp cho nên vẫn lo lắng về em! Hoắc trì Viễn, thật xin lỗi! Em không nghĩ chuyện em thầm mến anh lại tạo nên phiền phức cho anh như vậy!”

“Không phải lỗi của em!” Tâm trạng của Hoắc trì Viễn cực kỳ tệ.

“Anh lại mượn điện thoại của em một chút!” Hoắc trì Viễn nói xong, xoay người, đi đến trước cửa sổ, bấm số của Lynda: “Lynda, tôi đang ở ngoài phòng chăm sóc đặc biệt bệnh viện XX. Điện thoại của tôi bị rơi vỡ rồi, cô mang đến cho tôi một cái. Hiện tại không tiện, chờ cô tới, tôi sẽ giải thích!”

“Trịnh Húc, kiểm tra lại kế hoạch hợp tác với công ty XX rồi đưa cho Lynda mang đến cho tôi xem!”

“Quản đốc Trương, nhà xưởng có xảy ra vấn đề gì không?”

——

Hoắc trì Viễn gọi liên tục N cuộc điện thoại rồi mới trả lại di động cho Ứng Mẫn.

“Thế mới biết anh thật bận rộn!” Ứng Mẫn sùng bái nhìn Hoắc trì Viễn.

“Không còn cách nào khác! Công ty còn đang trong giai đoạn khởi động nên mọi việc đều phải tự làm!” Hoắc trì Viễn lạnh nhạt giải thích.

Sau khi cha mẹ vào ICU, anh liền kéo Hoắc trì Viễn sang một bên, hạ giọng hỏi: “Anh, ngày hôm qua anh thất ước là vì bác gái nằm viện?”

“Phải.”Hoắc trì Viễn cắn răng nói.

“Vết thương trên cổ tay bác gái là chuyện gì xảy ra?” Hoắc Nhiên xuyên qua cửa kính trong suốt nhìn Tưởng phu nhân, khó hiểu hỏi.

Nếu vết thương ở tay nhỏ thì không có lý nào lại phải quấn một tầng băng gạc dày như vậy,. Mà tay trái của Tưởng phu nhân phải băng bó có khả năng là do phải làm phẫu thuật.

“Vì bức anh ở lại, bà ấy cắt động mạch.” Hoắc trì Viễn đau khổ nắm chặt quả đấm.

Bác gái bởi vì qua bi thương mà gần như trở nên cực đoan, thế nhưng anh lại không nỡ trách cứ bà ấy. Đổi lại nếu anh là bác gái chỉ sợ anh cũng không khống chế được cảm xúc của mình, thề muốn trả thù. Chỉ là bác gái phản ứng có chút quá, trạng thái hơi cực đoan.

“Chuyện này cần xem lại!” Hoắc Nhiên không còn gì để nói, ngẩng đầu nhìn trời.

“Tề Mẫn Mẫn bị anh làm tổn thương, đến giờ vẫn không chịu nghe anh giải thích.” Hoắc trì Viễn mất mác nói.

“Nếu như em là chị dâu nhỏ, em cũng sẽ không nghe anh giải thích.” Hoắc Nhiên nhìn thoáng qua Hoắc trì Viễn, bất đắc dĩ nói, “Anh, ngày hôm qua là ngày anh đại hôn. Anh coi mẹ trước quan trọng hơn người vợ tương lai của mình. Thà làm tổn thương vợ mình cũng vẫn phải ở cùng mẹ trước. Anh cảm thấy anh làm đúng sao? Nếu em là Tề Mẫn Mẫn, em chẳng những không nghe anh giải thích mà còn chia tay với anh!”

“Lúc ấy tình huống nguy cấp… Bác gái không khống chế được cảm xúc…” Hoắc trì Viễn cố gắng giải thích toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm qua “Nếu như anh rời đi, bác ấy thực sẽ tự sát.”

“Đây là bệnh viện, người bệnh muốn tự sát, bác sĩ chẳng nhẽ không nghĩ ra biện pháp sao? Kể cả không có anh, bác ấy cũng không chết được!” Hoắc Nhiên bất bình nhìn Hoắc trì Viễn.

“Anh quýnh lên trong đầu liền sẽ loạn.” Hoắc trì Viễn thống khổ nói.Tình huống của ngày hôm qua như vậy, nếu anh rời đi, chuyện gì bác gái cũng có thể làm ra được.

Bình luận

Truyện đang đọc