VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 911

Vương Giai Tuệ nắm chặt cổ tay của Hoắc Nhiên:”Anh……..anh hai Cố, anh vừa nói gì? Chân của em có thể tháo thạch cao rồi sao?”

“Vốn dĩ hôm nay anh định bớt chút thời gian tháo thạch cao cho em, nhưng em lại vừa nói tự túc là hạnh phúc. Hạt tiêu nhỏ, anh sẽ thỏa mãn nguyện vọng của em.” Hoắc Nhiên xấu xa cười nói. “Tạm biệt!”

Vương Giai Tuệ vội vàng giang hai tay ngăn Hoắc Nhiên lại:”Không được đi!”

“Không nỡ để anh đi à?” Hoắc Nhiên không kiềm chế được cười hỏi.

Vương Giai Tuệ lập tức đỏ mặt:”Không nỡ cái gì? Em cho phép anh tháo thạch cao cho em!”

“Tại sao anh phải giúp em?” Hoắc Nhiên tà tà cười hỏi.

Ninh Hao nhìn Vương Giai Tuệ đang xấu hổ, lập tức nói giúp cô:”Anh hai Cố, anh đừng làm khó Giai Tuệ nữa.”

Hoắc Nhiên nghe Ninh Hạo mở miệng, liền ra vẻ rộng lượng cười nó:”Nể mặt Ninh Hạo, anh sẽ giúp em. Cơ mà anh muốn thu lại một chút lợi tức.”

Thu lợi tức?

Vương Giai Tuệ nhìn thấy thấy khóe miệng Hoắc Nhiên nhếch lên đầy ranh mãnh, trong lòng có chút tức giận.

Chắc chắn lợi tức anh nói tuyệt đối không có ý tốt.

Cô thật sự muốn đá anh một cái.

“Anh đi đi!” Vương Giai Tuệ thả tay xuống, rầu rĩ nói.

Ngay lúc Vương Giai Tuệ chống nạng đứng lên muốn về nhà thì Hoắc Nhiên đi đến một tay bế thốc cô lên.

“Anh làm cái gì vậy?” Vương Giai Tuệ tức giận đánh vào ngực Hoắc Nhiên.

“Về nhà tháo thạch cao! Đừng nhúc nhích! Anh mệt chết đi được, nhỡ buông ta sẽ gây ra thương tích lần thứ hai, anh cũng không bù nổi.” Hoắc Nhiên tràn ngập uy hiếp nói. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vương Giai Tuệ tức giận nhéo người Hoắc Nhiên: “Anh dám!”

“Đúng là nhóc con dữ dằn!” Hoắc Nhiên nhếch miệng trêu chọc Vương Giai Tuệ.

“Nếu đã thấy như vậy sao còn không đi? Tôi cũng không bảo anh ở lại!” Vương Giai Tuệ trộm nhìn Ninh Hạo vẫn bình tĩnh ngồi đó, tâm trạng không tốt nói: “Anh còn không buông ra?”

“Em muốn tôi vứt em xuống đất hả?” Hoắc Nhiên uy hiếp trừng mắt nhìn Vương Giai Tuệ.

Cô nhóc u mê này, biết rõ Ninh Hạo không có tình cảm với cô nhưng vẫn còn âm thầm thích người ta, lại còn không thèm để ý đến anh – một người đàn ông đẹp trai, giàu có.

Có lẽ Vương Giai Tuệ bị khí thế của Hoắc Nhiên dọa sợ, không dám động đậy nữa.

Hoắc Nhiên quay đầu lại, nói với Ninh Hạo: “Ở trong xe của tôi có túi thuốc, cậu mang lên giúp tôi! Tiện thể khóa xe lại. Cảm ơn!”

Nói xong, anh ôm Vương Giai Tuệ lên tầng.

Ninh Hạo nhìn bóng dáng khi phách của Hoắc Nhiên, tâm trạng có chút phức tạp cười cười.

Tuy Hoắc Nhiên vẻ ngoài có chút không đứng đắn nhưng lại rất giống anh trai anh, có khí phách khiến cho người ta không thể phản kháng.

Có lẽ sớm muộn gì Giai Tuệ sẽ bị Hoắc Nhiên chinh phục thôi.

Đàn ông Cố gia……

Tề Mẫn Mẫn cũng vì lý do này mà bị Hoắc trì Viễn chinh phục sao?

Bình luận

Truyện đang đọc