VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 1769

Cô lập tức nói lời cảm ơn với Hoắc Tương.

“Không cần cảm ơn chị, chị đưa cho em quà đính hôn đắt tiền như thế, là vì để lão nhị trả lại chị quà kết hôn càng đắt tiền hơn.” Hoắc Tương nói cong, phúc hắc cười to.

“Hai người sắp tổ chức hôn lễ rồi chứ?” Vương Giai Tuệ quan tâm cười nói.

“Vốn là kỳ nghỉ hè này, ai biết hai người lại tranh trước.” Hoắc Tương bất mãn bĩu môi. Thật ra cô cũng không có bất mãn mà rất cao hứng. rốt cuộc anh hai cũng bị Vương Giai Tuệ bắt nhốt lại rồi. Hiện giờ để cho cô lo lắng chỉ còn anh cả. Cũng không biết khi nào anh cả mới có thể kéo chị dâu nhỏ trở về. Bà nội ở nhà cũng đã chờ đến sốt ruột rồi.

Vương Giai Tuệ bị đùa nở nụ cười: “Chúng em chỉ đính hôn.”

“Chúng ta liền đoạt phong đầu của em, thế nào, đấu nhau à?” Hoắc Nhiên hung hãn nhìn em gái.

“Kéo búa đao!” Hoắc Tương vươn tay, không chịu thua hếch mày lên.

Hoắc Nhiên lập tức phụ họa.

Vương Giai Tuệ nhìn Hoắc Nhiên và Hoắc Tương không ai coi ai ra gì, bất đắc dĩ cười cười với Tần Viễn Chu.

Mới vừa nghe được Hoắc Nhiên nói đấu nhau, cô còn tưởng rằng hai người chuẩn bị đánh nhau, kết quả lại là vung quyền, chơi kéo búa đao.

Trận tranh chiến này thay đổi quá nhanh, để cô có chút không thích ứng được.

“Một đôi dở hơi.” Tần VIễn Chu tao nhã cười nói.

“Đúng thế.” Vương Giai Tuệ cười cười.

Hoắc Tương và Hoắc Nhiên chỉ cần gặp nhau, lại giống như trẻ con, một chút uy phong của chủ nhiệm khoa chỉnh hình cũng không có.

“Nếu anh có em gái như Hoắc Tương, nhất định cũng sẽ cưng chiều cô ấy như thế.” Tần Viễn Chu hâm mộ nhìn Hoắc Nhiên.

“Cậu cưới nó làm vợ, hâm mộ tôi cái gì?” Hoắc Nhiên cuwoif nói.

Tần Viễn Chu gật đầu: “Đúng thế, vợ có thể cưng chiều cả đời.”

Hoắc Nhiên huých một quyền với Tần Viễn Chu: “Đối với lão muội của tôi tốt một chút, nếu không thì tôi đấu nhau với cậu.”

“Lại chơi bằng tay à.” Vương Giai Tuệ cười khẽ hỏi một câu.

“Là đàn ông với đàn ông đấu nhau.” Hoắc Nhiên nghiêm túc nói.

“Yên tâm, em sẽ không cho anh cơ hội.” Tần Viễn Chu kéo Hoắc Tương qua, vẻ mặt chắc chắn trả lời. Anh hao phí nhiều tâm tư như vậy, mới để cha mẹ đón nhận Hoắc Tương, làm sao có thể đối xử tệ với cô. Anh thật sự yêu cô đến tận trong xương cốt.

Hoắc Nhiên vươn tay, vỗ tay hoàn nghênh với Tần Viễn Chu.

Đây là một loại tín nhiệm của đàn ông với nhau.

Hoắc Trì Viễn bọn họ rời đi rồi, Tề Mẫn Mẫn vẫn ngẩn người nhìn theo.

Ánh mắt anh nhìn cô tràn ngập si tình và đau đớn, làm cho cô không thể quên.

Nhưng cô cũng không thể quên cái tát kia.

Bình luận

Truyện đang đọc