CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 1027

“Lão già khốn nạn, ngươi ra vẻ làm gì, ở chỗ này, ngươi cũng chỉ là một lão già sắp cắm đầu vào quan tài thôi, ngươi còn tưởng mình có bản lĩnh ngút trời muốn làm gì thì làm nấy sao…”

“Đùng đùng đùng..”.

Chỉ trong thoáng chốc, hai người lao vào đánh nhau.

Nếu là lúc bình thường, chắc chắn Cố Thanh Hy không phải đối thủ của phó tộc trưởng Tư Không.

Nhưng hiện giờ cả hai đều mất võ công, các kỹ năng cơ bản khá ổn, thể lực tương đương nhau, nhất thời không thể phân thắng bại.

Phó tộc trưởng nóng lòng muốn rời đi, không muốn dây dưa với Cố Thanh Hy, thế nhưng Cố Thanh Hy cố tình muốn giữ chân ông ta.

Ma chủ thấy vậy cũng xông vào trận chiến, giúp Cố Thanh Hy đối phó với phó tộc trưởng Tư Không.

“Nha đầu, chẳng phải ngươi rất để tâm tới chiếc chìa khóa hình ngôi sao à, sao lại tặng nó cho người khác?”

Cố Thanh Hy trợn mắt khinh thường.

Ngốc hả, đó tất nhiên là đồ giả rồi, làm sao có thể giao ra chìa khóa ngôi sao thật!

Hai đánh một, cộng thêm Độc Giác Thú vẫn luôn nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, mấy lần định nhào tới.

Phó tộc trưởng Tư Không càng sốt ruột thì càng bại lui.

Cố Thanh Hy vốn chỉ muốn kiềm chân phó tộc trưởng Tư Không, chẳng biết có phải nghĩ đến huyết hải thâm thù của Ngọc tộc hay không, ý đồ giết người nảy ra, chiêu nào của nàng cũng là độc chiêu.

Trên hư không, hỗn chiến nổ ra.

Trong lúc tàn sát, chẳng biết ai đã chạm phải cơ quan.

Bầu trời rộng lớn bỗng chốc xuất hiện một lốc xoáy với sức mạnh khổng lồ, tương đương với gió bão cấp mười mấy, tất cả mọi người đều bị hút vào trong.

Ôn Thiếu Nghi trọng thương là người đầu tiên bị hút vào.

Tịch Thấm là người thứ hai.

Bạch Cẩm theo sau Tịch Thấm.

Dù cho hai người giãy giụa thế nào thì vẫn từng bước lún sâu vào.

Cố Thanh Hy túm chặt bàn tay Bạch Cẩm, đến cả nàng cũng bị cuốn vào.

Dạ Mặc Uyên và ma chủ túm lấy bàn tay Cố Thanh Hy gần như cùng lúc, kết quả là chịu trận chung.

Đến cả Thất trưởng lão và Hoa Khởi La theo sau cũng bị hút vào trong.

Chỉ riêng có Hư Không Độc Giác Thú không chịu ảnh hưởng gì.

“Đùng…”

Cố Thanh Hy rơi xuống rất mạnh, đau đến mức nàng tưởng như tất cả xương cốt trên người rời rạc cả rồi.

Mở mắt ra nhìn mới thấy nơi này là một hang động, bên cạnh chỉ có Dạ Mặc Uyên bị thương nặng, còn những người khác không rõ đã bị đưa tới đâu.

Dạ Mặc Uyên đang hôn mê, Cố Thanh Hy đỡ hắn dậy, đặt tay lên động mạch của hắn xem thử thì mới phát hiện ra thương thế của Dạ Mặc Uyên nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng.

Hắn bị nội thương cực nặng, lục phủ ngũ tạng gần như lệch vị trí, vài cái xương sườn đã gãy.

Đến cả vết thương cũ khó khăn lắm mới ổn định được cũng có xu hướng tái phát.

Bình luận

Truyện đang đọc