Chương 1123
Máu nhỏ giọt tanh tách…
Sự đau đớn khiến cho Cố Thanh Hy cau mày thật chặt.
Nàng ước chừng thời gian uống một chén trà đã trôi qua nhưng vẫn chưa thấy Ôn Thiếu Nghi gọi mình.
Cơ thể dần trở nên yếu ớt, vách băng không thể nâng đỡ trọng lượng của cô.
Cuối cùng Cố Thanh Hy cũng rơi xuống vì bị thứ gì đó va vào người.
Trong nháy mắt rơi xuống, nàng đã nhìn thấy thứ gì vừa va vào mình.
Đó không phải là sói tuyết.
Đó là một con người.
Chính là sát thủ áo đen.
Kẻ này chẳng phải là sát thủ áo đen đang đuổi giết nàng hay sao?
Lúc này, toàn thân hắn ta đã đẫm máu, cũng không biết là máu của hắn ta hay là máu của sói tuyết.
Tuy nhiên, nàng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng sát thủ áo đen đã bị móng vuốt của sói tuyết cào cấu ra rất nhiều vết thương.
Miệng vết thương đều rất lớn.
Sát thủ áo đen nửa tỉnh nửa mê, khi nhận ra mình đã va vào nàng thì phản ứng đầu tiên là bắt đầu tấn công.
Cố Thanh Hy dường như đã có kinh nghiệm, ngay lập tức điểm huyệt hắn ta.
Nàng vỗ vỗ lồng ngực, có chút cả kinh.
Suýt chút nữa thì nàng đã bị kẻ này giết chết.
“Bị thương nặng đến như vậy, không lo nghĩ cách trốn thoát mà còn nổi điên!”
Tốc độ rơi quá nhanh làm lòng Cố Thanh Hy lạnh toát.
Bên dưới vẫn không có gì khác ngoài một khối băng nhô ra ở đằng xa, không hề có bất cứ thứ gì để bám víu.
Nhưng khoảng cách giữa nàng và khối băng kia quá xa.
Có cũng như không!
“Xoạt…”
Phần hông của nàng bị một sợi dây quấn lấy, ai đó đang dùng sức kéo nàng đi.
Cố Thanh Hy nắm chặt lấy sợi dây kia theo bản năng.
Người cứu nàng là Ôn Thiếu Nghi…
Chẳng phải võ công của hắn ta đã bị phong bế rồi ư?
Khoảng cách xa như thế, làm sao nàng với tới khối băng nhô ra kia được?
Trong lúc nghi hoặc, Cố Thanh Hy đã tới được nơi an toàn.
Còn một người nữa cũng được kéo qua cùng với nàng, chính là sát thủ áo đen mà nàng tóm chặt trong tay.
Khối băng không lớn lắm nhưng vẫn thừa chỗ cho ba người bọn họ.
“Tại sao hắn ta lại ở cùng ngươi?”
“Đột nhiên rơi từ trên xuống!”, Cố Thanh Hy buông sát thủ áo đen ra.