CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 597

Cố Thanh Hy cũng bực bội.

Đã đến bước cuối cùng rồi lại bị ngã, khiến hai người họ mất hứng.

Dạ Mặc Uyên do dự muốn nói gì đó, nhưng Cố Thanh Hy đã mặt dày nói trước: “Hay là chúng ta tiếp tục đi”.

“Được thôi, nhưng lần này ta phải ở trên”.

Hắn không thể nằm dưới mãi được, như thế khiến hắn có cảm giác bản thân bị ăn sạch vậy.

“Không được, chân chàng không được”.

“Cái chân nào của bản vương cũng đều rất khoẻ”, nữ nhân ngu xuẩn này, cứ mãi nói hắn không được.

Rốt cuộc hắn có chỗ nào không được.

Hôm nay hắn nhất định phải chứng minh cho nàng xem.

Lửa gần rơm, trong xe ngựa lại trở nên nóng bỏng.

Khi họ chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng một lần nữa, xe ngựa đột nhiên phanh gấp.

Lần này nếu không nhờ Dạ Mặc Uyên giữ lại, chắc chắn Cố Thanh Hy sẽ thật sự ngã khỏi xe ngựa.

Cố Thanh Hy nổi giận: “Ông làm sao thế? Muốn kiếm chuyện với chúng ta đúng không?”

“Bẩm… Bẩm phu nhân, đường phía trước bị chặn rồi”.

Dạ Mặc Uyên lấy một cái áo khoác ngoài khoác lên người Cố Thanh Hy, che đi thân thể của nàng.

Phía trước vang lên tiếng chém giết, Dạ Mặc Uyên vén rèm xe, nhìn thấy một đám sát thủ áo đen đang vây giết binh sĩ Sở Quốc.

Binh sĩ Sở Quốc chết rất nhiều, nhưng vẫn liều mạng bảo vệ một nữ tử trung niên.

Những sát thủ áo đen kia đều là sát thủ cấp một trở lên.

Trong đó còn có ba cao thủ cấp ba, thực lực vô cùng mạnh.

Tuy nữ nhân trung niên có không ít cao thủ bảo vệ, nhưng người ít không đánh lại đông.

Hai người nhìn kĩ lại, nữ nhân trung niên kia không phải là Hoàng hậu Sở Quốc, mẫu thân ruột thịt của Diệp Phong sao?

Sự hăng hái của Cố Thanh Hy lập tức biến mất.

Ban đầu nàng chỉ có ấn tượng tốt về Dạ Mặc Uyên, không có tình cảm nam nữ. Sở dĩ xảy ra quan hệ cũng vì Dạ Mặc Uyên tuấn tú, dáng người đẹp nên nàng đột nhiên có hứng thú thôi.

Cố Thanh Hy không chút nghĩ ngợi giơ tay phải lên, một loạt châm độc xuyên qua xe ngựa, xuyên qua khu rừng, bắn về phía người áo đen với tốc độ nhanh như chớp.

Châm độc vừa nhanh vừa chính xác, hơn nữa còn ra tay đột ngột, người áo đen nhất thời không kịp đề phòng, khi họ giật mình nhận thấy bất ổn, muốn né tránh thì đã muộn.

“Phụt phụt phụt…”

Nhiều cao thủ áo đen cứ thế đã chết trong tay một nha đầu có võ mạch tầng bốn.

Phịch…

Cố Thanh Hy trở mình nhảy xuống ngựa, động tác linh hoạt, mũi chân nàng hích một thanh trường kiếm lên, sau đó cầm lấy kiếm, gia nhập vào cuộc chiến.

Bình luận

Truyện đang đọc