CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 537

“Sáu mươi mốt vạn lượng”.

“Bảy mươi vạn lượng”.

“Bảy mươi mốt vạn lượng”.

“Tám mươi vạn lượng”.

“Cái tên trên lầu kia, ngươi cố ý chơi ta đúng không?”

“Tại hạ thầm nghĩ mua được tấm bản đồ này mà thôi, không hề có ý định tranh đoạt với cô nương”.

“Không tranh à? Giờ không phải đang tranh sao?”

Mọi người liếc nhìn Cố Thanh Hy, rồi lại nhìn sang gian phòng thanh lịch ở trên lầu, nơi Thượng Quan Sở đang ngồi. Tất cả đều cảm thấy khó hiểu, hai người này tranh một tấm bản đồ không rõ lai lịch để làm gì?

Chẳng lẽ bọn họ có thể đọc hiểu được nó sao? Hoặc là bọn họ biết chắc sẽ tìm được rất nhiều bảo bối trong đó?

Thấy vậy, có không ít người bắt đầu kêu giá.

Cố Sơ Vân nhíu mày, dường như đang suy đoán mục đích thật sự của Cố Thanh Hy.

“Chín mươi vạn lượng”, Cố Sơ Vân giơ bảng, lần này, mục đích của nàng ta chỉ đơn giản là không muốn Cố Thanh Hy được như ý.

“Năm trăm vạn lượng”, Cố Thanh Hy cười lạnh, nàng chẳng muốn dây dưa với bọn họ tiếp nữa, dứt khoát kêu lên năm trăm vạn lượng.

Những người định kêu giá lập tức từ bỏ, chỉ có Cố Sơ Vân vẫn kiên trì.

Cố thừa tướng chỉ hận không thể tát con gái một cái.

Tranh đoạt những thứ khác thì thôi đi, ai đời lại bỏ một đống tiền đi đoạt thứ đồ chẳng biết là gì về, thử hỏi sao ông ta không giận cho được.

“Một ngàn vạn lượng”, Cố Thanh Hy kêu giá rất hào phóng.

“Một ngàn một trăm vạn lượng”, Cố Sơ Vân nói.

Cố Thanh Hy lười biếng liếc nhìn nàng ta một cái, rồi lẩm bẩm: “Một tấm da dê cổ mà ngay cả nhìn cũng không hiểu, lại có người chấp nhận bỏ ra một ngàn một trăm vạn lượng để mua, chậc chậc, nếu ngươi đã thích, vậy thì ta tặng cho ngươi đấy!”

“…”

Cố Sơ Vân nhíu mày.

Tuy Cố Thanh Hy vẫn luôn tỏ vẻ thờ ơ, cũng không có thái độ gì rõ ràng, nhưng nàng ta có thể cảm giác được tiểu muội nhà mình thật sự muốn mua tấm bản đồ này, chẳng lẽ nàng ta đã đoán sai rồi sao?

Sau khi cái giá một ngàn một trăm vạn lượng được kêu lên, toàn trường bỗng chốc im phăng phắc, không ai có ý định tăng giá.

Ngay cả Thượng Quan Sở cũng im lặng.

Tiểu Lộ cười nói: “Khách quý số 16 đúng là ra tay hào phóng, vậy mà kêu đến một ngàn một trăm vạn lượng bạc, coi như tấm bản đồ da dê cổ này đã tìm được một vị chủ nhân biết trân trọng mình!”

Cố thừa tướng suýt nữa thì bất tỉnh.

Ông ta vung tay, tát Cố Sơ Vân một cái thật mạnh.

“Đồ đáng chết, ngươi tự mà nghĩ cách giao ra một ngàn một trăm lượng bạc kia, đừng hòng ta cho ngươi dù chỉ là một đồng”.

Cố thừa tướng gây ra động tĩnh quá lớn khiến tất cả những người có mặt tại hội đấu giá chú ý, có người tinh mắt nhận ra, liền hô to: “Ồ, đây không phải là Cố thừa tướng của Dạ quốc đó sao? Vừa nãy, chẳng lẽ là con gái thứ hai của ông ta, Cố Sơ Vân, đã đấu giá bản đồ à?”

Bình luận

Truyện đang đọc