CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 1069

Những người bịt mặt hầu hết đều khoảng hai mươi tuổi, ánh mắt của ai cũng lạnh thấu xương, người nào cũng đang tập trung chữa thương, những người không bị thương thì bố trí trận hình canh giữ lối vào mật đạo.

Trận hình này cùng với trận hình mà Thiên Phần tộc dùng để đối phó với bọn họ đều là những trận hình được huấn luyện rất kỹ càng.

“Ông là…”, Cố Thanh Hy hỏi ông lão.

Lão già này có vẻ rất quen thuộc với Thiên Phần tộc, thậm chí còn biết được một mật đạo ngay bên trong Thiên Phần tộc.

Không đợi lão già che mặt đáp lại, bên ngoài mật đạo đã truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

Thủ hạ của lão già bịt mặt cảnh giác cao độ, từng người một nắm chặt binh khí, chỉ chờ người bên ngoài xông vào liền giết chết ngay lập tức.

“Tiểu tỷ tỷ, các người chạy nhanh quá đi”.

Một giọng nói quen thuộc truyền đến, đồng thời đám thủ hạ của lão già bịt mặt đều ra tay, Cố Thanh Hy vội vàng kêu lên: “Chờ một chút, đó là bạn của ta”.

Nhưng nàng vừa mới dứt lời thì toàn bộ đám người bịt mặt đã cung kính hạ binh khí xuống,đứng ở hai bên cung nghênh Ma chủ.

Cố Thanh Hy khẽ nheo mắt lại.

Chẳng lẽ những người này đều là thủ hạ của nàng?

“Tiểu tỷ tỷ, tỷ đã quên A Mạc rồi sao, A Mạc suýt chút nữa đã bị bọn họ giết chết rồi”.

Thanh âm của Ma chủ nghẹn ngào giống như đang kể lại một chuyện vô cùng ấm ức.

Dung mạo yêu dị tuyệt sắc của hắn ta khẽ động, đôi mắt hai màu xinh đẹp chớp chớp ngấn lệ trông đáng thương vô cùng.

Cố Thanh Hy ngượng ngùng cười nói: “Sao vậy được, không phải ta đang định ra ngoài tìm ngươi đó hay sao?”

“Thật sao?”, Ma chủ có vẻ vừa tin vừa không tin.

Trước đó, nàng thậm chí còn bỏ đi mà không thèm quay đầu nhìn lại.

“Thật hơn cả vàng”.

Cố Thanh Hy tuy không định dỗ dành hắn ta nhưng khi nhìn thấy y phục của Ma chủ bị cháy xém còn dính rất nhiều vết máu thì nàng cũng không khỏi mềm lòng.

Tên chó con này bình thường rất ưa sạch sẽ, nếu không phải trong tình huống nguy cấp thì sao hắn ta có thể để cho y phục của mình bị đốt cháy, lại còn bị dính máu được.

Trong trận chiến vừa rồi hắn ta hẳn là đã chiến đấu rất vất vả.

Có lẽ là do ánh mắt của nàng quá rõ ràng cho nên Ma chủ lúc này mới nhìn lại bộ y phục lấm bẩn trên người mình, sắc mặt nháy mắt biến đổi.

Chỉ thấy hư ảnh màu đỏ chợt lóe lên, Ma chủ đã biến mất không thấy tăm hơi.

“Ai dám nhìn bổn tọa, bổn tọa sẽ khoét mắt kẻ đó ra. Tiểu tỷ tỷ, tỷ cũng không được nhìn”.

Cố Thanh Hy: “…”

Ai muốn nhìn hắn ta chứ?

Tên nhóc dễ tự ái.

Ở đây làm gì có ai bị dính máu ít hơn hắn ta chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc