CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 556

Hắn ta cứ tưởng nha đầu xấu xí đã gả làm vợ người ta, chiến thần chắc chắn sẽ không để nàng đến tham gia đại hội tầm bảo, không ngờ nha đầu xấu xí lại đến đây.

“Ngươi nghĩ sao?”

Tiêu Vũ Hiên thở ra luồng khí đục.

Lúc đó, chiến thần nổi giận ghê gớm như vậy, hắn ta cứ tưởng nha đầu xấu xí chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.

Mấy ngày nay, hắn ta nghĩ hết mọi cách muốn chạy trốn khỏi phủ Tướng Quân đến phủ Dạ Vương thăm nha đầu xấu xí, nhưng hắn ta bị nhốt nghiêm ngặt ở trong phòng, dù hắn ta nghĩ đủ mọi cách vẫn không thoát ra được.

“Không sao thì tốt, không sao thì tốt”.

Hắn ta nói rồi, cúi nhìn bụng nàng.

Bao nhiêu ngày trôi qua vậy rồi, sao bụng nàng vẫn bằng phẳng như vậy? Lẽ nào không được bồi bổ đủ chất?

Nhưng nhìn sắc mặt nàng có vẻ như tốt hơn trước kia nhiều, ngay cả khí chất cũng thay đổi về chất, không có vẻ gì là sống không được như ý.

“Đến ngày thành thân còn bao lâu nữa?”

“Đại hội tầm bảo kết thúc là cử hành rồi, nhưng cô yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không cưới nàng ta”.

Cố Thanh Hy cười nhạt nói: “Đương nhiên ngươi không thể cưới tỷ ấy”.

Loại người tâm cơ thâm sâu, phẩm hạnh bất chính như Cố Sơ Vân cưới về làm gì.

“Nha đầu xấu xí, cô quả nhiên không hi vọng ta cưới nàng ta đúng không?”

Ặc…

Tiêu Vũ Hiên kích động như vậy làm gì?

Là hảo hữu của nhau, nàng đương nhiên không hi vọng Tiêu Vũ Hiên cưới một người không có phẩm đức.

Nàng cười lên, ấm áp như ánh nắng, thoáng chốc có thể làm tan chảy mọi thứ: “Ngươi yên tâm, đợi đại hội tầm bảo kết thúc, ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi mối hôn sự này”.

Tiêu Vũ Hiên cảm động nói: “Được”.

Thanh Phong luôn đi theo bên cạnh Cố Thanh Hy, thấy vậy không khỏi ho khan vài tiếng, nhắc nhở nàng bây giờ nàng đã là phụ nữ có chồng, không được quá mức thân thiết với đàn ông lạ.

Cố Thanh Hy liếc cậu ta một cái: “Cảm mạo thì đi chữa bệnh, đừng lây cho người khác”.

Đám Liễu Nguyệt che miệng cười, Thanh Phong đỏ mặt, trên mặt có chút không kìm chế được.

Cố Sơ Vân đến, nàng ta mặc một bộ áo trắng, nhanh nhẹn tựa chim hồng, khí chất xuất trần.

Ngũ quan tinh xảo hiện lên nụ cười ôn hòa dịu dàng, chỉ là nụ cười đó không tới được đáy mắt, khiến người khác nhìn vào thế nào cũng không thoải mái.

Ở sau lưng Cố Sơ Vân còn có hai người con cháu thế gia mặt mày tuấn tú đi theo, lần lượt là Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết.

Những nơi bọn họ đi qua, mọi người trong học viện đều kinh ngạc bàn tán.

“Trời ạ, đó không phải cao thủ cấp một Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết sao? Sao bọn họ lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ bọn họ cũng muốn tham gia đại hội tầm bảo?”

“Nếu bọn họ tham gia đại hội tầm bảo, vậy thì bảo bối tốt không phải đều bị bọn họ tranh mất sao? Chúng ta còn có thể tìm được gì”.

Bình luận

Truyện đang đọc