Chương 549
Ở thế giới này, dường như đan dược nhị phẩm rất quý giá.
Cố Thanh Hy cứ mãi lật xem tàn quyển của Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, đọc đến mức say sưa, ngay cả trở lại phủ Dạ Vương lúc nào cũng không biết.
“Dạ Mặc Uyên đâu?”, Cố Thanh Hy chợt phát hiện ra, ngẩng đầu lên hỏi.
Thanh Phong bĩu môi, trận chiến kịch liệt như thế, vương phi thật sự không biết hay giả vờ không biết vậy?
“Thiếu chủ của Thiên Phần Tộc đến cướp bản đồ Thanh Châu, chủ tử đại chiến với hắn ta, bây giờ vẫn đang ở trong rừng trúc, chủ tử bảo thuộc hạ hộ tống vương phi về phủ trước”.
“Vậy sao, ba tỷ lượng bạc thật sự sẽ khơi dậy lòng tham của kẻ gian, phải bảo vệ tốt bản đồ Thanh Châu này, đây là toàn bộ gia sản của phủ Dạ Vương đấy”, không phải thiếu chủ của Thiên Phần Tộc đang bị thương sao? Có lẽ Dạ Mặc Uyên đối phó được.
Thấy Cố Thanh Hy nghiêm túc nói những lời này, Thanh Phong nhíu chặt mày.
Nàng nên lo lắng cho chủ tử mới đúng chứ?
“Ta phải về phòng nghiên cứu Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, thông báo cho hạ nhân, không có lệnh của ta, không ai được phép quấy rầy”.
“Vâng”.
Trong phòng, Cố Thanh Hy nâng bút, nhanh chóng viết mấy phương thuốc đưa cho Thu Nhi: “Đi đến hiệu thuốc, bốc cho ta một ít thuốc theo phương thuốc này”.
Thu Nhi nhìn thoáng qua, nghi ngờ hỏi: “Tiểu thư, đây là tên phương thuốc ư? Sao muội cảm thấy mình chưa từng nghe nói tới?”
“Chưa từng nghe nói tới cái gì?”
“Ví dụ như Tam Lăng, Tô Hợp Hương, Chương Não này, nô tì chưa từng nghe nói tới”.
“Ba loại thuốc này đều rất thường gặp mà, cũng không phải loại thuốc quý giá gì”.
“Có lẽ là nô tì kiến thức nông cạn, nô tì lập tức đến hiệu thuốc bốc thuốc”.
“Trước khi đi bốc thuốc bảo người đưa một lò luyện đan đến đây”.
“Tiểu thư, đừng nói là người muốn luyện đan nhé?”
“Không được à?”
Thu Nhi che miệng, nói với vẻ khó tin: “Tiểu thư, chỉ có luyện đan sư mới có thể luyện chế đan dược, người bình thường sao có thể luyện chế được, mỗi một vị thuốc, sai một li đi một dặm, hơn nữa đan dược cũng rất khó thành hình”.
“Ngươi chỉ cần làm theo những gì ta nói là được”.
“Vâng”.
Sau khi Thu Nhi rời đi, Cố Thanh Hy lại lật xem Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan.
Trong đó có nói luyện đan đâu có gì khó.
Hơn nữa đa số đây đều là kỹ thuật chế tạo đan dược mà nàng từng học trước đây.
Dù luyện đan và chế đan khác nhau một chữ, nhưng ý nghĩa cũng không chênh lệch quá nhiều.
Nàng thật sự không hiểu tại sao đan dược ở thế giới này lại hiếm có như thế.
Khoảng hơn một canh giờ sau, Thu Nhi trở về, nàng ta chu môi nói: “Tiểu thư, phương thuốc này của người lấy từ đâu vậy? Muội chạy khắp cả thành Đế Đô, ngoài một vài vị thuốc, những vị thuốc khác các chưởng quỹ ở hiệu thuốc đều nói chưa từng nghe thấy”.