CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 297

“Mỹ nam tắm rửa rất mát mắt nha!”

Dịch Thần Phi đỏ mặt.

Trên người hắn ta hiện không một mảnh vải, Cố Thanh Hy lại gọn gàng, chỉnh tề đứng tựa cửa, nhìn chằm chằm vào hắn ta, việc này quả thực khiến hắn ta xấu hổ không thôi.

Hắn ta rầu rĩ nói: “Có thể đợi ta thay đồ không?”

“Huynh cứ thay đi, ta không ngại mà”.

“…”

Nàng đứng đó nhìn chằm chằm thì bảo hắn ta thay thế nào?

Trong lúc hắn ta còn đang lo lắng, đột nhiên, Cố Thanh Hy xoay người.

Dịch Thần Phi liếc mắt thấy, bỗng hắn ta cảm thấy rất nghi hoặc.

Mấy ngày trước, nha đầu này còn rất huênh hoang, hôm nay khó khăn lắm mới bắt được cơ hội, sao nàng có thể dễ dàng tha cho hắn ta được?

Tay phải duỗi ra, một bộ quần áo trắng như tuyết nhanh chóng rơi vào tay, Dịch Thần Phi nhanh nhẹn khoác lên người, rồi thắt đai lưng, sau đó mới chậm chạp bước đến trước mặt Cố Thanh Hy.

“Không biết tam tiểu thư đại giá quang lâm là có việc gì cần dạy bảo?”

Hắn ta vừa tắm xong, tóc còn chưa khô, lúc này trên khuôn mặt như trích tiên giáng trần xuất hiện một vệt hồng, không hiểu sao khiến người ta có cảm giác say mê.

Cố Thanh Hy nhìn không được muốn duỗi tay mân mê làn da trơn mềm kia.

“Da của huynh… khiến một nữ nhân như ta cũng phải ghen ghét!”

“Nếu thế thì đây là vinh hạnh của Dịch mỗ”.

Cố Thanh Hy vào nhà, quan sát phòng của hắn ta một vòng.

Hắn ta là một người khiêm tốn lễ độ, tao nhã phóng khoáng, trong phòng của hắn ta cũng mang theo phong độ của người trí thức, ở bên trong cảm thấy thoải mái một cách khó hiểu.

Cố Thanh Hy nói thẳng: “Ta muốn ngươi đi cùng ta đến Ma tộc một chuyến”.

“Tam tiểu thư, e rằng cô tìm nhầm người rồi, Dịch mỗ chỉ là một tên thư sinh, ngoài việc biết ngâm mấy câu thơ thì không còn sở trường khác nữa, Ma tộc nguy hiểm, Dịch mỗ không có bản lĩnh đi với tam tiểu thư”.

“Lúc trước ngươi đồng ý đi theo ta bảy ngày, bây giờ bảy ngày vẫn chưa qua, Thần Phi đại ca, chẳng lẽ ngươi muốn nuốt lời”.

“Cho nên cô chắc chắn rằng ta sẽ đi với cô?”

“Đương nhiên”.

“Sao lại là ta”.

“Vì nhìn ngươi rất bổ mắt”, Cố Thanh Hy mỉm cười, kéo lấy tay Dịch Thần Phi, nhảy tường ra ngoài.

Dịch Thần Phi cười cưng chiều, khẽ hé môi: “Cô thích trèo tường như thế, chiến thần nhà cô không quan tâm à?”

“Chân hắn có tật, không đuổi kịp ta, cũng không can thiệp được”.

Cố Thanh Hy đưa mắt ra hiệu cho hắn ta dẫn đường.

Dịch Thần Phi hất mái tóc đen ướt đẫm về phía sau, cất tiếng hỏi: “Diện tích của Ma tộc không thua kém gì Dạ Quốc, ngoài tổng bộ ra còn có mười hai phân bộ, chia ra cho mười hai kỳ chủ quản lý, không biết tam tiểu thư muốn đi đến nơi nào của Ma tộc?”

Bình luận

Truyện đang đọc