CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 1078

Nàng là tám đời không thấy nam nhân hay sao?

Mặc dù Ôn Thiếu Nghi là thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc, nhưng cả đời giữ mình trong sạch, chưa bao giờ chung đụng với bất kỳ nữ nhân nào, càng không cho bất kỳ kẻ nào nhìn thấy cơ thể mình, bây giờ xảy ra chuyện này khiến hắn ta không kìm được tức giận.

“Ta lệnh cho ngươi nhìn ra chỗ khác, không cho phép nhìn nữa”.

“Ha… buồn cười, ta cũng không phải đầy tớ của ngươi, ngươi lấy thân phận gì ra lệnh cho ta? Ôn Thiếu Nghi, ta thấy đến nước này rồi mà ngươi vẫn không nhìn rõ hiện thực, không bằng để ta dạy dỗ một chút”.

Cố Thanh Hy nói rồi giơ dao lên, nhắm xuống hạ thân của hắn ta, khóe miệng nở nụ cười tàn nhẫn, đã muốn hung hăng cắt xuống một nhát.

Có lẽ hơi thở trên người nàng quá lạnh lẽo, Ôn Thiếu Nghi sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh: “Dừng tay, Cố Thanh Hy, ngươi có biết một đao kia có ý nghĩa như thế nào không?”

“Biết, không phải chính là làm thái giám cả đời à! Yên tâm, chỉ là thái giám mà thôi, tạm thời vẫn chưa cần cái mạng nhỏ của ngươi! Ngươi nói xem, ngươi làm nam nhân lâu như vậy chắc cũng đủ rồi, nên trải nghiệm vui thú của việc làm thái giám rồi”.

“Ngươi muốn cái gì, nói thẳng ra đi!”, lòng bàn tay Ôn Thiếu Nghi đổ mồ hôi.

Nữ nhân này làm việc quái đản, từ trước đến giờ luôn không làm theo lẽ thường, hắn ta cũng sợ lỡ như nàng chập mạch, thật sự thiến hắn.

Cố Thanh Hy chậm rãi thu đao lại: “Nói sớm thì ta đã không cần lãng phí nhiều thời gian, mà ngươi cũng không cần sợ tè ra quần như vậy”.

Ôn Thiếu Nghi tức giận.

Hắn ta sợ tè ra quần khi nào?

Nàng còn có thể mặt dày mày dạn hơn nữa không?

“Ngươi có tin tức của viên Long châu thứ bảy không?”

“Không có”. Ôn Thiếu Nghi không hề nghĩ ngợi, dứt khoát phủ nhận.

Cố Thanh Hy cũng lười nói nhảm, lại giơ dao găm lên, mạnh mẽ cắt xuống nơi trí mạng ở dưới thân hắn ta.

“Viên Long châu thứ bảy nằm ở Giang Nam”.

Giọng nói của Ôn Thiếu Nghi rất gấp gáp.

Nếu hắn ta nói chậm một giây, dao găm của Cố Thanh Hy đã biến hắn ta thành thái giám rồi.

Cũng may Cố Thanh Hy kịp thời dừng lại.

Cho dù nằm trên giường hàn băng, nhưng trên mặt Ôn Thiếu Nghi vẫn có mồ hôi chảy xuống.

“Nằm ở Giang Nam? Ở chỗ nào Giang Nam?” Cố Thanh Hy hỏi.

“Không biết, trong lúc vô tình ta có nghe thấy tộc trưởng và thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ nói chuyện, trước mắt thì Thiên Phần tộc bọn ta cũng không biết viên Long châu thứ bảy ở chỗ nào của Giang Nam, chỉ biết là Thiên Phần tộc đã phái rất nhiều người đến Giang Nam”.

“Vậy các ngươi dựa vào cái gì mà biết viên Long châu thứ bảy ở Giang Nam?”

Cố Thanh Hy nói rồi đưa tay về phía Ôn Thiếu Nghi, dứt khoát lục soát người hắn ta.

Bình luận

Truyện đang đọc