QUYỀN TÀI

Gần sáng.

Trong một phòng ngủ.

Thấy bên cạnh có thêm một người phụ nữ, Đổng Học Bân theo phản xạ có điều kiện bật dậy khỏi giiuờng, nhưng hắn vẫn còn giật mình nhảy dựng.

"Chị Trương?" Đổng Học Bân ngạc nhiên nói: "Ngài đến đây lúc nào?"

Trương Long Quyên nằm trên giường cười cười: "Tới một hồi rồi, nhìn tên nhóc cậu ngủ"

Đổng Học Bân a một tiếng: "Cái này, nam nữ thụ thụ bất thân, vậy... ngài cái này..."

Trương Long Quyên nở nụ cười ha ha một tiếng, hai chân cũng cọ cọ lại với nhau một cách mê hoặc, ngón tay thì đang mò mẫm ở khăn tắm trên người: "Cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân, bên này cũng không chú ý nhiều như vậy, chị ngủ không được, cho nên muốn tìm cậu trò chuyện tán gẫu, ai ngờ cậu ngủ nhanh như vậy, chị cũng không đánh thức cậu, nằm bên cạnh không lên tiếng, đúng lúc có thể xem nhóc đẹp trai của chúng ta ngủ"

Đổng Học Bân cười khổ nói: "Ngài đây là chế giễu tôi mà"

"Chị nói thật, càng nhìn cậu càng thấy đẹp, ha ha" Trương Long Quyên cười nói.

Đổng Học Bân hết chổ nói, giả vờ nói: "Chị Trương, tôi đã sớm kết hôn rồi"

"Chị biết, lão Từ đã nói với chị rồi" Trương Long Quyên nhìn hắn: "Bất quá chị thấy cậu thì đặc biệt thích, cái này làm sao bây giờ?"

"Ặc, không biết"

"Vậy để cho chị nhìn một chút nữa đi"

"Trời, sắp sáng rồi, ngày mai còn phải dậy sớm"

"Không sao, buổi sáng buổi tối cũng như nhau"

"Nhưng... ngài nhìn tôi ngủ không yên"

"Vậy trò chuyện với chị đi, chị cũng không ngủ được"

Nói nửa ngày Trương Long Quyên cũng không nghe vào, Đổng Học Bân cũng không có biện pháp, biết chị Trương đây là không nói đạo lý: "Vậy ngài muốn trò chuyện cái gì?"

"Ha ha, tâm sự chuyện của cậu và lão Từ đi"

"... Ngài có thể ngồi dậy trước được không?"

"Nằm thoải mái hơn, không ngồi, nói một chút đi, lão Từ trên giường biểu hiện thế nào?"

"... " Một giọt mồ hôi lớn từ trên trán của Đổng Học Bân chảy xuống: "Ngài nói cái gì vậy?"

Trương Long Quyên cười thoải mái:" Lão Từ khi đến trường thì đã đặc biệt bảo thủ, chị còn không biết trên giường thì cô ấy sẽ thế nào. Tò mò mà, mau nói với chị đi, chị khẳng định sẽ giữ bí mật"

"Thật không có!"

"Lão Từ có rên lớn hay không?"

"Trời, tôi làm sao biết?"

"Chị nghĩ lão Từ khẳng định là kêu rất lớn phải không? Nhìn càng bảo thủ, trên giường càng như vậy, thế nào? Chị Trương cậu nói có đúng hay không? Ha ha, chị biết mà"

"Không phải!"

"Hai người bình thường làm một lần bao nhiêu lâu?"

"Chị Trương! Tôi và chị Từ thật sự không có gì!"

"Không nói thì thôi, ha ha, tên nhóc cậu thích người lớn tuổi hơn mình sao?"

"Không có..."

"Không có? Vậy cậu và lão Từ vì sao lên giường?"

"Chúng tôi thật sự không có gì!"

"Vậy cậu là thích người hơn ba mươi tuổi? Cũng phải, lần trước nói chuyện qua hình với lão Từ, có cảm giác như cô ấy thoáng trẻ lại mười tuổi, chị nhìn mà còn hâm mộ"

"..."

"Mẹ cậu bao nhiêu?"

"... Năm mươi hơn..."

"Vậy cũng được, tôi nhỏ hơn mẹ cậu không ít tuổi, tuổi như chị cậu tiếp nhận không? Nói thật đi, đừng gạt chị Trương"

"..."

"Ngại không dám nói? Vậy chính là có thể tiếp nhận? Cậu được đấy, người lớn, khẩu vị lại rất nặng, ha ha, bất quá chị thích!"

"..."

Trương Long Quyên cười nhìn hắn, đưa tay vuốt mái tóc dài, còn quay đầu vung một chút, tóc dài vuốt qua rơi trên mặt của Đổng Học Bân, khiến cho khuôn mặt hắn ngứa ngứa: "Thế nào? Thấy chị Trương cậu có được không? Có muốn nếm thử tư vị của chị cậu không?"

Đổng Học Bân mồ hôi đầm đìa: "Ngài đừng nói giỡn"

Trương Long Quyên cười ha ha nói: "Chị không có giỡn, nếu như trong nước, chị không dám đào góc tường của lão Từ đâu, sức chiến đấu của lão Từ chị biết, chị khẳng định là đánh không lại cô ấy, lão Từ một chiêu là có thể phế chị đi, ha ha, bất quá ở đây không phải trong nước" Nói xong, đùi đẹp xúc cảm mười phần của Trương Long Quyên hơi giơ lên, cách lớp chăn gác thẳng lên người của Đổng Học Bân, đầu ngón chân còn trượt trên đùi của Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân cả người run lên, dở khóc dở cười nói: "Chị Trương"

Nếu như là người khác, Đổng Học Bân đã sớm đứng dậy rời đi, nhưng đây là bạn học cũ của Từ Yến, còn là một mỹ phụ, Đổng Học Bân cũng không tức giận nổi.

Trương Long Quyên cũng không nói gì, tiếp tục cười và dùng đầu ngón chân chọc ghẹo chân của Đổng Học Bân, ánh mắt đầy khiêu khích nhìn Đổng Học Bân, lông mi dài mang theo mê hoặc vô tận.

"Ngài hút thuốc không?" Đổng Học Bân đem chân co lại, chuyển hướng câu chuyện.

"Ừm, hút một điếu đi" Trương Long Quyên tùy ý nói.

Đổng Học Bân đưa tay tìm tìm, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc Trung Hoa, nhưng phát hiện bên trong chỉ còn lại một điếu, vì vậy không thể làm gì khác hơn là đưa cho Trương Long Quyên nói: "Ngài hút đi"

"Cậu không hút?"

"Một điếu cuối cùng, tôi chỉ mang theo một hộp"

Trương Long Quyên kẹp lấy thuốc, Đổng Học Bân liền mồi thuốc cho.

Đổng Học Bân vốn định bảo Trương Long Quyên quay về phòng của cô ấy lấy thuốc đến, như vậy hắn cũng có thể nhân cơ hội mặc quần áo vào, ai mà ngờ chị Trương vẫn cứ nằm như thế, không hề động đậy, Đổng Học Bân trong lòng kêu khổ, một đại mỹ nhân nằm bên cạnh như vậy, hỏi mình làm sao mà "mần ăn"?

Khói thuốc lượn lờ.

Nhìn cô ấy hút, cơn nghiện thuốc lá của Đổng Học Bân cũng nổi lên, nuốt nuốt nước bọt, bởi vì chỉ mặc một cái quần lót, cho nên cũng không dám làm bậy.

Trương Long Quyên đã nhìn ra, cười cười đưa tay qua chổ hắn, kẹp theo điếu thuốc giơ giơ lên: "Nào, hút một hơi đi, nhóc đẹp trai"

"Đừng"

"Giả khách khí có phải không?"

Đổng Học Bân nghĩ tới, trên đường đi đã hút qua thuốc lá có nước bọt của Trương Long Quyên, cái này cũng không có gì, thẳng thắn cúi đầu, tìm đến tay của Trương Long Quyên, hung hăng hút một hơi.

"Cái này mới đúng" Trương Long Quyên cũng không ghét bỏ hắn, sau đó đưa thuốc lá đến bên môi, ngậm ngay chổ Đổng Học Bân vừa mới hút mà hít vào một hơi.

"Tiếp?"

"... Ừm"

Đổng Học Bân cũng mặc kệ giá nào, ai sợ ai chứ.

Bầu không khí có chút mờ ám, hai người cứ chị một hơi tôi một ngụm, cứ thế mà hút.

Trương Long Quyên hút thuốc lá thì thích cắn vào cán thuốc, còn Đổng Học Bân hút thuốc thì ngậm ở môi, cho nên sau khi hút hết điếu thuốc, trên cán thuốc tất cả đều là dấu răng và nước bọt.

Trương Long Quyên đem tàn thuốc dụi tắt, tiện tay ném gạt tàn thuốc lên bàn, phù một tiếng, lại một lần nữa nằm trở về, lần này còn đoạn lấy chăn trên người của Đổng Học Bân, kéo qua tùy tiện đắp trên người mình: "Ha ha, ngày hôm nay ngủ cùng nhóc đẹp trai"

Giường rất rộng, nhưng mà chăn thì không dư.

Chị Trương vừa tiến vào như thế, thân thể của hai người dưới chăn nhất thời khó tránh khỏi va chạm.

Tóc gáy toàn thân Đổng Học Bân nổi lên, chỉ cảm thấy trên đùi mơ hồ đụng phải da thịt nhẵn nhụi, trên cánh tay trái thì có xúc cảm khăn tắm, trong chăn thì truyền ra mùi vị thơm ngào ngạt của đàn bà, Đổng Học Bân hô hấp bị kiềm hãm, máu đều sôi trào lên một chút.

Má nó!

Cái này cũng quá mở rồi!

Đổng Học Bân trong lòng ngay cả nói cũng không nổi!

Bất quá kích động thì kích động, Đổng Học Bân trong lòng vẫn biết rõ, trong chăn này chính là bạn học cũ của Từ Yến, hơn nữa lần này hắn đến ươớc M chính là làm việc, đương nhiên không dám đụng vào, không thể làm gì khác hơn là đem thân thể cứng ngắc của mình nhích ra bên ngoài, cười khổ không thôi nhìn Trương Long Quyên nói: "Chị Trương, ngài như vậy không phải khiến cho tôi rơi vào tình huống khó xử sao, vậy cái này... khụ khụ, hai ta sao có thể ngủ cùng một chổ, không thể như vậy"

Trương Long Quyên không cho là đúng cười cười nói: "Có gì mà sợ, ha ha, da mặt còn rất mỏng nha"

"Chị Trương, ai da, ngài đừng quyến rũ tôi nữa được không?"

"Cũng được!" Trương Long Quyên mỉm cười nói: "Bất quá cậu phải xoa bóp vai cho chị, ngày hôm nay bận việc cả ngày mệt mỏi, thoải mái rồi thì chị trở về ngủ"

"Cái này có thể" Đổng Học Bân chỉ muốn cô ấy nhanh chóng trở về, bằng không thì mình đúng là không giữ được, ngồi dậy nhích qua: "Ngài cũng ngồi dậy?"

Trương Long Quyên nghiêng người qua: "Không ngồi, chị nằm sấp"

Được rồi, nằm sấp thì cứ nằm sấp đi, Đổng Học Bân đã đem tay đặt lên trên vai trơn của cô ấy, da của Trương Long Quyên rất ấm áp, còn ấm hơn là nhiệt độ bàn tay của Đổng Học Bân, sờ vào vô cùng thoải mái.

Sờ sờ sờ sờ...

Bóp bóp bóp bóp....

Trương Long Quyên thoải mái nhắm mắt lại, trong miệng ờ vài tiếng, khống chế âm thanh một chút cũng không có, tựa như không nghĩ là có gì không thích hợp, chỉ cần Đổng Học Bân khiến cho cô ấy thoải má, cô ấy sẽ ờ một tiếng, làm cho Đổng Học Bân nghe mà tâm càng ngày càng nóng.

Sau đó không lâu.

"Được rồi, cảm ơn nhóc đẹp trai?" Trương Long Quyên cười nói.

"Không có gì"

"Thủ pháp không tồi, bình thường hay xoa bóp cho lão Từ à?"

"Ặc, không có..."

"Vậy chúng ta ngủ đi? Cũng không còn sớm"

"Hả? Ngài không phải vừa nói..."

"Được rồi được rồi" Trương Long Quyên cười cười vuốt tóc một chút, tiêu sái xốc chân lên xuống giường, cười tủm tỉm nhìn hắn: " Chọc tên nhóc cậu chơi thôi, cậu còn coi là thật hả? Chị lớn tuổi như vậy rồi mà còn quyến rũ cậu? Chị không thấy mất mặt hả?"

Đổng Học Bân "..."

Thế vừa rồi ngài làm cái quái gì?

Trương Long Quyên hình như biết được Đổng Học Bân đang suy nghĩ cái gì, từ trong một ngăn kéo lấy ra một gói thuốc lá, ném cho Đổng Học Bân: "Rượu thuốc trong ngăn tủ đều có, hút cái này trước đi!" Dùng lại một chút: "Ha ha, vừa rồi là thử tên nhóc cậu một chút, nhìn định lực của cậu, giúp lão Từ khảo nghiệm cậu, ừm, không tồi, vẫn có thể chịu đựng được khảo nghiệm của chị, ha ha, lão Từ có tiểu tình nhân này chiếu cố, tôi cũng an tâm"

Trời đất, có khảo nghiệm như thế sao? ( Đưa tay lên ngực tự vấn lương tâm rằng nếu là mình thì chắc chắn không qua được rồi)

Bất quá trải qua vài tiếng đồng hồ tiếp xúc, Đổng Học Bân đã có một chút làm quen với tác phong hành sự của Trương Long Quyên, dù sao cũng là người không theo đường lối nào cả.

"Chị trở về, cậu ngủ sớm đi"

"Được, vậy ngài ngủ ngon"

"Ừm, ngủ ngon"

Lúc gần đi, Trương Long Quyên còn ném cho Đổng Học Bân một cái mị nhãn.

Đổng Học Bân nhìn thấy làm cho trong lòng run lên, ngứa đến khó chịu.

Thấy Đổng Học Bân trên giường thần sắc khó chịu, Trương Long Quyên cười ha ha, nhoẻn miệng huýt sáo một cái, sau đó mới cười cười đóng cửa lịa hco hắn.

Ài, rốt cục đã chịu đi.

Trương đại tỷ này, thật đúng là một lão yêu tinh!!!

Kéo chăn nằm lại xuống giường, nghe mùi thơm phụ nữ còn lưu lại trong chăn cùng với nhiệt độ cơ thể của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân con mắt nhắm lại, đi vào giấc ngủ rất nhanh.

Bình luận

Truyện đang đọc