QUYỀN TÀI

Chưa tới một giờ.

Dưới ký túc xá.

Hàn Phỉ không buông tha nói: "Xin lỗi tôi!"

"Tôi còn không bắt cô xin lỗi tôi đấy!" Dương Chân tiếng nói rất lạnh.

"Dương Chân! Ông còn có một chút hình dạng của lãnh đạo hay không?" Hàn Phỉ cả giận: "Ông để mọi người nghe một chút! Ông đụng xe tôi! Tôi còn phải xin lỗi ông?"

Dương Chân nói: "Hiện tại là cô dây dưa!"

Có người của phòng tổng hợp nói: "Cô còn chưa xong phải không?"

Hàn Phỉ mặt đều đỏ, "Ông quẹt xe tôi! Ngay cả một câu nói và thái độ cũng không có! Còn nói tôi dây dưa? Lãnh đạo cũng là làm gương tốt như ông hả?"

Nhân viên công vụ của phòng tổng hợp nói: "Là các người không giảng đạo lý chứ?"

"Nhiều chuyện thật!" Một người khác của phòng tổng hợp nói: "Ồn ào cái gì! Không phải ai giọng lớn thì chiếm lý đâu! Lúc này đều nên đi làm! Các người đừng dây dưa nữa!"

Cãi cọ.

Nói cái gọi là đạo lý.

Hiện trường càng ngày càng hỗn loạn, tranh chấp cũng càng lúc càng lớn.

Người của sở hai và phòng tổng hợp phòng thứ tám không chịu lui bước!

Bất quá người của phòng tổng hợp nhiều hơn so với bọn họ, tính luôn cán bộ, khoa viên của bọn họ cũng là gấp hai lần sở hai, nhân viên công vụ của phòng tổng hợp đều đi xuống lầu, đương nhiên là giúp đỡ Dương phó sở trưởng, vừa nhìn là lão oan gia sở hai, ngoài miệng cũng không có khách khí, đều là anh một lời tôi một câu. Sở hai tính ra là một phòng ban chấp hành, người ít hơn, tràng diện nhất thời bị ngăn chặn, ngay cả Hàn Phỉ và đám người Hạ Chu giọng khá lớn, nhưng cũng không chịu nổi đối phương nhiều người, giảng đạo lý căn bản là nói không lại bọn họ!

Một mảnh hỗn loạn!

Tại ủy ban kỷ luật trung ương, loại tràng diện này vẫn là hiếm thấy!

Lúc này, có một cán bộ của phòng giám sát thứ hai đi ăn trở về, thấy thế, có thể người hai bên cũng đều tương đối quen thuộc, đi qua giảng hòa, "Dương sở trưởng, tiểu Hàn, đều bớt tranh cãi, bớt tranh cãi, cũng không phải chuyện gì, không đến mức. Sắp một giờ rồi. Đều quay về đi."

Dương Chân nhìn về phía người cán bộ kia nói: "Tôn sở trưởng, tôi cũng muốn đi, nhưng bọn họ không đáp ứng, cứ ở đây so tích cực với tôi. Còn bắt tôi nhận lỗi."

Hàn Phỉ tức giận nói: "Đụng xe tôi ông còn không xin lỗi sao?"

Dương Chân nói: "Cô cần phải rõ ràng! Là cô đậu xe sai trước!"

Đối với Dương Chân già mồm át lẽ phải, người của sở hai quả thật muốn tức chết rồi, nhất là Hàn Phỉ, cô gái này lúc đầu cũng là tính cách tùy tiện. Tuy rằng ngoài miệng có đôi khi không buông tha người, tính tình cũng khá tích cực, dám yêu dám hận, chưa từng có tính toán hơn người, tương đối đơn thuần, cho nên vừa nghe Dương Chân và mọi người của phòng tổng hợp càn quấy, cô ấy ủy khuất đến như đều muốn đánh người, không có ai khi dễ người như thế chứ??

Người cán bộ của phòng thứ hai vừa nhìn, cũng nói với Hàn Phỉ: "Tiểu Hàn à, cho chú Tôn mặt mũi đi, coi như hết, việc nhỏ mà thôi, cái này vẫn là lúc đi làm, để cho các lãnh đạo thấy, ảnh hưởng sẽ không tốt, đến lúc đó truy cứu trách nhiệm xuống tới, có phải không?"

Thấy ngay cả người của phòng hai đều giúp Dương Chân bọn họ, Hàn Phỉ vành mắt đều đỏ.

Bất quá theo những người khác xem ra, chuyện này quả thật không có nhiều, ầm ĩ thành như vậy cũng không cần phải, hơn nữa then chốt nhất chính là, cấp bậc của Dương Chân cao hơn so với Hàn Phỉ cao không ít, trong thể chế phân biệt đối xử, cấp bậc đại biểu cho tất cả, tuy nói không phải một phòng ban, nhưng Dương Chân cũng là lãnh đạo của Hàn Phỉ, lãnh đạo quẹt xe của bạn, vậy quẹt cũng là quẹt, bạn thật có thể khiến cho lãnh đạo xin lỗi đền tiền cho bạn hả?

Lại có một cán bộ của phòng thứ năm nói: "Tiểu hàn, lão Tôn nói rất đúng, coi như hết đi, lãnh đạo không chừng sắp về tới đây, đều nhanh chóng tản đi."

Người bình thường cũng không xen vào, người có thể khuyên can bọn họ, cấp bậc và bối cảnh hiển nhiên cũng không nhỏ, Hàn Phỉ nghe vậy, tức giận đến tay run run, nhưng cũng không cãi lại bọn họ, thứ nhất tuổi người ta lớn hơn mình nhiều lắm, đó đều là trưởng bối, thứ hai cấp bậc của người ta cũng ở đây.

Âm thanh càng thêm lớn.

Đều là khuyên Hàn Phỉ bỏ đi.

Hạ Chu và Tôn Triệu Bang cùng người của sở hai vừa nhìn, tất cả đều nắm chặt nắm tay, mắt lạnh lại, không phục!

Hàn Phỉ cũng như vậy, nhìn biểu tình tựa như kỳ khai đắc thắng của Dương Chân và người của phòng tổng hợp, cô ấy căn bản nuốt không được cái khẩu khí này, thế nhưng hiện tại hầu như tất cả cán bộ đều khuyên cô ấy dàn xếp ổn thoả, Hàn Phỉ cũng hiểu được áp lực rất lớn, thật ra nói trắng ra là vẫn là cấp bậc không đủ!

Người ta là lãnh đạo!

Bọn họ chỉ là cán bộ!

Xảy ra xung đột bọn họ cũng là một phương bị động, nếu như bị quẹt xe là Doãn sở trưởng sở hai hoặc là Trần sở trưởng, tình huống và tình thế khẳng định không giống!

Thế nhưng, người đứng đầu sở hai của bọn họ Doãn sở trưởng đi ra ngoài làm việc, lúc này cũng chưa về, phó sở trưởng sở hai Trần Đại Hữu, buổi sáng đi chỉ đạo công tác, khẳng định cũng không có mặt, hiện tại lãnh đạo của sở hai hoặc nói là người đứng thứ ba, cũng là Đổng Học Bân, nhưng Đổng sở trưởng người này... Bọn họ căn bản là không trông cậy vào, quá không hợp đàn, cơ bản cũng không nói với thuộc hạ, Hàn Phỉ bọn họ cũng không trông cậy vào Đổng Học Bân có thể đứng ra làm chủ cho bọn họ, cho nên nghe mọi người nói, đám người Hàn Phỉ căn bản không phản bác được, nghẹn họng!

Quá khi dễ người!

Quá khi dễ người!

Nhưng mà lúc tất cả âm thanh đều đè về hướng đám người Hàn Phỉ thì, phía sau lần thứ ba vang lên tiếng kèn đồng của Xiali, tích tích tích, tích tích tích, âm thanh rất lớn!

Hàn Phỉ bọn họ quay đầu lại nhìn.

Hả? Đó không phải xe của Đổng Học Bân sao?

Dương Chân cũng thấy được xe chiếc Xiali, trong đầu nổi lên một hình ảnh, nghĩ tới, đây là chiếc Xiali sáng sớm bị mình giành đường!

Đây là ai?

Người ta đều đi! Còn cùng ở đây chờ?

Nhấn kèn đồng? Giục cái gì mà giục! Không thấy chuyện tình chưa giải quyết xong sao!

Dương Chân nghe mà phiền, chủ yếu là tiếng kèn đồng của Xiali rất chói tai, không êm dịu, cảm giác tạp âm khiến cho tâm tình hắn càng khó chịu, căn bản cũng không đem một chiếc Xiali để vào mắt, cho nên cũng không có phản ứng, nhìn thoáng qua, hoàn toàn không có ý dời xe Audi A4.

Một lần.

Hai lần.

Ba lần.

Cái gọi là chuyện bất quá tam, kèn đồng đã nhấn ba lần, ánh mắt của Đổng Học Bân cũng lạnh xuống, hắn đã ở chỗ này chờ hơn mười phút, còn nhìn Dương Chân và cán bộ của phòng tổng hợp thậm chí các phòng ban khác khiển trách người của sở hai, cơn tức của thằng nhãi này đã đè không được!

Không đi phải không?

Không dời phải không?

Tốt! Là ông tự tìm đường chết!

Vậy ngày hôm nay chúng ta nợ mới thù cũ cùng nhau tính!

Quẹt xe của người sở hai chúng tôi? Quở trách người của sở hai chúng tôi? Cản đường xe của tôi? Còn chặn đường?

Đổng Học Bân ngược lại nở nụ cười, dưới cái nhìn của mọi người, chậm rãi đem xe lui về sau, từng chút từng chút, khoảng chừng hơn mười mét.

Cho dù Đổng Học Bân là vừa tiền nhiệm, nhưng trong cơ quan nhà nước cũng là không có bí mật gì, trong đám người cũng có người nhận ra hắn.

"Ơ."

"Các người nhìn."

"Đó là Đổng sở trưởng bas`

"Đổng sở trưởng? Đổng sở trưởng gì?"

"Các người không biết hả? Phó sở trưởng mới tới của sở hai phòng thứ tám!"

"Hả? Cũng là giám sát viên cấp chính xử hai mươi lăm tuổi kia? Ặc, tôi nghe qua."

"Không thể nào? Chính là hắn sao? Khụ khụ, là đủ trẻ tuổi."

"Bất quá nghe nói người này có vấn đề, cũng có chút... Hình như mới tiền nhiệm mấy ngày nay, trên cơ bản đều xin nghỉ và đến muộn, không thấy bình thường đi làm qua."

"Còn có chuyện này?"

"Dù sao cũng là một người không quá nổi bật."

"Đó là đương nhiên, dù sao quá trẻ tuổi, điệu thấp một chút không chỗ xấu."

Mọi người không khỏi khe khẽ nói nhỏ lên, nghị luận với xe Xiali.

Dương Chân ngẩn ra, cũng nghe thấy được tiếng nói của mọi người, mới biết được chủ nhân của chiếc Xiali tồi tàn này sáng sớm ngày hôm nay hắn không để vào mắt, dĩ nhiên là lãnh đạo cấp chính xử cùng một cấp bậc, hơn nữa... Đối phương trẻ hơn hắn năm sáu tuổi!

Là lãnh đạo?

Sao lái Xiali hả??

Dương Chân có chút không hiểu, bất quá vẫn không để ở trong lòng, tuy rằng phòng tổng hợp có thực quyền so ra kém sở hai, nhưng Dương Chân dù sao cũng là cán bộ thực chức, không giống với giám sát viên cấp chính xử hư chức của Đổng Học Bân, đương nhiên, cái này cũng là suy nghĩ trên tâm lý của Dương Chân mà thôi, thật ra nói tiếp, quyền hạn chức vụ của hai người cũng kém không quá nhiều, thậm chí trên thực quyền, Đổng Học Bân cán bộ hư chức này ngược lại còn có thể quản nhiều hơn một ít so với Dương Chân cán bộ thực chức của phòng tổng hợp, đây là quyền hạn của phòng ban khác nhau, không có biện pháp.

Xung quanh yên tĩnh.

Sau khi thấy Đổng Học Bân, cán bộ của phòng khác cũng không nói cái gì nữa, sở hai của Hàn Phỉ người ta có lãnh đạo tới, mọi người cũng phải không thấy mặt tăng cũng nể mặt phật.

Tôn Triệu Bang sau khi thấy Đổng Học Bân liền vội vàng nói: "Đổng sở trưởng đã trở về!"

Hàn Phỉ nghiến răng nghiến lợi từ trên mặt Dương Chân thu hồi ánh mắt, "Vậy thì có tác dụng gì!"

Tôn Triệu Bang ặc một tiếng, nghĩ thầm cũng phải, Đổng sở trưởng bình thường đã không hợp quần, ngay cả đi làm cũng không đi, ngay cả công tác đều chưa từng làm, mỗi ngày ra vẻ không chuyện gì liên quan đến mình, sao có thể ra mặt cho Hàn Phỉ bọn họ, người ta điệu thấp đến nhà bà ngoại rồi.

Quả thế.

Kết quả mọi người thấy Xiali của Đổng Học Bân chuyển xe đi.

Dương Chân lắc đầu cười, trong lòng nói loại lãnh đạo này cũng chỉ là như vậy.

Các cán bộ của phòng khác cũng ngây người, lúc này mới vừa tới, đi như thế nào hả? Bọn họ còn tưởng rằng Đổng sở trưởng phải xuống nói vài câu công đạo cho mấy người Hàn Phỉ bọn họ, ai ngờ người ta lại đi trở về.

Chỉ có Hàn Phỉ Hạ Chu bọn họ không chút nào ngoài ý muốn, vài ngày tiếp xúc, bọn họ biết Đổng Học Bân cũng là người như thế, chưa bao giờ quản sự tình!

Trông cậy vào hắn?

Sao có thể!

Hàn Phỉ bọn họ nhìn cũng không nhìn nữa, chỉ ngóng trông hiện tại Doãn sở trưởng và Trần phó sở trưởng có thể trở về sớm một chút, làm chủ cho bọn họ, nếu không bọn họ không truy cứu như thế, mặt của sở hai cũng sẽ bị bọn họ làm cho mất hết, chuyện này lúc đầu cũng là đối phương không chiếm lý!

Nhưng bỗng nhiên, xe Xiali ngừng.

Trong lúc cán bộ của phòng khác và Dương Chân cùng người của phòng tổng hợp muốn tiếp tục nói cái gì với đám người Hàn Phỉ, động cơ bên tai đột nhiên nổ vang một tiếng!

"A!"

"Không tốt!"

"Cẩn thận!"

"Mau tránh ra!"

"Trời ạ!"

Dưới con mắt mở to của mọi người! Xiali dĩ nhiên lao đến đây! Bỗng nhiên đánh tới hướng Audi A4 của Dương Chân! Tất cả mọi người choáng váng!

Rầm một tiếng!

Tràng diện trong lúc nhất thời câm như hến!

Mọi người mới rõ ràng, thì ra Đổng sở trưởng chuyển xe trở lại không phải đi, mà là vì khiến cho xe tăng tốc!!

...

Bình luận

Truyện đang đọc