QUYỀN TÀI

Vài ngày sau, Đổng Học Bân du lịch trở về chính thức đi làm.

Bởi vì vài ngày ở Lâm An một mực không chú ý du sơn ngoạn thủy, đi theo Cù Vân Huyên chạy trước chạy sau, khi thì mân mê quặng Kê huyết thạch, học tập quá trình khai thác, nghiên cứu giá cả Kê huyêt thạch nguyên thạch, báo công an địa phương phê duyệt thuốc nổ, cho nên cho Đổng Học Bân mệt đen ngất ngư, sau khi tối hôm qua trở về kinh thành sớm nằm xuống ngủ, buổi sáng hôm nay bảy giờ tỉnh, nhàn rồi, dứt khoát đến đơn vị ăn điểm tâm sáng, thấy khoa viên đều chưa đến, Đổng Học Bân liền ngồi ở trong văn phòng quét dọn một chút.

Huyên di không đi theo mình trở về, mà là ở bên kia nhìn chằm chằm vào quặng, cũng không biết tình huống thể nào.

Reng reng reng, mắt thấy khoa viên sắp tới, điện thoại Đổng Học Bân đột nhiên vang lên, xem xét dãy số, là Cù Vân Huyên.

“Này, Tiểu Bân, hai ngày trước đều làm công tác chuẩn bị, hôm nay rốt cục chính thức khởi công quặng, buổi sáng công nhân đào trên vách đá tường, chính là mặt tường cậu đặc biệt dặn dò cái kia, vị trí cũng là trước khi đi cậu tuyên, hô..Trên núi tín hiệu điện thoại có khả năng không tốt lắm, điện thoại vang lên xẹt xẹt vài cái, “...Thuốc nổ đã lên, lập tức nổ, ừm, thật sự không có vấn đề? Anh phải biết rằng, ngày này tốn hao phải vài vạn, nếu như không có Kê huyết thạch, hai trăm bảy mươi vạn đều như bát nước bỏ đi”.

Chuyện cho tới bây giờ, Đổng Học Bân cùng có chút khẩn trương, “Khụ khụ, hắn là có thể”.

“Ngày hôm qua không phải anh còn tin tưởng tràn đầy? Động tới lại có thể?”

“.. -Đổ mồ hôi, nhất định có thể được chưa?”

“...Dì nổ nhé?”

“ừm, em trốn xa một chút, che lỗ tai”.

Bên kia hẳn là có không ít người đang nhìn náo nhiệt, có người nói chuyện, nghe thanh âm, đồng hương ngày đó, còn có lão Diệp tử quặng chủ cùng đều ở tại đó, dù sao cái quặng này coi như không mở bao sâu, cái loại quặng này là cực kỳ làm cho người chú ý, không mở cũng tốt, kien huyết cùng tốt, tất cả mọi người thích xem.

“Bắt đầu rồi bắt đầu rồi”.

“Đều né tránh ra chút”.

Trong điện thoại thoáng cái an tĩnh, trái tim Đổng Học Bân thẳng thắn nhảy dựng lên, tắt quét mìn đi, đôi mắt trông chờ.

Ầm ầm.

Một tiếng vang thật lớn theo trong tai nghe.

Năm giây...

Mười giây đồng hồ...

Mười lăm giây...

Trong iphone4 tất cả đều là tiếng bước chân trong quặng mò, rầm rầm cạch, đốc đốc đốc.

Bỗng dưng, vài tiếng hô truyền tới, chỉ nghe Cù Vân Huyên kích động lớn tiêng nói: “Tiểu Bân Tiểu Bân, dì trông thây nỏ xuống tảng đá” Hô hô, tiếng run rẩy thở dốc, “Ai ui, alo, anh thật là thần, kiến huyết, tất cả trên tảng đá đều là máu, quặng nổ tung, trên vách đá cũng là có máu, đằng sau cũng vậy, tất cả đều là Kê huyết thạch nguyên thạch, tất cả đều là máu, anh đúng là có thể làm được”.

Còn nghe thấy có người ồn ào, “Cực kỳ bắt mắt, khối này dù sao cũng phải năm sáu chục vạn”.

“Tại sao thoáng cái là có thể có kiến huyết? Làm sao có thể?” Cái âm thanh này là lão Diệp tử, không trách hắn buôn bực, mở mấy tháng đều không nhìn thấy một khối Kê huyết thạch, nhưng vừa xem tình thế không tốt chuyển bao quặng cho người ta, hắc, ai ngờ người ta nổ lần đầu đã có máu, hơn nữa nhìn tảng tảng đá đằng sau, khẳng định còn có một mảng lớn Kê huyết thạch nguyên thạch ở đằng kia.

Đổng Học Bân nặng nề thở một hơi, “Ha ha, Huyên di, cái này em yên tâm chưa?”

“Cái này, vừa ngày đầu tiên đã thu hồi không ít thành phẩm, chiếu như vậy xuống dưới, hai tháng sau này, hai trăm vạn trở mình gáp đôi cũng không phải không thể” Tiếng nói Cù Vân Huyên cực kỳ thống khoái, “Tiểu Bân, dì còn nói hôm nay trở về đi làm chuyện đấu giá công ty, hiện tại xem ra là không đi được nữa, sự tình công ty dì thu xếp cung bên này, trong thời gian ngắn dì ở tại mò nhìn chằm chằm một chút, quặng tốt như vậy, mướn người dì vẫn lo lắng, được rồi được rồi, cứ như vậy trước, dì không thiếu việc cần làm, anh cứ đi làm, bên này có thể giao cho em xử lý”.

Đổng Học Bân ừm một câu, “Vậy em nhất định chú ý an toàn, buổi tối không cần phải lên núi, cũng cách địa phương đặt thuốc nổ xa một chút”.

“Rõ ràng, anh ở một người trong kinh cùng chú ý nhiều, làm cơm xong nhớ đóng ga, tất đồ lót cũng phải giặt”.

“Ai da, en nói mấy cái này làm gì”.

“Sau này dì trở về nếu thấy anh không chịu giặt, xem dì có đánh chết cậu hay không, ha ha”.

“Ai ui, anh cũng không phải là không giặt mà, anh ngắt máy đây!”

Để điện thoại xuống, Đổng Học Bân tựa ở trên mặt ghế ngửa mặt cười với trần nhà, cái Kê huyết thạch quặng này mới có thể lợi nhuận không ít tiền, trên tay mình đã không có đồng nào, chuyện kiếm tiền này có thể tạm thời để xuông, nên lo lăng bước tiếp theo làm sao thắng quan tiến tới. Vào Đảng, vào trường Đảng, mấu chốt đi lên phó khoa, cứu hoả cùng cứu ra không ít chiến tích, kế tiếp mục tiêu ngắn hạn nên thiêt lập ở đâu?

Suy nghĩ một lát, Đổng Học Bân nhìn bên ngoài, ra khỏi văn phòng bố trí nhiệm vụ cho khoa viên.

Đợi phán công công tác chấm dứt, Đàm Lệ Mai hì hì cười nói: “Đổng Chủ nhiệm, may ngày nay ngài không ở đây, Nghiêm thư ký thành thật hơn nhiều, lại nữa, mấy lần bố trí nhiệm vụ phòng tổng hợp chúng ta, nhưng mà mỗi lần trở lại đều là một hình dáng không lộ ra chút biểu tình nào, ngoại trừ nói công tác cái gì cùng không nói, xong xuôi bước đi, có rất nhiều việc thậm chí đều là gọi điện thoại, có thể không đến sẽ không đến, hì hì, mặt mũi Nghiêm thư ký xem như ném đi quá đáng, loại người này, nên giáo huấn hắn một chút”.

Thường Quyên phụ họạ nói: “Không sai, xem sau này ai còn dám khi dễ người phòng tổng họp chúng ta”.

Loại lời này nếu như đôi cái phòng khác, Đàm Lệ Mai và Thường Quyên không thể nào nói khi đang ở trước mặt nhiều người như vậy, nhưng không ai hiểu rằng Tiểu Đổng Chủ nhiệm bao che khuyêt điểm, cho dù ngươi thật sự phạm vào sai lâm, Tiểu Đổng Chủ nhiệm cũng không cam lòng răn dạy bọn thủ hạ, thế là dần dần, mọi người nói chuyện cũng đều không cố kỵ nhiều như vậy.

Đổng Học Bân dỡ khóc dở cười nói: “Đừng nói lời vô dụng, nhanh công tác, chăm chú một chút”.

“Rõ”.

“Tuân mệnh”.

Vương Hân cũng cực kỳ yêu mến cái loại không khí phòng tổng họp này, một lãnh đạo bên trên tốt như vậy không dễ dàng kiểm được.

Buổi sáng, lúc mười giờ, Đổng Học Bân cầm một phần văn kiện đi vào văn phòng Phó cục trưởng Từ Yến. Trên đường đi, mọi người trông thấy Đổng Học Bân đều cười ha hả theo sát hắn vấn an, cho dù một số lãnh đạo phần cục cấp bậc cao hơn so với Đổng Học Bân cũng sẽ mỉm cười, gật gật đầu cùng hắn. Trải qua nhiều chuyện như vậy, giờ đây trên dưới phân cục còn ai dám khiêu chiến cùng Tiểu Đổng Chủ nhiệm? Thực tể đã chứng mình rồi, Chu Quốc An, Quách Thuận Kiệt, Nghiêm Lỗi... phàm là có xung đột kịch liệt cùng Tiểu Đổng Chủ nhiệm, không cần quan tâm, khoa viên cùng tốt lănh đạo cũng được, không quan tâm, có bối cảnh cùng tốt không bối cảnh cũng được, đều là không có kêt cục tốt.

Văn phòng Từ Yến.

Đổng Học Bân cung kính đem văn kiện để tới trên bàn nàng, “Từ Cục trường, Lý Chủ nhiệm để cho tôi đưa tới”.

Từ Yến ừm một tiếng, viết gì đó không ngang đầu, “Để nơi đó đi, đợi lát nữa tôi xem” Nhớ ra cái gì đó, Từ Yến giương mắt xem hắn, lộ ra một cái nụ cười ôn hòa, “Đúng rồi, cậu giúp tôi tuyển Macbook, con tôi đặc biệt yêu mến, cậu không thấy được cái dạng kia của nó, ôm tôi hôn vào mặt một cái, ha ha, hai ngày này nó đều ở chỗ tôi nơi đó loay hoay máy tính mới, Tiểu Đổng, cảm ơn cậu nhé”.

Đổng Học Bân vội nói: “Ngài đừng khách khí, cháu nó yêu mến là được”.

Thấy Tiểu Đổng không chủ động cáo từ, Từ Yến nháy mắt mấy cái, liền để bút trong tay xuống, “.. - Có việc gì? Ngồi xuống nói”.

Đổng Học Bân ngồi nửa cái mông, cười cười ý tứ thật không tốt, “Từ cục, ngài xem tôi mấy ngày hôm trước... thế nào? Tôi đây, phó khoa cùng nói ra, ngài nói chức vụ tôi... cái này... lúc nào cũng có thể lên phó khoa?” Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp, đây chỉ là chức vụ không có cấp bậc lãnh đạo, đôi lại trước kia, đó là cô cấp.

Từ Yến bị hắn chọc tức, một ngón tay chỉ vào Đổng Học Bân, “Cậu đây là theo tôi muốn đòi chức quan?”

Đổng Học Bân ho khan một tiếng, lời này thì hắn dám nói cùng Từ Yến, cũng không dám nói với lãnh đạo khác, “Không có, cái này, tôi chỉ là tùy tiện hỏi, ha ha, tùy tiện hỏi thôi”.

Từ Yến vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Cậu lại có ý tứ hỏi thật tốt, cậu tự tính đi, cậu vào cơ quan bao lâu rồi nhập Đảng? Hả!? Bao lâu lên Phó Chủ nhiệm? Hả!? Bao lâu tiến vào trường Đảng? Hả!? Bao lâu lên phó khoa? Hả!? Giờ đây có lãnh đạo đã theo tôi nói, cái loại tốc độ đề bạt này cậu còn không thỏa mãn? Cậu muốn làm gì? Còn nhớ thương lên phó khoa thực chức? Tôi hiểu rõ cậu vì cục đã làm nhiều lần cống hiến, nhưng sự tình gì cùng phải dựa theo quy củ mới được?”

Đổng Học Bân mặt khô khô, không lên tiếng.

“Cậu đó, ba năm này là đừng nghĩ chuyên ổ, nhịn nhịn tích lũy tư lịch, ba năm sau này hãy nói”.

Đổng Học Bân cũng tinh tưởng, căn cơ mình không ôn, tốc độ thắng quan quá nhanh, vừa mới tiến cơ quan bốn năm tháng đã cấp phó khoa, cái này xưa nay chưa từng có, giờ đây mình đừng nói cấp chính khoa, mà ngay cả chức vụ lãnh đạo phó khoa hai ba nằm trong đều không có biện pháp đi lên, có thể làm chỉ có con đường thực tế tích lũy tư lịch.

Nhưng... ba năm đó.

Điều này làm cho lòng cầu tiến rất mạnh của Đổng Học Bân không thể chờ? Hắn cùng đợi không được một năm.

Từ văn phòng Từ Yến đi ra, Đổng Học Bân buồn bực suy nghĩ, như thế nào mới có thể tiến lên? Chẳng lẽ thật sự phải chờ thêm ba năm?

Chờ sắp đến cửa ra vào phòng tổng họp, Đổng Học Bân đột nhiên dửng lại, con mắt sáng lên vỗ gáy.

Đã không thăng lên cùng hệ thống quốc an được, mình đổi lại hệ thống.

Nghĩ đến đây, Đổng Học Bân chỉ cảm thấy trước mắt lộ ra con đường lớn, quốc an là ngõ cụt, là ngành đặc thù, loại địa phương này lộ tuyến tân chức cơ bản đều là cố định, cơ hội tiên tới thấp, chức vụ quyền lợi nhỏ, không phải chủ lưu quan trường, nếu muốn từ hệ thống quốc an từng bước một bỏ tiến Trung ương, hầu như là không có khả năng, đường quá bé. Nhưng bộ công an sẽ không giống, quốc an và công an, sự tình hai bên điều cán bộ tuy khó khăn rất lớn, nhưng mà không phải là không có tiền lệ, dù sao hai nghành đều là loại hệ thông cảnh sát, hơn nữa công an bên kia mới là con đường làm quan chính thống, quyền lợi ngành so với quốc an lớn không chỉ gấp mười, lộ tuyến thắng lên cũng phi thường rộng lớn, là giờ đây là lựa chọn tốt nhất của Đổng Học Bân.

Ánh mắt nhất định, Đổng Học Bân cảm thấy dần dần có chủ

Điều tiến vào hệ thống công an, cho dù không đảm nhiệm

chức vụ lănh đạo cũng phải nghi biện pháp điều vào.

Đây chính là con đường phát triển làm quan sau này của mình, một bước ngoặt rất quan trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc