QUYỀN TÀI

Một ngày...

Năm ngày...

Mười ngày...

Cách ngày động đất ngày càng gần, đã sắp hoàn toàn đi vào kế hoạch rồi.

Dưới sự chỉ huy của Đổng Học Bân, phòng công tác văn phòng đường phố Quang Minh đã hừng hừng khí thế triển khai, tuyên truyền thông tin chống động đất giảm thiên tai, sửa chữa một số toà kiến trúc dễ sập. Đổng Học Bân phải dựa vào tờ báo trong tương lai kia để từng chút từng chút thực thi kế hoạch trong lòng, chỉ cần lúc động đất xảy ra ở nơi có người, Đổng Học Bân đều đã vươn tay làm qua, chậm rãi đẩy mạnh công tác, bước vào mỗi một tiểu khu, mỗi một hộ gia đình, mỗi đầu người, không để ý đến tất cả sự phản đối của Khu cùng văn phòng đường phố, cường ngạnh đi theo ý tưởng của chính mình mà thi hành.

Mỗi một ngày đều có tiến triển, mỗi một lần đều thấy hiệu quả.

Đổng Học Bân hận không thể đem văn phòng đường phố của chính mình biến thành một cái thùng sắt, hướng tới lúc động đất xảy ra kia, một người không chết mục tiêu đi về phía trước, từng bước một.

Những ngày này, văn phòng đường phố cũng thay đổi không nhỏ.

Diễn tập động đất, lần này tác động rất nhiều đến cử động mẫn cảm thần kinh của nhiều người lại có thể được thi hành, ngày diễn tập đều đã nhanh chóng quyết định rồi. Ngay cả những nhân viên văn phòng và cán bộ ở văn phòng đường phố Quang Minh cũng thấy có chút xa rời thực tế, thật sự không hiểu chiêu ấy của Chủ nhiệm Đổng là muốn làm gì, ai đều nghĩ đến là không cần thiết, nhưng cố tình, Khu đã đồng ý rồi, lại là Khu trưởng Nguyệt Hoa kí tên, thậm chí còn rót cho văn phòng đường phố bọn họ một khoản chuyên làm kế hoạch này, điều này không ai ngờ được. Hơn nữa càng làm cho mọi người không thể tưởng tượng được là, trong Hội nghị của Uỷ ban công tác, sau khi Đổng Học Bân đưa ra kế hoạch diễn tập này, phó Bí thư Uỷ ban công tác Cảnh Tân Khoa lại không có phản đối, nếu không như vậy, cán bộ phía Cảnh Tân Khoa còn rất phối hợp đi tham dự việc mua sắm cho diễn tập phòng chống động đất giảm thiên tai.

Lần này làm không ít người kinh sợ.

Ít nhất bọn Chu Diễm Như và Vương Ngọc Linh còn có điểm trợn mắt há hốc mồm.

Mâu thuẫn giữa Đổng Học Bân và Cảnh Tân Khoa từ trên xuống dưới ở văn phòng đường phố ai chẳng biết chứ? Ngay cả khu Nam Sơn cũng truyền đi khắp nơi, đã nói lần trước việc Cảnh Tân Khoa túm cổ áo Đổng Học Bân trước mặt mọi người, ảnh hưởng cũng chưa tan đi, nhưng trong nháy mắt hai người như thế nào lại thành tay chân? Cảnh Tân Khoa lại có thể phối hợp với công tác của Chủ nhiệm Đổng? Thậm chí hau người nói chuyện còn cười cười nói nói biểu hiện vô cùng hoà thuận? Đây là cái gì với cái gì vậy?

Năng lực của ôn thần lại một lần nữa làm cho mọi người được mở rộng tầm mắt.

Thuyết phục một cán bộ trung lập không có phe phái này cũng không phải việc khó.

Có thể nói thu phục một đối thủ một mất một còn, thu phục một cán bộ có thâm cừu đại hận với chính mình, thay mình bán mạng, đây cũng không phải là chuyện dễ làm. Huống hồ phía sau Cảnh Tân Khoa còn có Khu trưởng Nguyệt Hoa.

Chủ nhiệm Đổng chính là Chủ nhiệm Đổng, có khả năng làm ra một số việc người khác có nghĩ đều không dám làm

Không ít người ở văn phòng đường phố đều bắt đầu nghị luận, đối với khả năng của Đổng Học Bân lại xem trọng hơn một bậc, nhưng xem trọng thì là xem trọng, mọi người chủ yếu vẫn là bội phục Chủ nhiệm Đổng, có bản lĩnh đấu tranh lại đối với kế hoạch công tác lần này duy trì một thái độ hoài nghi, diễn tập động đất, vẫn là diễn tập động đất trong phạm vi phòng công tác tiểu khu quản lí? Đây thực sự quá xa rời thực tế đi, cũng không biết Chủ nhiệm Đổng sao đột nhiên lại nghĩ ra việc này.

Phòng công tác Văn phòng đường phố Quang Minh cũng ảnh hưởng đến dân cư ở xung quanh văn phòng đường phố, có một số lãnh đạo của văn phòng đường phố khác dần dần báo cáo đến Khu về hiện trạng của Đổng Học Bân, nói bọn Đổng Học Bân thi hành luận điệu về động đất, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống dân cư trong khu mình quản lí, cả ngày khiến trong lòng mọi người hoảng sợ. Nhưng báo cáo gửi tới Khu cũng là đá chìm đáy biển, không còn tin tức gì. Mà Sở Thanh Hoa của văn phòng đường phố Bình An lại là vững như Thái Sơn, hắn cũng không báo cáo, cũng không có hành động gì, chỉ như vậy lẳng lặng lạnh nhạt thờ ơ nhìn Đổng Học Bân làm loạn, chuẩn bị nhìn hắn bị chê cười.

Ai cũng không chấp nhận rằng động đất sẽ đến.

Ai cũng không cảm thấy trong vài chục năm gần đây trong thành phố Phần Châu sẽ sắp bị tai hoạ động đất giáng xuống.

Đây là một loại tâm lí may mắn, thật ra cũng coi như một loại tâm lý thực bình thường, tương phản, nếu có người mỗi ngày đều cảm thấy sẽ có nạn hồng thuỷ tới hoặc động đất, hoặc đất đá lở tràn đến, đó mới không phải là người bình thường đi, khẳng định là có tật bệnh tâm thần hoặc là chứng sợ hãi.

Tất nhiên, Đổng Học Bân hiển nhiên không phải.

Sau buổi trưa.

Văn phòng bí thư, văn phòng đường phố.

Đổng Học Bân trong nhiều ngày như vậy cũng nhận được rất nhiều lời phản ánh rất lớn từ Khu và những văn phòng đường phố khác, thậm chí có cả dân cư cán bộ trong khu mình quản lí. Áp lực của hắn cũng rất lớn, Đổng Học Bân cũng hiểu tâm tình mọi người, nhưng hắn lại không có biện pháp nào giải thích rõ ràng cho nên toàn bộ đều làm như gió thoảng bên tai, vào ít ra nhiều, việc nên làm Đổng Học Bân chiếu theo đó mà làm, người khác có thích nói như thế nào thì cứ nói như thế, hắn không có khả năng vì nghi ngờ mà dừng lại hạng mục công tác.

Đây là nghị lực gì nha?

Trước khi núi lở đều có mặt không biến sắc, càng đừng nói có nhiều thanh âm nghi ngờ.

Nếu chỉ vì những việc nhỏ như thế này có thể ảnh hưởng đến hắn, Đổng Học Bân cũng sẽ không phải là Đổng Học Bân rồi.

Ưu điểm lớn nhất của hắn cũng là khuyết điểm lớn nhất, đó chính là ngoan cố, nhận biết chính xác được sự việc sẽ làm được tới cùng, nói cái gì ăn cái gì cũng không nghe. Cho dù cuối cùng chứng minh là Đổng Học Bân phán đoán sai lầm, cho dù Đổng Học Bân vì vậy mà đánh mất chức vị, hắn cũng không oán không hận, đây là ngốc ngốc nghếch nghếch mà vào biên chế, dựa vào sức mạnh không sợ trời không sợ đất, hắn có thể làm sai, có thể phạm sai lầm, nhưng Đổng Học Bân không cho phép mình làm trái lương tâm, không thể đánh mất tôn nghiêm, không thể lấy sinh mạng của hàng nghìn hàng vạn người dân ra làm trò đùa.

Cho nên lần diễn tập động đất này, Đổng Học Bân chẳng những phải làm, mà còn muốn làm oanh oanh liệt liệt.

Ngồi ở sau bàn làm việc, Đổng Học Bân rút điếu thuốc ra hút, lại lấy ra tờ báo tương lai kia nhìn một cái tiêu đề, động đất 9.25 độ.

Ngày 25-9

Đúng là ngày kia.

Còn có ba ngày nữa.

Đổng Học Bân hít sâu một hơi, thần kinh khẩn trương cũng theo số ngày ngắn lại ngày càng căng thẳng.

Hắn cầm lấy bút, đem một phần kế hoạch diễn tập động đất đã đóng dấu xong đặt trên mặt bàn, sau khi đọc lại một lượt từ đầu tới cuối, xác nhận không có sai sót, Đổng Học Bân xoạt xoạt vài nét bút kí tên mình lên. Sau đí gọi một cú điện thoại tới cho Chu Diễm Như ở văn phòng Đảng và Chính phủ, đưa tài liệu cho cô, bảo cậu cũng đóng dấu vào mấy phần, chia ra gửi xuống các phòng ở văn phòng đường phố và các Hội uỷ dân cư xã, bảo mọi người chuẩn bị chấp hành.

Ngày diễn tập định vào ngày 25-9, đúng vào ngày động đất phát sinh.

Chu Diễm Như đương nhiên không biết Đổng Học Bân ra chỉ thị về ngày này có sự suy nghĩ sâu sắc cỡ nào, nhận lệnh đi trở về.

Sau khi làm tốt nhiệm vụ này, Đổng Học Bân thở phào nhẹ nhõm, trong mắt ngưng trọng vài phần

Văn phòng đường phố bên này bố trí đã gần xong, không thể nói là không sai sót cái gì, nhưng ít ra Đổng Học Bân nỗ lực hết mình, ngoài việc nghĩ đến nhưng nguy hiểm lớn nhất có thể xảy ra, đã không còn công việc nào có thể triển khai nữa, còn ba ngày nữa, thời gian còn lại, Đổng Học Bân cũng chuẩn bị thực thi kế hoạch cuối cùng của chính mình, một kế hoạch vô cùng mạ hiểm lại không thể không vắt óc là làm thế nào để đưa ra cảnh báo cho toàn thị trấn.

Đổng Học Bân lần này cần làm bằng bất cứ giá nào.

Bình luận

Truyện đang đọc