QUYỀN TÀI

Thứ bảy.

Buổi sáng,.

Gió mùa đánh vào rèm cửa sổ, màng cửa số lắc qua lắc lại, giống như đang khiêu vũ.

Rời khỏi giường Đổng Học Bân tiếp một cú điện thoại, sau đó thì có chút dở khóc dở cười, cũng có chút vui vẻ, nguyên nhân vui vẻ là vừa rồi bên văn phòng đường phố truyền đến tin tức, phòng kính lão toàn quốc gửi thiệp tham dự hội nghị khen ngợi đơn vị mô phạm, cũng gửi công văn chính thức thông báo bọn họ, văn phòng đường phố Quang Minh đã trúng cử. Về phần nguyên do cười khổ, Đổng Học Bân cũng đồng thời nghe nói một chuyện, biệt hiệu ôn thần của hắn lại có tiếng ở khu Nam Sơn, tựa hồ Đổng Học Bân đời này cũng thoát không khỏi cái ác danh này.

Đánh răng, tắm rửa rửa mặt.

Không lâu, Đổng Học Bân ngồi xuống ghế sô pha, cầm lấy điện thoại di động gọi cho Từ Yến, "A lô, chị Từ, tôi Tiểu Đổng đây, ngày hôm nay ngài nghỉ chưa?"

"Nghỉ ngơi, đang đi bộ."

"Vậy đúng lúc, buổi trưa tôi nên mời ngài ăn, địa phương ngài chọn."

"Ha ha, chị Từ cậu lớn tuổi nhiều như vậy, sao có thể cho cậu mời? Cậu tới đi, tôi mời."

"Đừng khách khí, nên là tôi mời, chuyện của Nam Khởi Thần Báo nhờ có ngài hỗ trợ, tôi cũng nên biểu thị."

"Vậy được, nếu như cậu muốn biểu thị, sẽ đưa tôi đi Bắc Kinh, cậu cũng nghỉ ngơi chứ?"

"Đang nghỉ ngơi, đi Bắc Kinh? Ngài làm việc?"

"Đã lâu không thấy con tôi, thấy nhớ, quay về đi thăm.”

"Vậy được, tôi đi qua tiếp ngài, hiện tại đi?"

"Ừm, bắt Tiểu Đổng cậu làm tài xế cho tôi, ha ha, không phiền phức chứ?"

"Ài, phiền phức cái gì, ngài chờ tôi, hai mươi phút... Không, mười phút đến.”

Mười phút sau, Đổng Học Bân lái xe tới gia thuộc viện quốc an, xe dừng lại, hắn đi xuống xe nhìn chung quanh. Cách đó không xa, một thân ảnh đẹp nhất thời từ ngõ nhỏ đi ra, Từ Yến ngày hôm nay không có buột phát, tóc cuộn xõa trên vai, trên thân là một áo sơmi màu xanh, phía dưới là một cái quần nửa váy màu đen, vớ chân đen, cao gót màu đen, trên cổ tay là một túi xách, cả người rất đủ ý nhị, mị lực thành thục nhìn không xót gì.

Đổng Học Bân nhìn mà tâm nóng lên, không nhịn được nhìn vài lần.

"Tiểu Đổng, mới đến sao?" Từ Yến cười đi tới.

"Không có, mới dừng xe", Đổng Học Bân cười mở cửa xe cho cô ấy "Chị Từ, ngài uốn tóc?"

Từ Yến ừm một cái, cười nói: "Hôm qua mới làm, thế nào?" Tay vuốt vuốt tóc.

Đổng Học Bân khen:, "Rất thích hợp, rất đẹp."

Từ Yến chỉ chỉ hắn, "Lại nịnh, ha ha, đi thôi."

Trên xe.

Từ Yến cũng không có ngồi phía sau, mà là ngồi bên cạnh Đổng Học Bân, sau khi mang dây an toàn, bộ ngực no đủ của chị Từ bị đè một ít, Đổng Học Bân không khỏi dùng tia mắt ngắm nhìn, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy Từ Yến ăn mặc xinh đẹp giống như ngày hôm nay, trước đây gặp mặt đều là chị Từ đi mặc trang phục đi làm, dù sao cũng là cơ quan nhà nước, lãnh đạo cầ phải có chút hình dạng lãnh đạo, cho nên ăn mặc rất quan trọng, màu sắc rực rỡ có chút không ổn trọng, ngày hôm nay thật ra khiến cho Đổng Học Bân mở rộng tầm mắt, trong đầu nhất thời hiện lên bức anh kinh diễm năm ba mươi tuổi trong phòng ngủ của Từ Yến, hiện tại chị Từ có lực sát thương như vậy, nếu như tuổi trẻ lại đến hơn ba mươi, vậy còn không phải mê chết người sao, trong lúc nhất thời, Đổng Học Bân ngay cả xe cũng quên lái.

"Tiểu Đổng? Tiểu Đổng?" Từ Yến gọi hắn.

Đổng Học Bân giật mình, "Ơ, à."

Từ Yến nở nụ cười dưới, nhìn hắn, "Nghĩ cái gì vậy?"

Đổng Học Bân vội nói: "À à, muốn hỏi ngài Bàng Đại Binh bọn họ thế nào."

"Còn đang bị giam, thẩm vấn." Từ Yến mỉm cười, "Chờ qua vài ngày không có thu hoạch gì thì thả người ba, không vội."

Đổng Học Bân vừa nghĩ, "Giận cũng đã trút, không cần dây dưa, đừng cho ngài thêm phiền."

Từ Yến khoát khoát tay, "Việc nhỏ, không là cái gì, vô duyên vô cớ hãm hại con nuôi tôi, tra bọn họ một chút coi như nhẹ rồi, đi thôi."

"Ừm." Đổng Học Bân trong lòng hô một chút, tập trung lái xe, "Con trai ngài ở đâu?"

"Đầu đường Cổ Lâu, đưa tôi tới đó, cậu trở về sớm một chút đi."

"Đừng, còn phải mời ngài nữa chứ?"

"Vậy cậu cũng vào nhà cùng chị Từ đi, buổi trưa tôi làm cơm ăn."

"Hai mẹ con ngài vất vả gặp mặt một lần, tôi xem náo nhiệt cái gì, ngài cứ bận việc của ngài, buổi tối ngài đi? Vậy tôi tới thương trường chơi, buổi tối khi trở về ngài gọi điện thoại là được."

"Lúc này mới sáng sớm, cho cậu chờ tôi một ngày? Vậy được đấy."

"Không có việc gì, tôi nhàn rỗi lắm."

Thấy nói như thế nào hắn cũng không nghe, Từ Yến bất đắc dĩ cười, "Tên nhóc cậu, nếu không phải xe của chị Từ cậu đem đi bảo hành, chị cậu cũng tự mình lái xe tới." Bỗng nhiên, điện thoại của Từ Yến vang lên, vừa nhìn dãy số, cô ấy cau mày, tiếp máy nói: "A lô, ừm... ông nói cái gì? Mang con tôi đi Di Hoà Viên?" Giọng nói của cô ấy lạnh lại, "Ông là không phải cố ý? Ngày hôm qua tôi gọi điện thoại nói với ông tôi muốn tới Bắc Kinh! Hai người các ngươi còn dẫn nó đi ra ngoài? Tôi đang trên đường tới! Ai nói cho ông là buổi tối tôi đến? Tôi nói chính là buổi sáng đến! Quên đi! Tôi lười ồn ào với ông! Cho con tôi tiếp điện thoại!” Không bao lâu sau, Từ Yến tâm tình không tốt buông điện thoại di động, che tóc, thở ra một hơi.

Đổng Học Bân ho khan.

Từ Yến miễn cưỡng nở nụ cười một chút "Cho cậu chế giễu? Ba của đứa nhỏ và Hứa Diễm dẫn nó đi công viên, buổi tối mới về."

Hứa Diễm cũng là cán bộ quốc an, lúc trước Đổng Học Bân ở quốc an kinh thành, trọng trận đá bóng đã gặp qua Hứa Diễm, Từ Yến sau khi ly hôn, Hứa Diễm gả cho chồng trước của Từ Yến, việc này Đổng Học Bân đã sớm nghe nói qua một ít, nghe nói Hứa Diễm giành với chị Từ? Sau khi ly hôn liền công khai quan hệ?

Đổng Học Bân do dự một chút, "Chị Từ, phía trước cũng sắp đến Bắc Kinh, bằng không đi nhà của tôi ngồi? Chờ buổi tối hoặc là ngày mai tôi đưa ngài đi?"

Từ Yến ngẫm lại, khẽ gật đầu, "Chỉ có thể như vậy."

Phố Hòa Bình, Đổng gia.

Đẩy cửa đi vào, Đổng Học Bân nghiêng người cười nói: "Trong nhà có chút nhỏ, ngài đừng chú ý, tôi phà trà cho ngài."

"Cảm ơn." Từ Yến vào nhà, tâm tình vẫn không cao, ngồi xuống sô pha nói rất ít.

Đổng Học Bân phát hiện, Từ Yến tâm tình không tốt nhìn qua cũng vô cùng mỹ lệ, có một phen phong vận khác, bất quá sau khi pha trà cho cô ấy, Đổng Học Bân vẫn là hy vọng giúp cô ấy hài lòng chút, vì vậy liền nói: "Được rồi, lần trước xoa bóp cho ngài, sau đó hiệu quả có tốt không? Có tác dụng không?"

Từ Yến nhấc đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười, "Ngay từ đầu chị cậu còn sợ nếp nhan và tàn nhang biến mất chỉ là tạm thời, thế nhưng đợi nhiều ngày như vậy, hiệu quả vẫn tốt, nếp nhăn biến mất cũng không có xuất hiện, Tiểu Đổng, cảm ơn, thủ pháp của ngươi quả thật rất thần kỳ, sau đó chị Từ lên mạng kiểm tra, thấy quả thật có loại xoa bóp trị liệu này, bất quá bọn họ phần lớn là xoa bóp phối hợp dược vật trị liệu, thời gian rất dài, hơn nữa thấy hiệu quả cũng không tốt như của cậu, ừm, pháp nguyên xoa bóp của thủ pháp này là cái gì?"

"Cũng là thông qua xoa bóp kích thích hoạt tính tăng tế bào, da thịt có hoạt tính, nếp nhăn đương nhiên sẽ không có, đương nhiên, lần trước đã nói, chủ yếu cũng là thể chất ngài không tồi, tôi sau khi xuất sư cũng xoa bóp qua cho không ít người, nhưng toàn bộ không có hiệu quả, chỉ ở trên người ngài là thấy hiệu quả nhanh."

Từ Yến cười nói: "Ông trời đối với chị Từ cậu không tệ."

Đổng Học Bân đi qua ngồi xuống sô pha, "Nếu không tôi xoa bóp cho ngài một lần nữa?"

"A? Cậu không phải nói phải đợi một thời gian mới có thể làm lần thứ hai sao? Hiện tại có thể?"

"Không khác biệt lắm, tôi cũng không biết, thử xem."

"Được!" Nói ra lời này, tinh thần của Từ Yến liền tăng lên không ít, ánh mắt nhu hòa rơi xuống trên mặt Đổng Học Bân, "Vậy khổ cực cậu?"

Đổng Học Bân cười nói:, "Không khổ cực, thật ra tôi cũng đem ngài thử tay, tăng tiến y thuật."

Từ Yến cười ha ha, "Được, vậy cậu dùng chị Từ cậu thử tay nghề đi, làm tôi tan nát cũng không có việc gì."

"Trời đất, sao có thể, cho dù không hiệu quả cũng sẽ không có tác dụng phụ."

Thật ra Đổng Học Bân cũng không rõ ràng REVERSE rốt cuộc có cực hạn hay không, hắn khôi phục thanh xuân cho chị Từ, cũng là muốn nhìn một chút Từ Yến rốt cuộc có thể lui trở về hơn năm ba mươi tuổi hay không, nếu như được, sau này gặp mặt thấy chuyện gì, nắm giữ của Đổng Học Bân đối với REVERSE cũng tăng thêm một tầng, cũng có thể rất có diệu dụng, chổ dựa lớn nhất của mình, Đổng Học Bân đương nhiên muốn nghiên cứu thấu đáo.

Từ Yến vào phòng vệ sinh, tựa hồ là tẩy trang.

Đổng Học Bân hoạt động cổ tay, mở MENU tra xét, tích lũy mấy ngày nay, thời gian còn thừa đã lên đến bảy phút, không ít.

Cửa phòng vệ sinh mở ra, Từ Yến mang giày cao gót đi tới, nhẹ nhàng ngồi xuống sô pha, son phấn trên mặt đã được xóa đi.

"Ngài nhắm mắt lại."

"... Ừm."

"Vậy tôi bắt đầu?"

"Được."

Đổng Học Bân đem cái ghế ngồi vào đối diện Từ Yến, quen thuộc giơ lên tay, chậm rãi xoa lên mặt của Từ Yến, dựa theo con đường trước đây đè đè huyệt vị, huyệt Thái Dương, huyệt Phong Trì, dù sao đều là chút hữu ích vô hại.

Khoảng chừng qua nửa tiếng đồng hồ.

Đổng Học Bân nghĩ không khác biệt lắm, con mắt mị lại tập trung tinh thần mặc niệm một tiếng REVERSE, đem hiệu quả tập trung ở toàn thân Từ Yến, mặt, cánh tay, chân.

"Phù." Từ Yến thấp giọng nói: "Là cái cảm giác lần trước, rất ngứa."

"Ngài đừng nói, lập tức tốt ngay."

Một phút đồng hồ...

Hai phút...

Ba phút...

REVERSE một phút đồng hồ tương đương với hai tháng, Đổng Học Bân không dám cho thời gian của Từ Yến lui quá nhanh, như vậy không tránh khỏi có chút khoa trương, cho nên sau khi dùng ba phút lập tức dừng lại, cái này đã tương đương với trẻ lại nửa năm.

REVERSE giải trừ!

Đổng Học Bân buông tay nhìn cô ấy, "Tôi nghỉ ngơi một chút, một hồi trở lại, ngài xem gương nhìn hiệu quả?"

Từ Yến lấy gương ranhìn, trong mắt nhất thời đầy tiếu ý, "Hay lắm! Tuy rằng không phải rất rõ ràng, nhưng tôi nhìn sao cũng trẻ lại một ít? Đúng vậy, túi mắt, túi mắt mỏng hơn!"

Bình luận

Truyện đang đọc