QUYỀN TÀI

Ngày hôm sau.

Sáng sớm, Đổng gia.

Đổng Học Bân cầm bóp xuống lầu lái xe, trong hành lang tiếp điện thoại của Tạ Tuệ Lan, hắn không nói cái gì, mà là đi ra trước hàng hiên lên xe Porche, đóng cửa xe.

"Nói đi Tuệ Lan." Đổng Học Bân nói.

"Đội hình cảnh nói Vân Huyên báo án giả?"

"Ừm, bọn họ nói như vậy."

"Được rồi, chuyện này anh không cần lo, năm ngày sau em trở lại!"

"Tuệ Lan, không cần phiền phức em, chuyện này anh có thể làm."

"Chúng ta là hai vợ chồng, còn nói phiền phức với không phiền phức sao? Vân Huyên cũng là bạn em."

"Anh biết, bất quá bọn họ hiện tại quá kiêu ngạo, anh đã không có biện pháp nhịn, Tuệ Lan, lần này anh phải làm theo ý anh, Vân Huyên đều thành như vậy, một phút đồng hồ anh cũng chờ không được!"

" Tạ tỷ anh nói, anh cho tới bây giờ cũng không nghe."

"Xin lỗi."

"Không cần phải nói cái này, vậy anh chú ý bảo hộ mình."

"Yên tâm đi, anh có bản lĩnh gì em còn không rõ ràng?"

Nghe Tạ Tuệ Lan nói như vậy, Đổng Học Bân thật sự cảm động, cũng biết Tuệ Lan lần này cũng nổi giận giống mình, bất quá giống như Đổng Học Bân nói, chuyện này hắn thật không muốn khiến cho Tạ Tuệ Lan làm, làm ba ba của đứa nhỏ của Vân Huyên, Đổng Học Bân có nghĩa vụ cũng có năng lực đem chuyện này giải quyết tốt nhất và nhanh nhất cũng như thỏa đáng nhất, Đổng Học Bân đi tới chỗ nào đều bị xưng là "Ôn thần", hắn chưa bao giờ sợ khiêu khích của bất luận kẻ nào, lăn qua lăn lại tới trên đầu tôi, đánh Huyên di của tôi, vậy phải trả giá lớn, đây là tác phong trước sau như một của Đổng Học Bân.

...

Thị ủy.

Ủy ban kỷ luật.

Đổng Học Bân xuống xe, đi nhanh vào ký túc xá.

Trên đường lên lầu, không ít người đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Đổng Học Bân, chờ hắn vừa đi, đều thấp giọng nghị luận, hiển nhiên chuyện tình đã đồn ra.

"Biết gì không? Cù Vân Huyên nhảy lầu hình như là chị họ của Đổng chủ nhiệm?"

"Không phải chứ, tôi nghe nói MC mới là bà con xa của Tạ phó thị trưởng?"

"Đổng chủ nhiệm và Tạ thị trưởng là hai vợ chồng, người thân của ai mà không giống? Dù sao chuyện tình cũng phiền phức."

"Tôi cũng nghe nói, chuyện sau khi xảy ra có người nói Tạ phó thị trưởng gọi điện thoại cho cục công an tạo áp lực."

"Đổng chủ nhiệm sau đó cũng đi qua hiện trường, thế nhưng, thế nhưng đó là cháu trai của Vạn bí thư."

"Nói cũng phải, ài, người của đội hình cảnh hình như một chút mặt mũi cũng không cho Tạ thị trưởng và Đổng chủ nhiệm, biết gì không? Ông chủ nhà hàng làm chứng cho Vạn Tư Triêu không ở hiện trường, Lý Thái Bá của đội hình cảnh cũng cung cấp chứng cứ có lợi cho Vạn Tư Triêu, hơn nữa bên trong có thể có vấn đề."

"Suỵt, cái này cũng không thể tùy tiện nói."

"Đúng vậy, nói nhỏ chút đi."

"Chổ này chỉ có vài người chúng ta, sợ gì? Vạn Tư Triêu là ai thành phố Phần Châu ai không biết?"

"Ài, cũng là Vạn bí thư rất tin tưởng cháu trai của mình, trên thực tế Vạn Tư Triêu làm chuyện này..."

"Không có biện pháp, trước đây vụ án cưỡng gian trên người Vạn Tư Triêu, có một lần nào tra được chứng cứ sao? Thật ra việc này tôi biết, khẳng định có người giúp Vạn Tư Triêu chạy tội."

"Anh nói cái này gọi là chuyện gì!"

"Ai kêu người ta có chú tốt."

"Đổng chủ nhiệm lúc này là có giận cũng phải nuốt vào trong bụng."

Vụ án của Cù Vân Huyên đã kết, đội hình cảnh xác định là án giả, Vạn Tư Triêu cũng không cần gánh chịu trách nhiệm. Trong thời gian một ngày, rất nhiều lãnh đạo cán bộ và khoa viên cán sự thành phố Phần Châu đều nghe nói chuyện này, thật ra chân tướng cụ thể là cái gì, trong lòng mọi người cơ bản đều rõ ràng, chỉ là không ai dám lên tiếng, Vạn Tư Triêu gây án cũng không chỉ một cái này, rất nhiều người đều đồng tình tao ngộ của Cù Vân Huyên, cũng có rất nhiều mọi người mở mắt trông mong quan sát đến động tĩnh bên này của Đổng Học Bân, tựa như muốn nhìn hắn và Tạ thị trưởng sẽ làm ra phản ứng gì. Nếu như Đổng Học Bân bọn họ không tha, nhưng dưới tình huống không có chứng cứ cũng làm không được Vạn Tư Triêu, thậm chí còn có thể chọc giận Vạn bí thư và cán bộ Vạn hệ khác, nhưng nếu là Đổng Học Bân nén giận, sau này hắn cũng không có uy tín gì đáng nói, thậm chí Tạ thị trưởng cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng khiến cho tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc chính là, Đổng Học Bân dĩ nhiên giống như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, ngày hôm nay còn có thể đi làm.

Có ý gì?

Đổng chủ nhiệm đây là nhịn? Hay là muốn áp dụng hành động?

Cán bộ củaủ ban kỷ luật tương đối mà nói vẫn là tương đối lý giải Đổng chủ nhiệm, biết hắn rất có thể không nhịn được cái khẩu khí này, bằng không vậy cũng sẽ không là Đổng Học Bân.

Thế nhưng, Đổng chủ nhiệm sẽ dùng cái thủ đoạn gì trả thù Vạn Tư Triêu?

Vụ án đã kết, chứng cứ cũng cơ bản đầy đủ, mặc kệ là chứng cứ giả hay là thật, dù sao bất luận ai cũng chẳng thể làm gì Vạn Tư Triêu, nếu như đi qua trình tự bình thường điều tra tình trạng kinh tế của Vạn Tư Triêu, có thể cũng tra không ra vấn đề, cho dù có, ai biết Vạn Tư Triêu có thể lại một lần nữa đi quan hệ trốn tránh chế tài của pháp luật hay không? Huống chi lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố phỏng chừng cũng sẽ không cho Đổng Học Bân điều tra Vạn Tư Triêu. Cho nên tính các loại khả năng trên, tất cả mọi người biết Đổng Học Bân lúc này đang đối mặt với khảo nghiệm rất lớn, tiến thối lưỡng nan.

Có thể đối với người khác mà nói cái này rất có thể là một vấn đề khó khăn không nhỏ, nhưng đối với Đổng Học Bân mà nói, cái này hiển nhiên không tính là cái gì, cái hắn cần lo lắng chỉ là có thể chịu đựng áp lực hay không mà thôi.

Có thể sao?

Đáp án là khẳng định!

Vô luận áp lực cũng tốt, đối mặt với trả thù cũng được, vì Huyên di, Đổng Học Bân cái gì cũng đều chơi được, hắn cũng là trong từng bước đấu tranh leo đến vị trí bây giờ, bất luận Vạn bí thư hay là cán bộ Vạn hệ, Đổng Học Bân đều không sợ chút nào, cho nên hắn hiện tại cần phải làm là chỉnh chết Vạn Tư Triêu, đồng thời đem tất cả kẻ trợ giúp Vạn Tư Triêu làm giả chứng, người trợ giúp Vạn Tư Triêu giải vây tội danh tận diệt!

Có biện pháp sao?

Đổng Học Bân đã sớm có.

...

Phòng giám sát số một.

Trong phòng làm việc chủ nhiệm.

Đổng Học Bân một cú điện thoại kêu La Hải Đình đến đây.

Vừa vào cửa, La Hải Đình nhìn biểu tình của Đổng Học Bân, "Chủ nhiệm, cậu tìm tôi?" Từ ánh mắt của cô ta có thể nhìn ra, cô ấy cũng biết quan hệ người thân của Đổng Học Bân và Cù Vân Huyên.

Đổng Học Bân nhìn cô ấy, tự mình rót ly nước cho La Hải Đình, đưa cho cô ấy.

"Đừng đừng, tôi đến." La Hải Đình khách khí một chút, "Cái này sao có thể không biết xấu hổ."

Đổng Học Bân thản nhiên nói: "Chị La, chổ này chỉ có hai chúng ta, có vài lời tôi cũng đã nói, ừm, có chuyện muốn cho chị giúp một chút."

La Hải Đình nói: "Học Bân, có việc cậu nói đi."

"Không phải công sự, là chuyện riêng” Học Bân nhìn cô ấy nói: "Tôi muốn chị hẹn Lý Thái Bá của đội hình cảnh ăn một bữa cơm, ngay tại nhà hàng Liễu Dương."

La Hải Đình sửng sốt, "Ăn?"

Đổng Học Bân gật đầu, "Đúng vậy, tạm thời định vào buổi trưa ngày hôm nay."

La Hải Đình nghi hoặc nói: "Cái này không thành vấn đề, bất quá tôi... Nên?"

"Chỉ cần ăn là được, tốt nhất ở trong phòng trên lầu, ngày hôm nay trên lầu nhà hàng đã giải trừ phong tỏa khai trương, được rồi, lúc ăn tốt nhất cũng nên gọi ông chủ Từ Đại Binh đến luôn."

La Hải Đình cười khổ, hai người kia cô ấy đều nghe nói, đều là người đã làm chứng cho Vạn Tư Triêu, cho nên nghe Đổng Học Bân nói như vậy, chị La không khỏi có chút kinh hồn táng đảm, "Học Bân, cậu … cái này rốt cuộc..."

Đổng Học Bân chậm rãi nói: "Nguyên nhân cụ thể tôi cũng muốn nói với chị, hai ta cũng là cái quan hệ này, cũng không cần phải gạt cái gì, bất quá tôi phỏng chừng chị khẳng định sẽ không muốn nghe, cho nên vẫn là không nói, chị yên tâm đi chị La, xét đến cùng cái này là chuyện riêng của tôi, tuyệt đối sẽ không cho chị chịu liên lụy, nếu như chị nghĩ không tiện, không có việc gì, tôi sẽ tìm người khác." Sở dĩ tìm La Hải Đình, thứ nhất là bởi vì Đổng Học Bân vô cùng tín nhiệm cô ấy, thứ hai La Hải Đình là phó chủ nhiệm của phòng giám sát số một, chức vụ cấp bậc không nhỏ, cô ấy đứng ra hẹn Lý Thái Bá và Từ Đại Binh, đối phương hẳn là sẽ không từ chối.

La Hải Đình suy nghĩ một chút, cắn răng nói: "Được, vậy tôi đi hẹn người!"

"Cảm ơn chị La."

"Khách khí, một cái nhấc tay mà thôi."

"Tốt lắm, tôi cũng phải gọi một cú điện thoại, vậy buổi trưa chúng ta liên hệ."

La Hải Đình biết cái này không phải ăn đơn giản, nhưng vẫn ừm một cái, không hỏi nhiều, xoay người đi ra.

Chị La vừa đi, Đổng Học Bân cầm lấy điện thoại di động hí mắt, một cú điện thoại cho Vạn Tư Triêu, "A lô, tôi Đổng Học Bân."

Vạn Tư Triêu hơi ngẩn ra, cười nói: "Đổng chủ nhiệm? Có việc sao?"

Đổng Học Bân nghiêm nghị nói: "Có chút việc tìm anh, buổi trưa cùng nhau ăn một bữa cơm."

"À?" Vạn Tư Triêu ngoài ý muốn nói: "Không phải muốn chỉ đạo công tác cục thẩm kế của khu Tây Bình chúng tôi chứ? Bất quá cậu hẳn là nên tìm bên ủy ban kỷ luật cục thẩm kế đi, tôi không phụ trách cái này."

Đổng Học Bân mỉm cười nói: "Buổi trưa mười hai giờ, nhà hàng Liễu Dương, có vấn đề không?"

Vạn Tư Triêu cười lạnh không lên tiếng, có thể không rõ ràng trong hồ lô của Đổng Học Bân bán thuốc gì.

"Sao?" Đổng Học Bân bật cười nói: "Sợ?"

Vạn Tư Triêu buồn cười nói, "Lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố muốn chỉ đạo công tác của chúng tôi, tôi cầu còn không được, sợ cái gì? Được! Mười hai giờ trưa!"

Đổng Học Bân gật đầu nói: "Tốt lắm!"

Vạn Tư Triêu nói: "Không gặp không về!"

Vạn Tư Triêu sau khi chuyện phát sinh còn dám lộ liễu trắng trợn tới bệnh viện tìm Cù Vân Huyên, Đổng Học Bân sớm nhìn ra tính cách kiêu ngạo của Vạn Tư Triêu, biết hắn nhất định sẽ đáp ứng.

Vừa cúp điện thoại, điện thoại của La Hải Đình liền gọi đến.

Đổng Học Bân hỏi: "Chị La, thế nào?"

"Hẹn được rồi." La Hải Đình làm việc Đổng Học Bân vẫn là rất yên tâm, " Lúc tôi hẹn Lý Thái Bá hắn còn thoái thác có chuyện gì đi không được, bất quá tôi nói tôi có một bạn tại hệ thống công an điều động công tác muốn mời hắn giúp một phen, Lý Thái Bá sau đó mới đáp ứng."

"Làm tốt lắm."

"Vậy cậu xem chị hẳn là nên?"

"Cùng Lý Thái Bá ăn cơm, buổi trưa cần phải đem Từ Đại Binh đi qua bồi rượu, chuyện còn lại, đến lúc đó chị chờ điện thoại của tôi."

"Tốt, tôi rõ ràng."

"Vô luận thế nào, lần này thật sự cảm ơn chị."

"Cậu quá khách khí rồi Học Bân, cậu là lãnh đạo của chị, vừa bạn bè của chị, chuyện của cậu chị đương nhiên nghĩa bất dung từ, không cần khách khí."

Vạn Tư Triêu, Lý Thái Bá, Từ Đại Binh.

Những người liên quan đến chuyện này toàn bộ đến đông đủ.

Đổng Học Bân ở trong đầu sắp xếp lại kế hoạch buổi trưa một lần, cuối cùng nghĩ không có vấn đề gì, mới ngậm điếu thuốc mặt không biểu tình đứng lên.

Được rồi!

Là lúc nên tính sổ!!

Bình luận

Truyện đang đọc