QUYỀN TÀI

Phòng khách.

Tràng diện yên tĩnh.

Biến hóa xảy ra bất ngờ, làm cho mấy người trong lúc nhất thời không tiêu hóa được.

Thấy Tạ bí thư nắm tay với Đổng Học Bân vô cùng thân thiết, ai cũng biết hai người khẳng định là vợ chồng, một người bí thư thị ủy không có khả năng lấy cái này ra giỡn, thế nhưng, Hầu phụ và thị trưởng Vương còn dễ, nhưng Hầu mẫu và Hầu Văn là không tiếp thụ được nhất. Hầu là bạn học đại học cũng là bạn cùng phòng với Đổng Học Bân bốn năm đại học, cùng ăn chung mâm, cùng ngủ chung giường, hắn đối với Đổng Học Bân là quá lý giải, người tuy rằng tốt, Hầu Văn cũng xem hắn là anh em, nhưng khách quan mà nói, điều kiện của Đổng Học Bân quá thật có chút kém, tướng mạo, gia đình, bối cảnh, Hầu Văn đều rõ ràng, cho nên nghĩ như thế nào cũng không ngờ rằng Đổng Học Bân lại có thể cưới được một bí thư thị ủy xinh đẹp như thế về làm vợ. Hầu mẫu cũng như vậy, quan sát tại sân bay, ấn tượng của Đổng Học Bân cho bà ấy thật ra rất bình thường, người nhà lãnh đạo? Căn bản là một chút khí chất cũng không lộ ra, thích khoác lác, thích lắm mồm, lười nhát, không có khí chất, kết quả là, thế giới quan của Hầu mẫu sụp đổ.

Sao có thể?

Hai người này sao có thể là vợ chồng?

Hầu mẫu là người không tiếp thu nhất, nhất thời không lên tiếng.

Hầu Văn kinh ngạc một hồi rất lâu, cuối cùng vỗ cánh tay của Đổng Học Bân, thấp giọng dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được tức giận nói: "Tên nhóc cậu thật là được! Mẹ nó! Phúc khí quá lớn! Tôi đều sắp ghen tị cậu đến chết rồi! Sao cậu lại vô sỉ như thế! Vợ cậu cũng quá mức rồi!"

Đổng Học Bân nhún vai, nói nhỏ: "Tôi nói vợ tôi đẹp chứ? Cậu còn không tin, được rồi, tôi còn chưa chụp cái mặt của cậu lại, ghi lại biểu tình bây giờ của cậu, ha ha, cái biểu tình này của cậu là khẳng định lớn nhất của anh em, sau này tôi phải lấy ra xem vài lần mới được"

"Sao cậu không đi chết đi!" Hầu Văn tức giận: "Đừng chụp đừng chụp, tôi nói cho cậu biết Học Bân à, chuyện này không để yên đâu, một hồi cậu phải thành thật với tôi!"

Đổng Học Bân nói: "Được, một hồi nói!"

Hầu Văn ừ một cái: "Hiện tại không tiện nói chuyện, một lát sẽ thẩm tra cậu sau!" Nói xong, lại không nhịn được vỗ ngực hắn một cái ;" Sao mình không có cái phúc khí này vậy nhĩ!"

Một người vợ đẹp đến nhà bà ngoại như thế!

Còn là bí thư thị ủy của một thành phố!

Hầu Văn cảm thấy anh em của mình quá ngầu rồi, chuyện này nếu nói ra, đám bạn học trước đây khẳng định sẽ điên lên, trong cái vòng tròn thời đại học của bọn họ, người thì cưới được vô vợ trong nhàmở công ty, người thì cưới được một người vợ có nhà ở, người thì cưới được vợ có hộ khẩu kinh thành, hoặc là cưới được một người vợ coi như đẹp, mang đi ra ngoài đều có cảm giác không ai bì nổi, nói chung là cái loại tự hào vô cùng. Thế nhưng, so với Đổng Học Bân ngày hôm nay, Hầu Văn cảm thấy tất cả mọi người đều là tự tìm xấu hổ, cô vợ làm cho bọn họ cảm thấy rất có mặt mũi đem so với vợ của Đổng Học Bân, quả thật là không cùng cấp bậc, hoặc nói là, căn bản không phải một thế giới, chênh lệch quá lớn!

Đổng Học Bân đây mới gọi là ngầu!

Hầu Văn quả thật hâm mộ hắn, không ngờ rằng hũ nút vô thanh vô tức thời đại học, cuối cùng lại là người trâu bò nhất trong đám bọn họ!

Hầu phụ bỗng nhiên đến đây, vươn tay: "Đổng tiên sinh, Tạ bí thư nói cũng phải, chúng ta thật đúng là trùng hợp, đây không phải là lần đầu tiên gặp mặt."

Đổng Học Bân không nói cùng Hầu Văn nữa, đưa tay nắm tay với ông ta: "Đúng vậy, lúc còn học đại học chú đưa Hầu Văn tới, đã gặp qua một lần."

Hầu phụ lập tức nói: "Đừng gọi là chú, Ha ha, Tạ bí thư gọi một tiếng là Hầu đại ca, cậu gọi tôi là chú thì rối loạn hết."

Đổng Học Bân cười nói: "Hầu Văn là anh em của tôi, tôi khẳng định phải gọi ngài một tiếng chú."

Tạ Tuệ Lan không sao cả nói: "Tự nhiên đi, loạn một chút thì loạn một chút, ha ha"

Đổng Học Bân nói: "Cũng không chú ý nhiều như vậy, ừm, vị này chính là thị trưởng Vương?"

"Xin chào Đổng tiên sinh." Thị trưởng Vương cũng nhanh chóng tới nắm tay với hắn, Đổng Học Bân cũng không đi trước, mà là thị trưởng Vương chủ động đi qua.

Hầu mẫu và Hầu Văn đều không rõ ràng, bọn họ cũng không biết nhiều, cho nên cũng chẳng rõ lão Hầu và thị trưởng Vương tại sao lại khách khí với Đổng Học Bân như vậy?

Chồng của Tạ bí thư?

Vậy cũng đâu đến mức?

Hai mẹ con có chút không hiểu.

Nhưng ở đây không phải chổ nói chuyện, cho nên Hầu phụ cũng không giải thích với bọn họ cái gì, ngược lại cười ha ha nói với Đổng Học Bân: "Tiểu Văn lúc trước học đại học không được, lúc năm hai, tôi với mẹ nó còn vì thế oán giận nó nửa ngày, nhưng bây giờ xem ra hai chúng tôi thật có chút nông cạn, Liên Đại có thể cho ra một nhân tài như Đổng tiên sinh, tiểu Văn cũng được hưởng ít nhiều, các người còn cùng ở một ký túc xá, tiểu Văn trong bốn năm này khẳng định học không ít từ cậu."

Đổng Học Bân xua tay: "Cũng không có đâu chú Hầu, tôi và Hầu Văn là học tập lẫn nhau, ha ha, chú đừng khách khí, nói làm cho tôi thấy ngượng!"

Hầu Văn cảm thấy cha nói khó hiểu.

Hầu mẫu cũng nghĩ như vậy, không đến mức chứ? Lão Hầu làm gì vậy?

"Tôi không khách khí, chúng ta thật ra cũng không tính là người ngoài" Hầu phụ cười hiền lành, nói với con trai: "Tiểu Văn, sau này phải học tập Học Bân nhiều"

Hầu Văn ặc một tiếng.

Thị trưởng Vương cũng tâng bốc Đổng Học Bân vài câu.

Đối với Tạ Tuệ Lan, tuy rằng trên cấp bậc thì cao hơn Hầu phụ và thị trưởng vương, nhưng dính dáng lợi ích không nhiều, bọn họ cũng không nghĩ nhiều, nhưng mà với chồng của Tạ bí thư thì lại khác, so ra thì, Hầu phụ cùng thị trưởng Vương hiển nhiên càng coi trọng Đổng Học Bân hơn, đây là điều hỏi cũng không cần hỏi.

Đột nhiên, Hầu phụ thấy được hành lý trong tay của, hơi sửng sốt, sắc mặt nhất thời thay đổi: "Cái hành lý này là..."

Hầu mẫu mới hậu tri hậu giác nhớ ra, vội nói: "A, thiếu chút nữa đã quên, vừa rồi xuống máy bay cánh tay tôi có chút... Bạn học tiểu Văn cầm giúp tôi" Sau khi biết thân phận của Đổng Học Bân, Hầu mẫu cũng thấy có chút không thích hợp, chồng của bí thư thị ủy, sao có thể để người ta xách đồ giùm mình, thế nhưng Hầu mẫu chỉ cảm thấy là không thích hợp, lại không ngờ rằng Hầu phụ có thể trở mặt!

Chỉ thấy Hầu phụ nhất thời trừng mắt lên: "Bà không mọc tay à?"

Hầu phụ ở nhà bình thường rất thương vợ, con người cũng tương đối hiền hòa, rất ít nói vợ cái gì, nhưng lúc này lại ở trước mặt nhiều người phát hỏa với vợ!

Hầu mẫu vừa nhìn, vành mắt liền đỏ lên: "Tôi..."

Đổng Học Bân nhanh chóng hòa giải: "Hành lý là tôi giành với dì, chú Hầu, không đến mức đâu, chú như vậy vẫn xem tôi là người ngoài rồi."

Hầu phụ vừa nghe, sắc mặt liền hòa hoãn xuống: "Không phải ý đó."

Tạ Tuệ Lan cũng cười nói: "Chị dâu cũng là trưởng bối của chồng tôi, xách hành lý một chút cũng là bình thường, cái này tính là gì, Hầu thị trưởng, chuyện bé đừng xé ra to."

Hầu phụ chỉ chỉ Hầu mẫu: "Trở về tôi sẽ tính sổ với bà!"

Bình luận

Truyện đang đọc