QUYỀN TÀI

Chạng vạng.

Bảy giờ tối, mặt trời chiều nhuộm đỏ đám mây.

Trong phòng, Đổng Học Bân cầm lấy tờ báo Nam Khởi Thần Báo xác nhận lại ngày tháng trên tờ báo lại một lần, xác định đây là tờ báo của ngày mai.

Của ngày mai! Của ngày mai!!

Tại sao có thể như vậy?

Ngay cả cái này cũng được?

Thần báo sở dĩ là thần báo, bởi vì đó chính là báo của buổi sáng, tin tức trọng điểm của là sự kiện được phát sinh và chiều hôm trước hoặc là trong TV, đương nhiên cũng có những bài báo khác, đến tối khuya thì tờ báo được sắp chữ cho in, đến sáng thì phát hành, nhưng không có bao gồm in ấn! Có lẽ bởi vì tòa soạn đã sớm sắp chữ, nhưng mà cũng khó tránh những tin tức đột phát, cho nên để đến buổi sáng mới in, vì nếu in sớm ra, thì còn gọi là thần báo cái gì? Lúc đó có khác gì với báo thường? Khẳng định cũng đều giống như nhau.

Cho nên, không ai có thể lấy được thần báo của sáng hôm sau trong tối hôm trước cả!

Ngay cả xã trưởng của Nam Khởi thần báo cũng không có khả năng, in cũng chưa in, làm sao lấy? Tối đa là chỉ có thể ngồi nhìn bản sắp chữ trước mà thôi.

Nhưng mà hiện tại, Đổng Học Bân lại lấy được.

Lấy được một tờ báo đã được in vào ngày mai!

Đổng Học Bân lau mồ hôi lạnh trên ót, hắn thật sự không ngờ FORWARD lại có hiệu quả này, lúc đầu vào cửa, còn chuẩn bị từ bỏ chuyện của FORWARD, nhưng trong đầu đột nhiên cũng không biết bị cái gì mà giật mình. Đổng Học Bân đột nhiên quay ra nhìn tủ báo, tuử một lnầ, ai ngờ trong tủ báo đúng thật là có tờ báo của ngày hôm sau, không cần hỏi cũng biết, đây chính là hiệu quả của FORWARD. FORWARD đã đem thời gian của tủ báo đến ngày hôm sau, nói chính xác hơn là, FORWARD đem toàn bộ tủ báo và không gian bên trong di chuyển thời gian, làm cho nó biến thành tủ báo của ngày mai!

Tủ báo của ngày mai, đương nhiên là chứa thần báo của ngày mai!

Việc đã đến nớc này, Đổng Học Bân chỉ có thể cho ra một giải thích như thế, hơn nữa còn đúng là như thế thật!

Nghĩ tới nghĩ lui, Đổng Học Bân thoáng kích động lên, nếu như đúng, vậy FORWARD đâu phải là chỉ lệnh vô dụng? Tác dụng của nó quá lớn! Nếu như có thể sử dụng FORWARD để lấy được tờ báo ngày mai, vậy chỉ cần thời gian còn thừa của mình đủ dùng, ngày kia, ngày kia nữa, thậm chí là báo của tháng sau mình cũng có thể lấy được? Biết được sự kiện và tin tức sớm một táhng? Đây là cái khái niệm gì? Nghĩ thôi cũng làm cho máu sôi lên! Có thể làm được rất nhiều việc! Mình thật là ngốc, buổi chiều lúc thử nghiệm lại không nghĩ đến phương diện này, thiếu chút nữa bỏ qua nó!

Người gặp việc vui tinh thần sảng khoái!

Đổng Học Bân lập tức đi vào bếp làm cơm canh, mang ra bàn, còn rót rượu, tự khao mình một phen.

FORWARD!

Phát hiện cái chỉ lệnh này quả thật khiến cho Đổng Học Bân kinh hỉ.

Người đang vui vẻ, cho nên dễ quên chuyện, lúc đang ăn uống, Đổng Học Bân mới bỗng nhiên nhớ đến cú điện thoại kia của Ngu Mỹ Hà, vỗ ót, lập tức lấy điện thoại di động gọi cho tổng giác động điện lực sinh hoạt Liễu Thành Long.

Điện thoại thông.

"A lô, chú Liễu, tôi Tiểu Đổng đây"

"Tiểu Đổng à, khỏe chứ?"

"Ha ha, chú đang làm gì thế? Nghe bên chú rất ồn?"

"Vừa ra về, đang trên đường, chuẩn bị đi ăn, có việc sao?"

Đổng Học Bân ổn định tinh thần nói: "Là như thế này, ngày mai tôi có một người bạn đến đây, muốn mời chú ăn một bữa cơm, ừm, nếu chú có thể, vậy kêu Tiền hành trưởng đi cùng được không?"

Liễu Thành Long hơi ngẩn ra: "Vợ trước của tôi?"

Đổng Học Bân ừm một cái: "Đúng vậy, có chút việc"

"Lúc ở Nhật tôi nhớ là có nói rõ với cậu! Sau khi ly hôn thì chúng tôi không gặp lại nhau, quan hệ không tốt lắm, có việc cậu nói với tôi trước?"

Đổng Học Bân cười nói: "Cái này hiện tại tôi không tiện nói, chủ yế là phải chờ bạn tôi nói với chú... dù sao cũng là chuyện tốt, tôi cam đoan đó là chuyện tốt cực lớn!

Liễu Thành Long cười nói: "Tôi nói tiểu Đổng này, trong hồ lô của cậu bán cái gì thế?"

"Thật sự là chuyện tốt mà, cũng không có gì, mời chú và dì Tiền ăn một bữa cơm thôi, tôi cam đoan"

Bên kia im lặng một chút: "Được, vậy tôi hỏi cho cậu một chút, đúng lúc vợ trước của tôi gặp mặt muốn bàn chuyện một chút, tôi hỏi cô ấy có thời gian hay không, bất quá cô ấy không cho tôi mặt mũi, tôi cũng đành chịu"

"Được, vậy tôi chờ tin của chú"

"Được, cứ như vậy trước, điện thoại di động hết pin rồi, không nói nữa"

Cúp điện thoại, Đổng Học Bân tiếp tục ăn, vừa ăn vừa uống canh, lâu lâu nhấp một ngụm rượu, thật thoải mái.

Được rồi, xem báo của ngày mai thôi.

Đổng Học Bân buông ly rượu ra, đưa tay lấy tờ báo đến, trực tiếp mở trang đầu ra, thấy trên trang nhất là tin tức chính trị, ý nghĩa tượng trưng rất lớn, Đổng Học Bân nhìn cũng không nhìn, đem ánh mắt dời xuống, nhất thời, một tin tức bên dưới đã hấp dẫn Đổng Học Bân chú ý, thấy tiêu đề, tựa hồ là chuyện lái xe say rượu đụng nugời, không có gì ngạc nhiên, bình thường thấy rất nhiều, nhưng khiến cho Đổng Học Bân hứng thú chính là, cái itn tức này được đưa lên trang nhất cùng với tin chính trị, cái này cũng không tầm thường rồi.

Nhìn xem nó nói cái gì.

Đổng Học Bân đảo mắt qua, đọc xuống.

Tối hôm qua khoảng tám giờ, phố La Cổ khu Nam Sơn xảy ra một tai nạn giao thông, một người đàn ông trung niên say rượu lái xe đụng vào một chiếc xe Toyota bốn chổ, sau đó tiếp tục lao về phía trước, chạy thẳng đến hướng nhà hàng, đụng vào một người phụ nữ đang ngồi dùng cơm, người phụ nữ chết ngay tại chổ.

Xem đến đây, Đổng Học Bân hơi lắc đầu, rượu đúng là hại người mà, ngay cả đường cũng không nhìn thấy! Đụng vào xe, rồi tông vào nhà hàng? Cái này gọi là chuyện gì?

Vì vậy tiếp tục xem tiếp, muốn nhìn xem chuyện này được giải quyết như thế nào.

Nhưng dòng chữ kế tiếp khiến cho Đổng Học Bân kinh sợ!

Trên tờ báo viết: Theo điều tra của ký giả, người phụ nữ này tên là Tiền Lệ Hoa, là hành trưởng chi nhánh ngân hàng công thương của thành phố Phần Châu!

Tiền Lệ Hoa?

Tiền Lệ Hoa?

Mẹ ruột của chị Ngu?

Đổng Học Bân hít vào một ngụm khí lạnh, bật dậy khỏi ghế, mẹ của chị Ngu bị xe đụng chết?

Sao có thể?

Người thân còn chưa có nhận mà, mẹ của chị Ngu đã mất?

Mẹ kiếp! Đổng Học Bân nổi giận, hắn tuy rằng chưa có gặp qua Tiền Lệ Hoa, nhưng mà Đổng Học Bân đã đem bà ấy trở thành một nửa mẹ vợ, hơn nữa liên quan đến Ngu Mỹ Hà, liên quan đến Liễu Thành long, Đổng Học Bân đương nhiên không muốn Tiền Lệ Hoa xảy ra chuyện, nhưng mà hiện tại là "đã chết"?

Không đúng! Chờ một chút!

Tiền Lệ Hoa chưa chết! Chưa xảy ra việc gì!

Tờ báo có nói là tám giờ tối ngày hôm qua, vậy không phải là ngày hôm nay sao?

Đổng Học Bân lo lắng nhìn đồng hồ! Gần bảy giờ rưỡi rồi, còn ba mươi phút nữa!

Bình luận

Truyện đang đọc